Tuy nhiên, đêm hôm đó, Tần Nùng lại chỉ đợi được một người anh rể say khướt, nhưng tửu lượng anh rất tốt nên trở về là lăn ra giường ngủ mất mà không hề làm phiền gì tới Tần Nùng.
Tần Nùng bất đắc dĩ, xem ra chỉ có thể đợi anh tỉnh lại rồi nói.
Sáng sớm hôm sau, Tần Nùng bị âm thanh bên ngoài đánh thức, lúc cô ngồi dậy từ trên giường thì phát hiện tay bị thương của mình có thể cử động được, trong lòng có chút mừng. Xuống giường phủ thêm cái áo khoác thì đi ra ngoài nhìn, nhìn thấy bóng hình nhỏ bé của chị gái đang kéo một chiếc vali lớn lên tầng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ánh mắt hai chị em nhìn nhau đồng thời sững sờ, Tần Nùng có phản ứng đầu tiên, cười gọi cô: “Chị.”
Tần Dịch bước nhanh tới chỗ em gái, quan sát tỉ mỉ vết thương trên tay cô, lo lắng hỏi: “Đã đỡ hơn chưa? Còn đau không?”
Tần Nùng lắc đầu: “Chỉ có cổ tay phải hơi nặng thôi, còn lại đều là vết thương nhẹ.”
“Bạn của em lái xe kiểu gì mà ra như này thế.” Tần Dịch phàn nàn mấy lời rồi nói tiếp: “Chờ tay em khỏi hẳn, chị sẽ dẫn em đi mua một chiếc xe tốt, sau này ra ngoài tự lái đi được, lái chậm thôi cũng được.”
Tần Nùng vui vẻ gật đầu: “Cảm ơn chị.”
“Dậy sớm thế này, chưa ăn sáng đúng không?”
“Em mớᎥ ngủ dậy.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Vậy chị gọi người mang đồ ăn đến.” Tần Dịch không biết nấu ăn nên chỉ có thể gọi đồ ăn bên ngoài: “Mà anh rể em đâu? Anh ấy có ở nhà không?”
Tim Tần Nùng đập loạn xạ, có chút áy náy nói: “Tối hôm qua anh rể xã giao đến khuya, còn uống say, có lẽ bây giờ chưa dậy.”
Chị gái gật đầu, không hỏi thêm, chỉ nói: “Vậy chúng ta đừng làm phiền anh ấy, chị có mang quà về cho em nè, đến phòng chị xem nhé.”
Hai ngày nay Tần Nùng đều ngủ ở phòng của khách, trước kia đến nhà chị gái cũng chỉ vào phòng ngủ của chị gái mấy lần. Cô luôn nghĩ chị gái và anh rể ngủ chung một phòng, nhưng theo lời chị gái thì hai người họ hình như không ở chung phòng??
“Chị ơi, chị không ở chung phòng với anh rể sao?”
Sắc mặt của chị gái bình tĩnh, trả lời bình thường: “Bọn chị chia phòng ngủ riêng. Chị đã nói với em rồi, chị với anh ta không phải như những gì em nghĩ đâu.”
“Vậy…”
Tần Nùng còn muốn hỏi tiếp nhưng bị chị gái chặn lại, dẫn cô vào phòng rồi lấy ra những món quà mà cô mang từ nước ngoài về. Sau khi cha mẹ lần lượt qua đời, hai chị em sống nương tựa vào nhau. Chỉ là bây giờ Tần Nùng đã trưởng thành, còn chị gái cô lại bận gây dựng sự nghiệp nên hai người mới ít khi gặp nhau.
Hai chị em xem quà trong phòng, chờ đồ ăn được giao tới thì cùng nhau xuống ăn sáng, sau đó chị gái về phòng ngủ bù vì bay về nước ngay trong đêm.
Tần Nùng ở một mình một lúc, cảm thấy chán nên vào thư phòng tìm đọc sách giết thời gian. Mãi đến giữa trưa Lý Thần Niên mớᎥ dậy, bởi vì say rượu nên sắc mặt anh nhìn không tốt lắm. Anh tìm một vòng quanh nhà thì phát hiện Tần Nùng đang trong thư phòng.
Tần Nùng cũng vừa vặn từ thư phòng đi ra, hai người suýt chút nữa va vào nhau tại cửa phòng.
“Em ở đây làm gì?” Anh hỏi.
“Em đọc sách.” vẻ mặt Tần Nùng có chút không được tự nhiên, nhìn anh nói: “Anh rể, chị gái em đã về rồi, đang ở trong phòng chị ấy để ngủ bù.”
Lý Thần Niên có hơi ngạc nhiên, nhướng mày nói: “Về nhanh vậy à?”
Tần Nùng gật đầu, do dự rồi nói ra suy nghĩ trong lòng: “Anh rể, em… em nghĩ chuyện giữa hai chúng ta cũng nên kết thúc. Chuyện gì đã xảy ra, coi như chưa từng xảy ra, có được không?”
Ánh mắt Lý Thần Niên lập tức tối sầm lại, sắc mặt đen như đít nồi. Bỗng nhiên anh vươn cánh tay chống lên tường, dồn cô dựa vào cánh cửa, giọng điệu trở nên lạnh lẽo cứng rắn nói: “Em nói vậy là có ý gì? Chơi xong rồi là muốn bỏ tôi à?”
Tần Nùng cảm thấy mình bị oan thấu trời xanh luôn! Cuối cùng là ai chơi ai vậy anh trai?!