Niềm vui của chim hoàng yến

Không phải Tần Nùng không có kinh nghiệm giường chiếu, dù sao cô và gã bạn trai cũ cặn bã kia đã sống chung với nhau cũng nửa năm mà. Nhưng khi nghĩ đến người nằm bên cạnh mình lúc này lại là anh rể Đại Ma Vương nhìn có vẻ nghiêm túc cấm dục, Tần Nùng khó mà ngủ được. 
 
Đây là người đàn ông của chị gái, cô không chỉ ngủ trên giường của chị gái mà còn ngủ với người đàn ông của chị gái nữa. 
 
Đó… thật sự là bất đắc dĩ bị buộc như vậy đó! 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Hơn nữa, cô vốn muốn mặc váy ngủ đi ngủ, nhưng anh rể lại nói váy ngủ dơ rồi không mặc được nữa, nói xong cởi phăng váy ngủ cô đang mặc đi. Thành ra hiện tại cô vẫn đang trần như nhộng nằm trong chăn, là anh rể đã làm điều đó, cô vô tội lắm luôn!
 
Đèn lớn trong phòng đã tắt, chỉ còn lại chiếc đèn ngủ đang toả ra thứ ánh sáng yếu ớt, thứ ánh sáng miễn cưỡng cho phép người ta thấy vài nét mập mờ ẩn hiện trong căn phòng.
 
Tần Nùng mở to mắt trong bóng tối, suy nghĩ một hồi, cố gắng tìm lý do cho bản thân phải đi ngủ, sau đó cô nói một câu không đầu không đuôi: “Anh… Anh rể, thận của em rất tốt.”
 

Nằm ở phía bên kia giường, anh rể nhắm mắt giống như đã ngủ, bình thản “Ừ” một tiếng rồi hỏi: “Thì sao?”
 
“Ờ… nên em không cần phải đi tiểu đêm, em có thể nhịn tiểu đến sáng mai. Cho … cho nên anh không cần phải ngủ với em đâu, thật đó!” Tần Nùng nói xong còn không quên gật đầu lia lịa như một sự khẳng định chắc nịch cho lời mình vừa nói.
 
Lý Thần Niên mở mắt quay sang nhìn cô, im lặng vài giây, hỏi lại: “Em uống thuốc trước khi đi ngủ chưa?”
 
Ơ, sao nhảy qua chuyện này rồi?!? Nhất thời Tần Nùng nẩy số không kịp, phải một lúc sau mới trả lời: “Em quên rồi.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tính ra tay cô có cử động được đâu, chuyện uống thuốc cũng phải nhờ anh rể. Anh rể không đưa cho cô uống, cô cũng không dám cãi lại việc cô quên uống thuốc là vì anh rể đã quên đưa cho cô. Cô có thể làm gì khác ngoài việc nhận lỗi về bản thân mình chứ!
 
Lý Thần Niên cũng không nói gì, vén chăn đứng dậy đi ra ngoài.
 
Một lát sau, anh cầm vào một gói thuốc nhỏ cùng một ly nước lớn bước vào.
 
Tần Nùng rất sợ đắng nên mỗi khi uống thuốc đều sẽ là uống một viên với hai ngụm nước, cứ uống một viên là sẽ uống thêm hai ngụm nước. Có đôi khi vì viên thuốc quá đắng mà mới uống một viên đã vơi đi nửa ly nước.
 
Anh rể cho cô uống thuốc một lần vào buổi chiều, đã có kinh nghiệm cho nên mới bưng theo một ly nước lớn.
 
Tuy bình thường là như thế, nhưng trong tối khuy thế này rồi mà còn uống một ly nước lớn như vậy, không đi tiểu đêm mới là lạ đó. Dù thận của cô có tốt đến mấy thì nó cũng chỉ là thận thôi, có phải hồ bơi đâu!
 
Chắc vui!

 
Tần Nùng thử dò hỏi: “Anh rể, hay là tối nay không uống thuốc nhỉ?”
 
Lý Thần Niên lạnh lùng nhìn cô chằm chằm, giống như đang nhìn một đứa trẻ đang làm loạn. Tần Nùng bị nhìn đến cảm thấy chột dạ, cuối cùng đành cắn răng uống thuốc, tất nhiên là…vẫn uống theo cách bình thường cô hay uống.
 
Sau khi uống thuốc xong, lúc nằm xuống, cô cảm thấy bụng hơi trướng.
 
Có thể là do tác dụng của thước, rất nhanh, Tần Nùng đã mơ mơ màng màng đi vào giấc ngủ.
 
Sau đó, cô bắt đầu nằm mơ. Trong mơ toàn là những điều dâm loạn. Có thể vì ban ngày cơ thể của cô bị anh rể chơi nhiều nhưng lại chưa đụ vào thật. Cho dù có lên đỉnh vài lần thì cô vẫn thấy trống rỗng, nên trong giấc mơ, cô cứ mơ mình bị đụ, anh rể còn đụ rất bạo, gậy thịt to lớn đó ra vào trong cô rất nhanh. 
 
Nhưng cho dù đối phương có giã nhanh cỡ nào, cô vẫn cảm thấy trống rỗng và ngứa ngáy, cả người rơi vào trạng thái như lửa dục đốt nóng người.
 
“Ưm… ư… ư…a…aaaaa….Ưm… Anh rể, anh rể đụ em nhanh lên…” Cô nhắm hai mắt, vẫn đắm chìm trong mộng xuân nhưng miệng lại rên rỉ một cách lẳng lơ.
 

Ngay lúc nửa tỉnh nửa mê, Tần Nùng dường như nghe thấy một giọng nam gợi tình, thì thầm bên tai cô: “Có muốn sướng hơn nữa không?”
 
Tần Nùng vặn vẹo cơ thể, đưa đẩy mông không ngừng, thều thào nỉ non: “Em muốn, muốn sướng hơn… muốn cu của anh rể đụ vào lồn em…”
 
Một lúc sau, khi ý thức của cô dần dần trở lại, cô cảm thấy có gì đó đang động đậy. Sau đó, háng của cô bị người ta banh ra, một thứ đồ vật đang chuyển động được áp lên mu của cô, giây tiếp theo thứ đồ run rẩy đó đã bị ấn vào lỗ bướm của cô rồi.
 
“Ứ…aa..a…aaaa” 
 
Lúc này, cô đã tỉnh hoàn toàn!
 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận