Thế mà cô ta cùng nguyên chủ lại có quan hệ chị em họ, bởi vậy Trương Hồng Hà vừa thấy Lý Như liền hớn hở đi lên lôi kéo cô để tám chuyện.
Ban đầu Lý Như vừa xuyên qua thì trước mắt tối sầm, không biết chuyện gì đã xảy ra, có người thì thầm ở bên tai cô kể hết chuyện đông tây nam bắc ở trong và ngoài thôn, từ trai lẫn gái, già trẻ lớn bé đều đủ cả, nhưng đợi đến khi Lý Như biết được đây là thời đại nào, đây là đâu, tình huống của nguyên chủ ra sao thì liền không nghe lọt tai mấy lời nhải nhải của Trương Hồng Hà nữa.
Cứ nói mấy chuyện hạt vừng hạt kê thì cũng không có gì, nhưng cô ta lại càng nói càng đi xa! “Chị Nhị Mai, hôm nay chị được hưởng phúc rồi đấy nhá, Song Quý nhà chị bắt được mấy con cá lớn ở sông, con lớn nhất mà không được ba cân thì ít ra cũng phải hai cân rưỡi.
”Trương Hồng Hà mải mê buôn chuyện nên không quan tâm tới việc lấy nước nữa, cô ta đặt gánh nước xuống rồi chạy vội tới để lôi kéo.
Lý Mai lớn hơn cô ta hai tuổi, nhà mẹ đẻ cũng ở gần đây, từ nhỏ hai người bọn họ đã chơi chung với nhau.
Nhà mẹ đẻ của Lý Mai rất giàu có, trong nhà có hai trai một gái, cha mẹ cùng anh em đều nuông chiều Lý Mai, bởi vậy lúc nào cô cũng được ăn ngon mặc đẹp.
Điều kiện gia đình nhà Trương Hồng Hà lại kém xa, nhà vốn đã nghèo lại đông con, mẹ cô ta sinh được ba người con gái với một con trai, cô ta là con thứ ba ở trong nhà, cho dù miệng lưỡi lanh lẹ cũng không bằng em trai, đương nhiên càng không so được với Lý Mai.
Khi hai người lớn lên rồi kết hôn, nhà mẹ đẻ của Lý Mai đã tặng một đống của hồi môn cho cô, nào là bàn ghế rương hòm mới, hai cuộn vải bông, bốn mảnh vải và một số chai lọ linh tinh.
Còn Hồng Hà thì mặc một bộ đồ không có mụn vá, trùm thêm tấm vải đỏ xem như khăn voan rồi đi kết hôn.
Chồng của Lý Mai có vóc dáng cao ráo, ngoại hình cũng ưa nhìn, hai vợ chồng sống chung rất hòa thuận êm ấm.
Chồng của Trương Hồng Hà lại lùn và mập như quả bí đao, đã vậy hắn còn bất tài nhu nhược.
Không so sánh thì không thấy đau thương, bởi vậy Trương Hồng Hà lúc nào cũng ghen tị và đố kị với cô, trước đây còn không ít lần nói xấu Lý Mai với hàng xóm trong thôn: không biết nấu ăn, không biết làm việc, suốt ngày dựa dẫm vào chồng, xem chồng chẳng khác gì đứa ở, mỏng manh yếu đuối giống hệt như mấy tiểu thư của nhà địa chủ….