Sau khi tắm xong, Tần Nùng thả mình trên chiếc ghế sofa mềm bằng da. Trên người cô mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa màu nude nhẹ nhàng mềm mại, đây chính là áo ngủ của chị gái cô - Tần Dịch.
Tần Nùng được anh rể chở từ bệnh viện về, vì gấp gáp nên không kịp mang quần áo theo, cũng may là cô và chị gái có dáng người cũng không khác nhau mấy, có thể mặc vừa quần áo của nhau.
Ngoại trừ cái áo phủ bên ngoài, phía dưới lớp lụa là cơ thể trần như nhộng của Tần Nùng, hai tay cô vì bị thương nên cũng khó cử động, nếu mặc kiểu áo quần quá phức tạp sẽ lại làm phiền người khác. Thật ra đây là lần đầu tiên cô không mặc đồ lót bên trong như bây giờ, đặc biệt còn là sau khi cạo lông mu, không mặc đồ lót càng làm tăng cảm giác hở hang dâm đãng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc này cô ngồi trên ghế sofa, dây thần kinh của cả cơ thể giống như đều tập trung vào bướm nhỏ bên dưới. Sau khi bị anh rể dùng khăn tắm massage một hồi, hiện tại chỗ đó của cô vừa tê vừa sướng, còn có chút nóng ran vì bị cọ quá nhiều.
Sau khi Tần Nùng từ phòng tắm ra ngoài, anh rể Lý Thần Niên vẫn còn ở bên trong. Toàn thân anh đều ướt đẫm, phải đi tắm, nhưng đã hơn nửa tiếng rồi mà anh vẫn chưa ra ngoài, đừng nói là đang sóc lọ trong đó nha?
Không lúc thủ dâm, anh rể có còn giữ dáng vẻ nghiêm túc không nhỉ?
Tần Nùng tưởng tượng hình ảnh này một hồi, bỗng nhiên không nhịn được "phụt" một tiếng, bật cười.
Khi Lý Thần Niên bước từ phòng tắm ra, vừa đi vừa lau tóc, anh nhìn thấy cô em vợ của mình đang ngồi trên ghế sofa một mình, cười ngây ngô, trông vừa ngốc vừa đáng yêu. Trong mắt anh hiện lên ý cười, đi đến bên cạnh cô, hỏi: "Cười gì thế?"
Tần Nùng đang nghĩ đến anh rể thì bỗng nhiên anh xuất hiện làm cô giật mình, cô vội vàng ngậm miệng, lắc đầu nói: "Không có gì."
Cô giương mắt nhìn anh rể thì bắt gặp cảnh tượng tóc anh vẫn còn ướt, mặc áo choàng tắm màu trắng, dây áo choàng tắm được buộc cẩn thận, không hở ngực. Một điểm đáng xem cũng không có, vẫn là dáng vẻ anh rể ướt ướt trong nhà tắm kia đáng xem hơn!!!!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Anh rể, em đói rồi." Cô chớp chớp mắt nhìn anh.
Lý Thần Niên rủ mắt xuống nhìn cô, nói: "Tôi đã gọi đồ ăn từ khách sạn mang tới, chút nữa họ sẽ giao qua đây."
Lý Thần Niên mặc kệ cô, xoay người đi lên lầu, cũng không biết lên đó làm gì. Tần Nùng chán không biết làm gì chỉ có thể dùng máy tính bảng lướt tiktok, tuy cổ tay không cử động được nhưng dùng ngón tay chọt chọt vào màn hình thì không thành vấn đề.
Mãi cho đến khi khách sạn giao đồ ăn tới, Lý Thần Niên xuống. Tần Nùng ngước đầu ngó ngó anh, lập tức bĩu môi, người đàn ông này lên lầu là để thay đồ, mặc đồ kín bưng luôn!
Ăn mặc kín mít như vậy là sợ cô sẽ quyến rũ anh đúng không? Cho dù cô có suy nghĩ đen tối này lúc tắm nhưng cũng không đủ dũng khí để làm chuyện đó đâu nha!
Hai người ăn tối, anh rể gọi ba món mặn và một món canh, tất cả đều là đồ ăn nhẹ, dễ tiêu hoá, phù hợp cho bệnh nhân như cô. Tần Nùng không thể cầm đũa hay thìa, đành phải nhờ anh rể đút cho ăn. Lý Thần Niên bất bất động liếc nhìn cô một cái, đột nhiên vỗ vỗ lên đùi mình nói: "Ngồi lên đây."
Tần Nùng nhìn đùi anh, do dự nói: "Ngồi lên… đó?"
Lý Thần Niên "Ừh" một tiếng, nói: "Ngồi ở đây dễ đút cho em ăn."
Sau khi Tần Nùng bị anh rể giày vò trong phòng tắm thì nỗi sợ hãi đối với anh đã bớt đi nhiều. Vậy nên cô cũng không còn quá nhiều đắn đo nữa, cứ thế đứng dậy rồi ngồi lên đùi anh, sau đó còn cọ mông vài cái để tìm tư thế ngồi thoải mái nhất.
Váy ngủ trên người cô được làm bằng lụa, vừa mềm mại vừa mỏng nhẹ. Động tác cô di chuyển thì mạnh bạo, sau vài lần lôi kéo, đai lưng áo ngủ lỏng ra. không có sự trói buộc của thắt lưng, cổ áo liền nới lỏng trượt khỏi một bên vai của cô.
Tần Nùng không mặc gì bên trong, ngay khi cổ áo rơi xuống, hai bầu vú của cô lập tức lộ ra, hai khối thịt mềm mại trắng bóc đung đưa trước mắt hai người.
Tần Nùng nuốt nước miếng, nói nhỏ: "Anh rể, áo của em bị tuột rồi, anh mặc lại giúp em đi."
Nhưng anh rể lại giả ngơ không hiểu lời cô, cứ bầu vú của cô phơi ra như thế, còn anh vẫn bình tĩnh cầm thìa lên, múc thức ăn đưa đến bên miệng cô, nói: "Há miệng."
Đồ - đáng - ghét!