Đợi đến lúc Nguyễn Niệm Niệm nằm trên giường nhìn Chu Công rồi (Chu Công, tên thật là Cơ Đán, còn gọi là Thúc Đá, Chu Đán, hay Chu Văn công, là công thần khai quốc nhà Chu trong lịch sử Trung Quốc.
Ông có công giúp Chu Vũ vương Cơ Phát lập ra nhà Chu, giành quyền thống trị Trung Hoa từ tay nhà Thương), thì cơn giông bão trong lòng của Giang Nhiên mới dần dần lắng xuống.
Anh bỏ trứng và rau vào bếp.
Anh lại vào nhìn chuồng gà ở sân sau và lấy ra hai quả trứng trên tay.
Anh không nghe lời của Nguyễn Niệm Niệm.
Thay vào đó, anh rời khỏi ngôi nhà nhỏ và đi lên ngọn núi phía ở sau.
Dù thế nào đi nữa anh cũng có thể tự mình sống được, nhưng giờ trong nhà lại có thêm một người yểu điệu, cho nên anh không thể sống như vậy được nữa, hơn nữa tương lai sau này bọn họ sẽ có con của mình thì……
Khi Nguyễn Niệm Niệm thức dậy, lúc cô vừa đi ra ngoài thì liền nhìn thấy Giang Nhiên đang ở trong sân làm thuộc da thỏ (thuộc da là quá trình xử lý da động vật bằng các chất hóa học tổng hợp, nhằm thay đổi cấu trúc protein trên da giúp làm chậm quá trình lão hóa cũng như phân hủy trên nền da.
Mục đích của quá trình này làm cho da trở nên bền bỉ hơn và khó phân hủy hơn.
Trước khi thuộc, mảnh da cần được loại bỏ long, mỡ thừa, xử lý bước đầu với muối, vôi, và sau đó xử lý với tannin để tạo thuộc thành phẩm), động tác của anh rất thuần thục, rõ ràng là anh đã thường xuyên làm những việc như vậy.
Nguyễn Niệm Niệm chợt nhớ đến dầu cọ và dầu dừa cô vừa mua, mặc dù hai loại dầu này nhìn chung không thích hợp để nấu nướng, nhưng loại dầu trước lại dùng để chiên đồ ăn, ví dụ như món gà rán rất được ưa chuộng ở thế hệ sau đều được chiên bằng dầu cọ, loại sau có công dụng thẩm mỹ cao và có thể sử dụng ở mọi nơi.
Nguyễn Niệm Niệm ở kiếp trước có rất nhiều sở thích, có một khoảng thời gian cô đặc biệt mê mẩn các loại xà phòng thủ công và xà phòng lạnh có hình dáng đẹp mắt, để có hiệu quả và hình dáng khác nhau, cô cũng sẽ thêm sữa hoặc các loại tinh dầu khác nhau.
Mặc dù môi trường hiện tại không cho phép cô theo đuổi thứ gì đó quá cao, nhưng vẫn có thể ở mức cơ bản.
Nguyễn Niệm Niệm nhìn Giang Nhiên làm thuộc da thỏ, sau đó cô tự mình chạy vào bếp, và lấy tro ra khỏi bếp.
Cô cho nó vào túi vải, dùng nước để tưới lên nó, mục đích là chiết lấy phần nước kiềm.
Làm xà phòng không khó, chỉ là chưa từng thấy nữ chính mặc đồ cổ đại đi làm việc này bao giờ.
Giang Nhiên khẽ nhíu mày khi nhìn Nguyễn Niệm Niệm bận rộn đây đó, không có việc gì cô đi rửa tro trong nồi để làm gì?
Tuy rằng trong lòng có chút mơ hồ, nhưng Giang Nhiên cũng không hỏi thêm câu nào nữa.
Đợi đến khi xảy ra phản ứng xà phòng hóa, thì cần phải khuấy liên tục, cho nên lúc Nguyễn Niệm Niệm khấy chúng liền cảm thấy có chút vất vả.