Night pleasure (18+)

 
Cảnh báo: Hot scene ....
----------------
Amanda rên lên khi cô cảm thấy một bàn tay ấm áp, mạnh mẽ vuốt ve vùng bụng và chuyển dần sang hông mình. Theo bản năng, cơ thể cô phản ứng với từng cái tiếp xúc nhẹ nhàng, ngọn lửa đam mê bùng lên mãnh liệt.
Kyrian bế cô quay người nằm sấp xuống, rồi phục trên tấm lưng cô, môi anh vấn vít môi cô. Đầu cô như bềnh bồng theo từng động tác chạm môi. Cảm nhận được tất cả sức mạnh cuồng nhiệt và nóng bỏng của anh. Trong đời mình, chưa bao giờ cô có được cái thứ cảm giác tuyệt vời đến thế này khi đầu lưỡi anh không ngừng nhấm nháp từng chút một, từng phân một cơ thể cô. Cô ngây ngất với cái cơ thể rắn chắc hoàn hảo đang áp sát mình, đè chặt cô xuống bên dưới.
Cô thật sự đã bị thiêu đốt mất rồi.
Nụ hôn anh nóng bỏng, sôi sục và mãnh liệt nhưng cũng rất dịu dàng. Cô nhắm mắt, cảm nhận mùi hương trên cơ thể anh, hưởng thụ sức nóng tỏa ra từ đôi môi gợi cảm.
Những ngón tay cô luồn sâu vào làn tóc vàng óng mượt, thích thú với cái cảm giác những lọn tóc mềm mại quấn quít quanh những ngón tay trần.
Anh kéo cô nằm ngửa và nhìn chằm chằm vào cô bằng ánh mắt hừng hực khát khao khiến cô như bùng cháy. Đôi bờ vai rắn chắc trườn xuống ôm trọn cơ thể cô, chạy dần xuống cánh tay cô, vấn vít không rời. “Anh sẽ có em.” Anh sôi nổi nói bằng một giọng đầy chiếm hữu.
“Và em cũng sẽ có anh,” cô đáp, mỉm cười mời gọi trong khi đôi chân trần quấn quanh vùng hông anh, thít chặt.
Anh mỉm cười tà mị khoe chiếc răng nanh sắc nhọn. Nụ cười đó khiến cô như ngừng thở. Vẫn ôm chặt lấy cô trong vòng tay, anh xoay người, giờ thì cô đã ở trên anh. Amanda cắn môi nhìn gương mặt với những đường nét hoàn hảo đang nhìn mình trong khi giữa hai đùi cô có thể cảm thấy phần thô cứng, căng đầy nhựa sống cứ muốn chồm lên.
Trong vô thức, trước sự ham muốn mãnh liệt của cơ thể, cô run người, trườn lên cọ sát cái vật cứng dài đang áp giữa hai đùi mình. Anh gầm gừ đáp trả lại sự ve vuốt của cô.
Đôi mắt anh nhìn cô như sẵn sàng ăn tươi nuốt sống, hai bàn tay ấm áp của anh khum khum ôm trọn khuôn ngực tròn trịa. Cô dùng tay giữ chặt đôi bàn tay đó khi anh bắt đầu nhẹ nhàng bóp nắn bầu ngực căng tròn. “Nếu em thích thì đêm nay anh chỉ nhìn em thôi cũng được,” anh thì thầm.
Rõ ràng với cô mà nói trên đời này còn gì tuyệt vời hơn được nhìn thấy cơ thể cường tráng lõa lồ của anh vờn quanh. Cái cơ thể đó … thân thể hoàn hảo đó…
Trên đời này làm gì có người phụ nữ nào lại có thể kháng cự được sự mê hoặc này đây.
Anh nâng hông, đẩy cô chùi về phía trước.
Amanda chống tay đỡ lấy cơ thể, phối hợp với anh. Cô trườn người lên trên anh, mái tóc dài buông xõa quanh gương mặt.
“Đúng là điều anh muốn.” Kyrian chồm lên, tách môi cô ra. Đôi môi anh không ngừng trêu cợt, vấn vít, anh nhẹ nhàng tách đôi môi cô, cắn chặt môi dưới bằng những chiếc răng mạnh mẽ.
Amanda rên lên khi đôi tay đang vuốt ve bờ ngực chuyển dần xuống, thấp dần xuống. “Và đây là điều anh muốn nhất.” Anh đưa hai ngón tay vào bên trong cô.
Amanda rít lên thỏa mãn khi những ngón tay anh cứ không ngừng khoáy chọc cái nơi hỗn mang sâu thẳm và nhạy cảm nhất của người phụ nữ. Vào rồi ra, rồi chậm chạp xoa xoa vùng xung quanh như muốn hòa quyện tất cả thành một thể. Cả cơ thể cô như ngập chìm trong biển lửa.
Môi anh rời môi cô, khẽ khàng. “Giờ thì cho anh biết em muốn gì nào,”
“Anh”, cô trả lời trong hơi thở.
“Vậy thì, em sẽ có anh.” Kyrian đặt tay lên hông cô, ép chặt lấy cơ thể mềm mại cọ sát vào cái vùng đang cương cứng.
Cô cắn môi chờ đợi, tưởng tượng cảm giác anh vào sâu trong mình. Cái cảm giác anh chiếm lấy toàn bộ cơ thể cô, cảm giác viên mãn của sự thân mật tuyệt đối.
Cô cảm thấy anh đang đẩy vào nơi trung tâm nữ tính của cô.
Ngay khi cô cảm thấy anh vừa trượt sâu vào bên trong mình thì chuông báo thức reo vang.
Amanda giật mình tỉnh giấc.
Cô nhìn quanh căn phòng xa lạ với một cảm giác choáng váng mơ hồ. Nhưng chưa đầy một phút sau cô đã nhớ ra đêm trước mình ngủ trong phòng bọn trẻ trong nhà Grace. Vậy ra tất cả chỉ là một giấc mơ thôi sao ? (ND: mơ ác quá nàng ơi, dịch mà mướt cả mồ hôi.)
Nhưng mọi thứ lại quá thật. Cô có thể thề là vẫn còn cảm nhận được bàn tay Kyrian trượt trên cơ thể mình và hơi thở anh phả vào cổ cô.
“Ôi, thật không công bằng,” vừa càu nhàu vừa bước ra khỏi giường, với tay tắt cái đồng hồ báo thức. “Đang đến lúc cao trào. Làm sao mọi chuyện lại có thể là mơ được chứ ? Sao có thể lại chỉ là một giấc mơ với một kẻ xa lại, bí ẩn luôn che dấu nỗi đau bằng sự châm biếm và đôi mắt bi thương, khắc bạc lại là điểm thu hút cô.”
Amanda quấn chặt cái áo choàng dày của Grace quanh người, cố quên đi những ham muốn trong tiềm thức, bước thẳng về phía nhà tắm.
“Cái này từ đâu ra vậy ?” Grace hỏi.
Amanda dừng lại ở hành lang lắng nghe tiếng Grace và Julian đang chuyện trò dưới lầu.
“Chắc là Kyrian để lại,” Julian nói.
Amanda ngáp dài, đi xuống cầu thang và nhìn thấy hai người đang ngồi trong phòng khách vây quanh là cơ man nào những túi và hộp đựng đủ thứ đồ đạc ngổn ngang. Julian đã thay quần kaki và áo len đi làm. Grace vẫn còn đang vận một chiếc áo ngủ xanh trong khi Niklos kéo kéo, xé xé một chiếc túi giấy đặt bên cạnh mẹ mình.
“Cái đống này là gì thế ?” Amanda hỏi.
Julian nhún vai.
“Đoán đúng rồi,” Grace nói khi nhìn thấy một tờ ghi chú đặt trong một cái túi. “Là của Kyrian đó.” Cô đọc tờ mấy chữ viết trong giấy và cười to. “Anh ấy chỉ viết là “Cám ơn miếng băng cá nhân.” Cô trao tờ giấy cho Julian.
Julian cường điệu hóa. “Đó là phong tục thời bọn anh, phải mang theo quà khi đến thăm nhà bạn bè. Nhưng mà, bố khỉ, cần gì phải nhiều thế này.” Anh đưa tay lên vuốt tóc khi chúi đầu lục lọi núi quà tặng. “Lúc nào Kyrian cũng quá là hào phóng, nhưng … bố khỉ,” anh lại nói lại lần nữa. “Chắc là tối qua cậu ta đã ghé ngang trong lúc chúng ta đang ngủ.”
Amanda há hốc miệng kinh ngạc. Cứ như là đang Giáng Sinh … ở Rockefellers vậy. Cô nhìn Grace lôi cả tá đồ chơi cho hai đứa trẻ sinh đôi. Búp bê cho Vanessa, mô hình nhà cho Niklos. Một cái xe lửa và một con ngựa đồ chơi.
Grace kéo một chiếc hộp nhỏ ra khỏi túi. “Cái này cho anh,” cô đưa cái hộp cho Julian.
Julian mở cái hộp ra và trở nên trắng bệch.
Grace nhìn ghé vào trong hộp và lập tức thở hổn hển. “Chiếc nhẫn thống soái của anh.”
Cả hai nhìn nhau choáng váng.
“Làm sao mà anh ta có nó?" Grace hỏi.
Amanda nhích lại gần nhìn chiếc nhẫn nằm trong hộp. Nó giống hệt như chiếc nhẫn của Kyrian, cũng có một thanh kiếm kết từ kim cương và những lá nguyệt quế bằng ngọc lục bảo đặt trên mặt đá hồng bảo ngọc. “Trông giống như chiếc nhẫn mà Kyrian thường đeo. Nhưng chiếc nhẫn của anh ấy còn có một cái vương miện.”
Julian gật đầu. “Cái của cậu ta được đóng triện hoàng gia trong khi cái của anh chỉ có huy hiệu quân đội.”
Amanda bối rối ngẩng đầu nhìn anh “Hoàng gia sao ?”
“Kyrian là hoàng tử,” anh nói ngắn gọn. “Cậu ấy là người thừa kế duy nhất ngai vàng xứ Thrace.”
Amanda há hốc miệng kinh ngạc. “Người La Mã đóng đinh một người kế vị sao ? Em không nghĩ là họ dám làm thế.”
Jullian đanh mặt. “Nguyên tắc thì không, nhưng ngày Kyrian lấy Theone, cha cậu ấy đã ra lệnh tước quyền thừa kế.”
“Sao lại thế ?” Amanda hỏi.
“Vì cô ấy là một hetaira.” Nhìn thấy vẻ ngơ ngác của cô, anh nói thêm. “Đó là từ để chỉ những người phụ nữ thuộc tầng lớp thấp được huấn luyện để mua vui và làm trò giải trí cho những người giàu có.”
“Ah,” cô có thể tưởng tượng được gia đình anh ta đã tức giận với chuyện này đến thế nào. “Có phải là anh ấy đã gặp cô ta khi đến mua vui không ?”
Julian lắc đầu. “Cậu ấy gặp ả trong một bữa tiệc của một người bạn và ngay lập tức bị cô nàng thu hút. Cậu ấy nói đó là tình yêu sét đánh. Bọn anh đã cố giải thích cho cậu ấy hiểu là cô ả chỉ chạy theo tài sản của cậu ấy thôi, nhưng cậu ấy đâu có thèm nghe.”
Julian cay đắng cười to. “Lúc đó cậu ấy đã rất cố gắng. Cha cậu ấy rất hãnh diện về con trai, nhưng khi Alkis phát hiện ra cậu ấy hủy hôn ước với công chúa xứ Macedonia để kết hôn với Theone, ông ấy đã phát điên lên. Ông nói với Kyrian rằng một hoàng đế không được lấy một con điếm, đó là luật. Hai người đã cãi nhau rất gay gắt và ngay sau đó Kyrian đã chạy ra khỏi lâu đài, và ngay lập tức kết hôn với Theone. Khi Alkis phát hiện ra điều đó, ông nói với Kyrian rằng, với ông, cậu ấy đã chết rồi.”
Ngực cô thắt lại khi nghe những lời đó. Tim cô đau nhói vì thương cảm. “Vậy là anh ấy từ bỏ tất cả mọi thứ vì cô ta sao ?”
Julian gật đầu đằng đằng sát khí. “Tệ hại nhất là Kyrian chưa bao giờ bất trung với ả. Có thể hai người không hiểu được điều đó có ý nghĩa thế nào đâu. Nhưng vào thời bọn anh, thì không có chuyện một vợ một chồng như bây giờ đâu. Chuyện một người đàn ông suốt đời chung thủy với một người vợ duy nhất là điều không tưởng, nhất là đối với người kế vị như Kyrian.
Nhưng sau khi kết hôn với Theone, cậu ấy không hề để mắt đến bất kỳ ai khác. Thậm chí là không thèm nhìn bất kỳ một người phụ nữ nào.”
Mắt Julian hấp háy tia nhìn giận dữ. “Cậu ấy sống chết đều là vì ả.”
Ngực cô đau nhói. Nỗi đau mà anh phải chịu đựng chắc hẳn không thể nào xóa bỏ.
Grace chuyển cho Amanda ba cái túi giấy bên trong cơ man nào là hộp quà được bao gói cẩn thận. “Của em đây.”
Amanda mỠcái hộp lớn nhất, là một cái áo choàng dệt kim cao cấp hợp thời trang. Cô đưa tay sờ lớp vải silk màu xanh hải quân mềm mại. Chưa bao giờ cô thấy chất liệu nào tuyệt đến thế. Ngoài ra còn có một túi đựng giày và rất nhiều hộp có logo Victoria Secret đính trên mặt. Amanda đỏ mặt, làm sao cô dám mở mấy hộp quà đó trước mặt Julian và Grace. Trừ khi cô muốn chết trân vì xấu hổ.
“Làm sao mà anh ta biết kích cỡ của em nhỉ?” Cô hỏi khi kiểm tra cái nhãn đính trên áo khoác.
Julian nhún vai.
Amanda khựng lại vài giây khi cô bắt gặp một tờ giấy ghi lời nhắn. Nét chữ sắc sảo và thanh lịch.
“Xin lỗi vì lỡ làm hư áo len của cô. Cám ơn cả ngày hôm qua.
- Kẻ Săn Đêm”
Amanda mỉm cười, nhưng từ nơi sâu thẳm của trái tim cô vẫn thấy nhói lên một cảm giác khó chịu vì anh vẫn chưa chịu dùng tên thật khi đối diện với cô. Không nghi ngờ gì nữa, anh làm thế chỉ cốt kéo dài khoảng cách giữa hai người mà thôi.
Thế thôi. Anh có quyền lưu giữ tất cả những bí mật riêng tư. Có quyền sống một cuộc sống đầy những hiểm nguy rình rập mà không cần vướng víu vào bất kỳ mối quan hệ với bất kỳ người trần mắt thịt nào cả. Nếu anh muốn xưng là Kẻ Săn Đêm thì cứ việc, cô sẽ tôn trọng điều đó.
Nhưng mà, sau tất cả những gì xảy ra tối qua…
Trong trái tim cô, cho dù tên của anh có là gì thì cũng không quan trọng. Cô đã biết tất cả sự thật về anh.
Cô gom hết mấy món quà, mang lên lầu, chuẩn bị đi làm, nhưng điều mà cô muốn làm nhất là cám ơn lòng tốt của Kẻ Săn Đêm.
Sau khi tắm xong, Amanda mở tất cả các hộp quà. Có cả một kho báu tất cả những thứ đồ lót gợi cảm. Kẻ Săn Đêm còn mua cho cô mấy đôi vớ màu xanh tiệp với màu nịt bít tất. Trước giờ cô chưa từng mặc thứ nào như thế cả nên phải tốn mất vài phút để ăn vận cho hoàn chỉnh. Cái áo ngực bằng silk và dây da khiến cho bộ trang phục thêm hoàn hảo.
“Hmm…” Với một kẻ lúc nào cũng muốn giữ khoảng cách như anh mà nói thì mua đồ dùng cá nhân cho cô thế này đúng là chuyện lạ. Nhưng chẳng phải anh vốn là một bí ẩn rồi hay sao.
Amanda cắn môi dưới khi chạm vào chiếc áo khoác. Cô mặc thử bộ đồ lót mới, thật sự mềm mại và cảm giác ta chính là phụ nữ đúng nghĩa. Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng khi nghĩ đến việc Kẻ Săn Đêm đã từng chạm tay vào chúng.
Đúng là một sự khiêu gợi khi nghĩ đến việc bàn tay anh đã từng chạm tay vào dải đăng ten tinh tế may dọc theo sợi dây da đang nằm chễm chệ trên đùi cô. Hoặc tay anh đã từng chạm vào phần cúp áo đang áp chặt lên bầu ngực căng tròn.
Cô ước gì có anh ở cạnh, lột phăng tất cả quần áo đang mặc trên người. Đặt tay lên cơ thể cô ở những nơi mà bộ đồ lót này đang ngự trị.
Cô cố nén hơi thở giữa hai hàm răng khi nhớ đến ánh nhìn u uất cố tìm cách che đậy cảm xúc thật sự trong lòng trong khi tưởng tượng bàn tay rắn rỏi của anh ôm siết cô trong lòng và rồi làm tình với cô. Đầu vú cô cương cứng, căng ra với suy nghĩ đó.
Cô cầm chiếc áo khoác ướm thử. Cô như vẫn còn cảm thấy mùi hương gợi tình tỏa ra từ cơ thể Kẻ Săn Đêm còn vương vấn. Một sự ham muốn mãnh liệt trào dâng.
Cô khoác thử áo vào, làn vải mềm mại trượt dọc khỏa lên cơ thể cô, nó khiến cô nhớ lại giấc mơ lúc nãy. Cảm giác bàn tay Kẻ Săn Đêm đang khám phá cơ thể cô.
Oh, phải chi anh ở đó. Cô ước có thể nhìn thấy cảnh anh từ từ cởi bỏ từng chiếc nút áo, chầm chậm thưởng thức cơ thể phụ nữ được che phủ trong làn áo lụa. Nhưng điều đó không bao giờ có thể xảy ra. Kẻ Săn Đêm đã quay trở lại với cuộc sống đầy những thử thách trước kia. Vĩnh viễn.
Nghĩ đến đó, tất cả mọi ham muốn đều xì hơi như bong bóng xà phòng, và còn lại chỉ là cảm giác đau xé lòng. Cô không hiểu tại sao mình lại có thứ cảm giác đó nhưng một điều không thể chối cãi là có cái gì đó đang nảy mầm trong lòng cô. Đau đớn. Ao ước. Ham muốn.
Amanda thở dài mang thử giày rồi xuống lầu. Julian đang đợi cô cùng đi làm chung.
“Mới nghe nói chuyện của cô và Cliff – thật đáng tiếc.”
Amanda ngước mắt nhìn, thầm đếm đến mười. Thật chậm. Mỗi khi có ai đó nhắc đến chuyện này trước mặt cô, cô đều cảm thấy bối rối. Mỗi khi đi qua văn phòng của Cliff cô đều cúi đầu thật thấp, trong lòng cứ muốn băm nát Cliff ra thành trăm ngàn mảnh.
Gã đã nói với mọi người trong văn phòng là hai người đã chia tay, thậm chí còn ngạo mạn dựng lên một câu chuyện kể với mọi người rằng cô đã lồng lộn thế nào khi gã đề nghị chia tay.
Cô chỉ muốn giết chết gã đi.
“Tôi không sao, Tammy,” cô nói với trưởng phòng kèm theo nụ cười gượng gạo.
“Vậy thì tốt,” Tammy bảo. “Đừng buồn nữa nhé.”
Khi Tammy bỏ đi, Amamda bặm môi. Chí ít thì cũng gần đến giờ về. Giờ thì cô có thể về nhà và …
Và mơ về một người đàn ông cao to, hào phóng mà cô chắc là sẽ không bao giờ còn có thể gặp lại.
Tại làm sao cái ý nghĩ đó lại khiến cô có thể đau đớn hơn cái sự thật là cô và Cliff đã chia tay ?
Có điều gì ở Kẻ Săn Đêm lại khiến cô nhớ anh ta đến thế … ?
Tự trong lòng cô cũng thầm hiểu. Anh hào hoa, thông minh và quả cảm như một vị anh hùng. Anh đầy bí ẩn và mê hoặc. Một cuộc đời đầy chất phiêu lưu mạo hiểm. Nhưng hơn hết thảy mọi chuyện, đó là mỗi khi anh bàng bạc nhìn cô mỉm cười, thì trái tim cô cứ không ngừng quẫy đạp.
Giờ thì anh đã vĩnh viễn bước ra khỏi cuộc đời cô.
Tuy rằng thất vọng, nhưng cô cũng chỉ có thể buông tay.
Sau khi nhét tất cả hồ sơ giấy tờ vào trong cặp, Amanda bước nhanh ra khỏi văn phòng, nhấn nút thang máy xuống tầng trệt. Cô không muốn để Grace và hai đứa bé sinh đôi phải đứng đợi bên ngoài. Nhất là, cái văn phòng này khiến cô quá mệt mỏi rồi.
Hôm nay là ngày dài nhất trong đời cô. Nhưng sao cô lại cứ muốn trở thành một nhân viên kế toán thế nhỉ ? Selena nói đúng, cuộc sống của cô đúng là đã đạt đến buồn chán cực hạn rồi.
Cửa thang máy mở, đối diện cô là một sảnh lớn ốp kính, bước ra ngoài, cô đưa mắt nhìn quanh. Bên ngoài đã tối nhưng ánh đèn trong bãi xe vẫn sáng choang, Grace vẫn chưa đến. Chết tiệt, giờ cô chỉ muốn về nhà thật nhanh.
Amanda khó chịu đứng đợi ở cửa.
Khi cô chuyển chiếc cặp qua tay bên kia thì Cliff và một đám bạn bè từ trong thang máy bên cạnh bước ra.
Tuyệt, thật là quá tuyệt. Ngày hôm nay đúng là càng lúc càng chó chết.
Thấy cô đứng một mình, Cliff bước đến cạnh cô điệu đàng như một con công. “Có chuyện gì sao ?” gã dừng lại bên cạnh cô hỏi.
“Không, xe chưa đến.” Cô trả lời cộc lốc.
“Vậy thì, nếu em muốn quá giang…”
“Tôi chẳng cần gì ở anh cả, được rồi chứ ?” Cô bước ra khỏi tòa nhà, đứng đợi trong bóng đêm và bị vây bởi cái không khí lạnh lẽo bên ngoài. Thà lạnh chết còn hơn ở cạnh cái gã mà cô không muốn gặp nhất trên đời thêm một giây phút nào nữa.
Cliff bước theo cô ra ngoài, kéo tay cô lại. Ngọn đèn đường lấp lánh lờ mờ soi mái tóc vàng sẫm màu của gã.
“Thôi nào, Mandy, chúng ta vẫn còn là bạn mà.”
“Vẫn còn dám vẻ tỏ ra cao thượng sau mấy cái trò đã làm hôm nay sao. Anh nghĩ anh là ai chứ, đi kể cho tất cả mọi người nghe về chuyện gia đình tôi sao ?”
“Oh, thôi đi nào, Mandy –“
“Đừng có gọi tôi là Mandy nếu anh đã biết tôi ghét bị gọi thế đến mức nào.”
Anh liếc nhìn qua vai, và cô nhìn thấy hơn nửa đám nhân viên trong văn phòng đang đứng đó, dỏng tai nghe ngóng. “Nghe này, anh đâu có phải là người phải nằm nhà suốt ngày hôm qua vì bị quẫn trí bởi những chuyện đã xảy ra tối thứ bảy.”
Sự tức giận của cô lên đến cực điểm. Quẫn trí sao ? Cô sao ? Vì gã sao ?
Amanda nhìn thẳng vào gã. Lần đầu tiên trong đời, cô thật sự nhận ra gã đúng là đồ tráo trở.
“Xin lỗi, nhưng hôm qua tôi cũng chẳng có ở nhà. Mà thật ra, anh có biết tôi ở đâu không ? Tôi đã ở cả ngày trong vòng tay một người hào hoa phong nhã. Hơn hẳn anh gấp mấy lần.”
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui