Phía trước là góc bàn lạnh lẽo cứng rắn, phía sau là Lý Thần Niên cao lớn. Tần Nùng nhiều lần muốn xê dịch mông mình, nhưng lại bị người đàn ông phía sau cố định tại vững vàng tại góc bàn.
Hạt le cương lên bị đè ở góc bàn lạnh lẽo, giống như đang lăn bột, lăn qua lăn lại. Góc bàn tròn trịa đẩy vào giữa chân cô hết lần này đến lần khác, rồi lại đè xuống cửa động thịt của cô. Có vài lần, Tần Nùng còn tưởng bướm dâm của mình đã bị góc bàn đụ nát rồi.
Một bên thì cô rên rỉ, một bên thì lại kêu “đừng", nhưng bướm dâm vì bị kích thích mà không ngừng chảy ra dâm thuỷ. Thứ nước nhờn trong suốt nhớp nháp nhanh chóng thấm ướt cả góc bàn, mặt đá bóng loáng càng ngày càng trơn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"A a a..ư…ư..aaa…ưm…. A aaaaa..."
Tần Nùng không kiềm chế nỗi mà rên rỉ, đầu ngửa ra, cơ thể của cô càng dựa sát vào ngực người đàn ông. Người đàn ông nhốt cô trong vòng tay anh hoàn toàn, không ngừng nhấp hông vào người cô. Trong lúc bị nhục dục làm bấn loạn, cô sinh ra một loại ảo tưởng rằng cô đang bị anh rể đặt lên trên bàn, còn anh thì đang đóng gạch cô từ phía sau. Còn đang đụ một cách rất thô bạo.
Thân thể bị anh rể đưa đẩy đến không ngừng đong đưa qua lại, cặp vú trắng nõn trước ngực lắc lư theo từng cú đẩy hông của anh. Góc bàn ẩm ướt ra vào giữa hai chân cô, hạt lé mẫn cảm sưng đỏ bị mài đến nhìn không ra hình dạng gì rồi. Khoái cảm càng ngày càng tích tụ theo kiểu tra tấn biến thái này, cho đến khi trong cơ thể bộc phát, Tần Nùng cảm thấy cả người như bị điện giật, co giật lên đỉnh.
"Sướng không?"
Giọng anh mang theo ý cười, hỏi ở bên tai cô, nhưng cô đã rơi vào cơn cực khoái, làm sao có thể trả lời rõ ràng cho anh được nữa.
Sau đó, Tần Nùng chỉ biết mắt điếc tai ngơ.
Ngược lại anh rể rất bình tĩnh, lấy ra một chiếc khăn sạch cẩn thận lau góc bàn, giống như đây chỉ là một chút nước máy bình thường, mà không phải nước dâm của cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tần Nùng mơ mơ màng màng mãi cho đến tối khi lên giường đi ngủ, mới kịp nhận ra: anh rể hình như hơi biến thái nha! Dù bề ngoài nhìn điềm đạm cấm dục nhưng thật ra lại có nhiều chiêu trò đến đáng sợ. Không biết bình thường khi ở chung với chị gái cô, anh có biến thái như vậy không?
Nhưng cô không dám hỏi đến loại chuyện này, vì sợ anh rể sẽ nghĩ ra trò biến thái gì đó để chơi cô. Bây giờ nhìn lại, anh rể tuy chỉ mớᎥ 30 tuổi nhưng vẫn trẻ hơn nhiều so với những ông chủ tập đoàn khác. Còn xét về phương diện tình ái thì đoán chừng anh chỉ hơn chứ không kém những ông chủ đó. Khó trách lần trước bị hạ dược còn bình tĩnh như vậy. Hơn thế, lúc nhìn thấy cảnh tượng dâm loạn kia tại hội sở vẫn có thể giữ bình tĩnh được. Chắc những chuyện này trong mắt anh cũng chỉ là trò trẻ con mà thôi.
Sau khi phân tích một hồi, trong lòng Tần Nùng càng thêm sợ hãi anh rể, đúng là quỷ mà!
A~~~~ đáng sợ quá!
Trước khi đi ngủ, Tần Nùng nhận được WeChat của Lâm Tiếu, đến tận bây giờ con nhóc này mới trả lời lại: "Tổng giám đôc Lý đó thì ra là anh rể của cậu? Sao cậu không nói sớm với mình, mình còn tưởng cậu có thể lên giường với anh ta!"
Tần Nùng bĩu môi, nghĩ thầm: Cũng gần như vậy, cả ngày nay cơ thể bị anh chơi đùa, có khác gì bị anh đút vào đâu, cũng chẳng khác lên giường.
Cô nhỏ giọng trả lời: "Có phải chỉ cần là ông chủ, trong mắt cậu đều là kim chủ đúng không?"
Lâm Tiếu nhanh chóng trả lời: "Mình nghĩ tới nghĩ lui. Thật ra nếu là anh rể cũng không tệ, anh ta vừa đẹp trai vừa có tiền, cậu có muốn thử vụng trộm quan hệ với anh ta không? Chỉ cần chị gái cậu không biết là được rồi."
Khỏi thử, đã vụng trộm rồi, còn lén lút nguyên một buổi chiều đó!
Cuối cùng, cô chỉ gửi một icon tạm biệt, sau đó tắt màn hình, chuẩn bị tắt đèn đi ngủ.
Đúng lúc này, cửa phòng cô “cạch” một tiếng từ bên ngoài mở ra, ngay sau đó, trong tầm mắt cô xuất hiện hình dáng một người đàn ông cao ráo. Anh vẫn mặc một bộ quần áo ở nhà đứng đắn, đeo cặp kính gọng vàng, nhìn rất nhã nhặn và thư sinh. Không giống như Đại Ma Vương vừa nãy đè cô xuống, dùng góc bàn chơi bướm của cô. Dáng vẻ này của anh thật sự nên gọi là “lưu manh giả danh trí thức”.
"Anh rể... Còn chuyện gì sao?"
Lý Thần Niên đi tới bên giường giúp cô kéo chăn bông lên, nói: "Dạo này phải chăm sóc em nên tối nay tôi sẽ ngủ với em."
"Cùng... ngủ với em? Ngủ... chung giường ấy hả?"
"Ừh."
Anh gật đầu, tháo kính xuống đặt lên kệ đầu giường, sau đó nhấc chăn bông phía bên kia lên, thoải mái nằm xuống.
Ủa, alo?.... Phát triển kiểu này cũng hơi bị nhanh rồi đó!!!!