Niên Đại Văn Lão Đại Là Thiên Tài Xem Tướng


nhóm dịch: bánh bao“Cháu đi tìm Tiêu Mạc Nhiên lấy vé xe đạp đây.

” Sau đó chờ đại đội trưởng tới cửa chủ động mở miệng đề nghị lấy ngựa đổi.

Cô nhắc tới chuyện này, ông Ôn mới nhịn không được nói việc mình vẫn hoài nghi, “Chuyện đó, phần mộ tổ tiên nhà Bí thư Hàn hôm qua, là cháu tìm được đúng không?”Bằng không thanh niên trí thức kia cũng không phải kẻ ngốc, làm sao có thể cầm tất cả lương phiếu cho Tứ Nguyệt chứ?Nhưng nếu thật sự là như vậy, ông Ôn cảm thấy quá kinh hãi, Tứ Nguyệt đúng là kỳ tài trời miễn, quả thực chính là tổ sư gia chuyển thế.

Dường như nếu không cho cô học thành tài, thì không có đất dụng võ.

Tứ Nguyệt từ phòng ông Ôn đi ra, phát hiện Quýt Cảnh vẫn đang chờ mình, thấy cô có chút khổ sở, “Tứ Nguyệt, em! ”“Em chắc chắn sẽ không về đâu.

” Cho nên Quýt Cảnh không có gì phải lo lắng, Ôn Tứ Nguyệt ý bảo chị ấy nấu cơm, còn mình thì đi về phía đông phòng.


Cửa phòng đông khép hờ, Tiêu Mạc Nhiên không biết mượn từ đâu một quyển sách, làm bộ ngồi trên mép giường xem.

Thấy Tứ Nguyệt tiến vào, anh vội vàng buông sách xuống, đưa vé lấy được từ bí thư Hàn cho cô, “Nhà họ còn cho thêm một phiếu may.

”Tứ Nguyệt có chút bất ngờ, máy may này có thể đổi rất nhiều lương thực! Nhưng quay đầu nghĩ lại, quên đi vẫn giữ lại làm đồ cưới cho Quýt Cảnh, bội có mặt.

Cho dù cô không lập gia đình, để lại cho cô cũng được, cô thật sự thích những chuyện may vá này, đến lúc đó vụng trộm nhận ít công việc, còn có thể kiếm chút tiền tiêu vặt.

“Cô không khen tôi sao?” Thấy Tứ Nguyệt cầm phiếu may trầm mặc, không biết đang suy nghĩ cái gì, Tiêu Mạc Nhiên tựa hồ có chút nóng nảy.

“Ừm, giỏi lắm, chờ ngày nào đó rảnh rỗi, tôi sẽ nghĩ cách lấy hai lạng thịt, về nấu cho anh một bữa thật ngon.


” Đầu năm nay khó thỏa mãn nhất chính là dục vọng ăn uống, Tứ Nguyệt cảm thấy cảm tạ này sẽ làm cho Tiêu Mạc Nhiên vui vẻ.

Tiêu Mạc Nhiên cười cười, mặt mày như gió sáng như trăng sáng, làm cho Tứ Nguyệt nhịn không được nhìn thoáng qua, vì thế lập tức đổi giọng nói: “Nếu không chiều mai tôi sẽ đi xem thử.

” Nhất định phải lập tức để Tiêu Mạc Nhiên ăn thịt.

“Được.

” Tiêu Mạc Nhiên đương nhiên không thiếu đồ ăn, nhưng anh biết chuyện này đối với Tứ Nguyệt mà nói, hiện tại có thể ăn một miếng thịt, chính là ước mơ tha thiết nhất, chắc cô cũng cho rằng mộng tưởng của mình và cô giống nhau.

Tứ Nguyệt không định đi, trong nhà có hai cái phiếu này, Quýt Cảnh và ông Ôn đều vui mừng, chỉ là ông Ôn vừa nghĩ đến thiên phú của Tứ Nguyệt, trong lòng liền nhịn không được tiếc hận.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận