Nịnh Thần Lăng Tiêu

Lập tức đã gần đến mùa xuân canh, gần đây Lăng Tiêu nhúng tay vào việc đồng áng mới phát hiện nông nghiệp ở phương Bắc vô cùng bạc nhược.

“Nói cho ta biết tại sao hiện tại còn ở dùng sức người để làm guồng nước tưới tiêu?” Lăng Tiêu nhìn thuế má năm ngoái mà đau đầu, nói tiếp: “Ở Hoàng thành mấy năm trước đã phổ cập dùng súc vật kéo guồng nước tưới tiêu, hiện tại lại còn có người dùng nhân lực, thậm chí có nơi guồng nước còn không có.”

Viên quan quản việc nơi này là Lương Khâu Kiệt lập tức ra khỏi hàng nói: “Lăng tướng có chỗ không biết, dùng súc vật kéo guồng nước rất tốt, triều đình cũng đã đến kiến tạo nhưng việc này cũng phải phụ thuộc vào trong nhà nông hộ có súc vật mới được… Phương Bắc không như Hoàng thành và phương Nam giàu có dồi dào, muốn phổ cập thực sự không dễ dàng.”

Vào lúc này Lăng Tiêu mới càng rõ ràng thấy ở trong Hoàng thành và ở các địa phương khác rất nhiều chỗ trên thực tế không giống nhau, ở trong Hoàng thành các đại thần tính toán cảm thấy việc này không sai, báo lên Hoàng Đế đóng đại ấn liền thành, chỉ riêng nói về việc tưới tiêu này các quan lại và Hoàng Đế có khi nào thật sự đi làm qua? Không cần làm qua, chỉ là đi thực địa khảo sát cũng không có.

Lăng Tiêu trong lòng tính toán suy nghĩ, suy nghĩ một chút rồi nói: “Năm nay là năm đầu tiên Vương gia tiền nhiệm, nhất định phải làm ra thành tích….”

Lăng Tiêu nhìn tình hình nông thu của năm ngoái, sau đó nói: “Dùng súc vật kéo guồng nước tưới nhất định phải phổ cập trong vòng ba năm, lần này có thể phải bỏ ra không ít nhân lực, giải phóng được nhân lực thì bách tính mới có nhiều tinh lực đi mở mang đất hoang.”

“Khai phá đất hoang?”

Lăng Tiêu gật gù: “Đúng, khai phá đất hoang, ngày hôm qua ta đã đem đất phong để cày ruộng, còn có đem đất hoang thống kê một hồi, phương Bắc hoang vắng có đất hoang như vậy nếu như hàng năm mở ra khai hoang thì có thể có mấy ngàn mẫu đất mới, điều này nói rõ nhân lực lúc đó sẽ thiếu nghiêm trọng.”

Lương Khâu Kiệt do dự hỏi: “Lăng tướng nói có lý, nhưng nói cho cùng vẫn là vô ích, bách tính trồng trọt có thể kiếm được một chút tiền, quay đầu lại cũng không có tiền nhàn rỗi sẽ không mua thêm súc vật.”

“Vì lẽ đó ta nói chính là điều này.” Lăng Tiêu trầm giọng nói: “Trước tiên năm nay Vương gia sẽ miễn không nạp thu thuế, nông hộ chỉ cần nạp hoàng thuế. Điều thứ hai, triều đình đã cung cấp bạc để kiến tạo guồng nước bây giờ sẽ dùng tới, nhân gia thống kê nhà nào có súc vật nhân gia cho bọn họ bạc để họ xây dựng súc vật kéo guồng nước, không có súc vật nhân gia đem phần bạc này tồn vào trong kho, nói rõ với mọi người trong vòng ba năm nhà nào mua súc vật thì đem phần bạc cho nhà đó dùng, nếu không thì sau ba năm bạc này sẽ được sung công.”

“Điều thứ ba…” Lăng Tiêu dừng một chút mới tiếp tục nói: “Ta tra xét, bây giờ khai khẩn đất hoang muốn được công nhận phải giao nộp bạc là hai lượng bạc một mẫu, nông gia vốn là nghèo khó, hai lượng bạc này khi nào mới có thể tích góp đủ? Trong ba năm này phàm ai ở bên trong đất phong của ta khai khẩn đất hoang khi nạp bạc sẽ giảm phân nửa, một lượng bạc là có thể.”

Những người lo về công văn đem những lời Lăng Tiêu nói toàn bộ nhớ rõ, bàn tay khi viết không nhịn được run run, nếu Lăng tướng có thể đem ba điều này làm thành công… Thực sự là bách tính gặp đại phúc nha.

Các quan lại trong phòng nghị chính liếc mắt nhìn nhau, không nhịn được nói: “Lăng tướng… Nếu như vậy năm nay Vương gia trưng thu thuế sẽ không có bao nhiêu, chỉ có thể thu tượng trưng, hai năm sau cũng sẽ chịu ảnh hưởng, Vương gia có thể đáp ứng không?”

“Trước khi nghị chính ta đã cùng Vương gia thương nghị qua, Vương gia lòng từ bi, nghe nói lúc này làm như vậy đối với bách tính có lợi thì liền cho phép.” Lăng Tiêu nói năng trôi chảy bây giờ hắn là người đứng đầu đất phong, nói cái gì chính là cái đó, có người đưa ra dị nghị thì Lăng Tiêu liền đem Chử Dịch Phong mang đến, kỳ thực hắn nói cũng không sai, hắn ra quyết định gì thì Chử Dịch Phong tất nhiên đều sẽ đáp ứng, có hỏi hay không có cái gì khác nhau?

Các quan viên trong lòng rung rẩy, thầm nghĩ vào buổi trưa thương nghị ngươi mới quyết định chuyện này, sao lại có khả năng sớm đã nói với Vương gia? Ngươi cho các đại gia đều là ngốc tử sao? Có điều không ai dám nói ra, trước đó vài ngày Lăng Tiêu một mạch bãi miễn quan chức của ba người lúc đó Chử Dịch Phong không nói cái gì phỏng chừng cũng sẽ đồng ý, hiện tại hắn là người được sủng ái đây.

“Chúng đại nhân còn có cái gì muốn nói?” Lăng Tiêu mắt phượng khẽ nâng, nở nụ cười: “Có cái gì cứ nói ra là tốt rồi, bây giờ các ngươi và ta đều là người của Vương gia nói không chừng mọi người còn phải đồng tâm hiệp lực, mỗi ngày nghị chính tiếp thu ý kiến quần chúng mới tốt.”

Lương Khâu Kiệt do dự, tiến lên một bước nói: “Lăng tướng ba cái chính sách này chứng thực là rất lợi dân lợi quốc, nhưng… Hạ quan sợ không thể mở rộng được, trong đất phong nhân khẩu đông đảo, đầu tiên Vương gia thật có thể tiếp thu việc giảm miễn thu thuế nhiều như thế sao? Bây giờ nông gia trưng thuế là một phần hai mươi, nếu như không nộp thuế cho Vương gia thì sau này nộp thuế ba mươi phần trăm, Vương gia lập tức mất đi sáu phần mười thuế thóc của đất phong.”

Vừa nãy mình đã đem chuyện này nói chắc chắn như vậy nhưng người này còn dám nói thế… Lăng Tiêu cười khẽ, tài năng Lương Khâu Kiệt xem ra có thể dùng, chí ít hắn thật sự muốn làm chút gì, Lăng Tiêu ôn hòa nở nụ cười: “Lương đại nhân yên tâm, việc ta mới vừa nói chính là thật sự, Vương gia đã đáp ứng rồi.”

Lương Khâu Kiệt nghi ngờ nhìn Lăng Tiêu vẫn tiếp tục nói: “Còn có chính là việc kiến tạo súc vật kéo guồng nước, Lăng tướng trước tiên muốn đem phần bạc này đưa xuống, có súc vật nhân gia liền bán lo guồng nước, không có thì thay thế bảo tồn một phần bạc này, hạ quan cho rằng chẳng bằng không có súc vật nông hộ tự kiến tạo dùng nhân lực kéo guồng nước, như vậy càng tốt hơn?”

Lời vừa nói ra không ít quan chức tán thành, Lăng Tiêu nở nụ cười: “Lương Khâu Kiệt chân tâm là đang vì bách tính suy nghĩ, cái này ta cũng từng nghĩ đến, nhưng ta muốn thay thế người dân bảo tồn phần bạc này, cũng nói rõ sau ba năm không nuôi nổi súc vật thì đem phần bạc này sung công chính là vì kích thích bách tính mua súc vật, bây giờ dùng phần bạc này cho bọn họ kiến tạo nhân lực kéo guồng nước sẽ không có ý nghĩa, bách tính quen với chuyện này thì khi nào mới có thể giải phóng ra nhân lực để khai hoang đất đây? Ta nói rồi, trong vòng ba năm nhất định phải phổ cập súc vật kéo guồng nước, cái này nhất định phải làm được.”

Lương Khâu Kiệt đăm chiêu, Lăng Tiêu đứng dậy trầm giọng nói: “Nói trắng ra, ba chính sách này hai cái trước để phục vụ cho cái thứ ba, mục đích cuối cùng của chúng ta đều là muốn bách tính có thể thu thêm một ít lương thực, có thể nộp thuế nhiều hơn cho quốc gia, nếu vậy phải khai hoang mới có nhiều lương thực.”

“Trưng lương cho Hoàng thành không thể động, vậy trong đất phong của chúng ta không có thu được gì, để nông gia tích góp một ít lương thực, tích góp có thêm thì có tiền dư đi mua súc vật, đi mua đất hoang.”

“Các vị đại nhân cũng đều có học Trang Tử tự nhiên biết, nông gia nhọc nhằn khổ sở một năm rồi giao cho quốc gia thuế một phần hai mươi kỳ thực có thể chấp nhận, nhưng tá điền phải nộp thuế cho địa chủ bao nhiêu đây? Ít thì một phần năm thuế nhiều thì một phần hai thuế!”

Các quan lại có chút ngượng ngùng, Lăng Tiêu không để ý tới, hắn ở phương Bắc không có Trang Tử, sợ cái gì, Lăng Tiêu tiếp tục nói: “Ta không tin tá điền đồng ý cho một nửa địa tô cũng không muốn tự mình đi mở hoang, đơn giản vẫn là không có bạc thôi, bây giờ giảm một nửa bạc, tá điền tự nhiên biết nên làm sao rồi.”

Lăng Tiêu vô ý xúc phạm đến lợi ích của quý tộc, lạnh nhạt nói: “Chính sách này ban xuống tá điền cũng sẽ không thể khai phá quá nhiều đất hoang, dù sao khai khẩn đất hoang cũng rất công phu, một lượng bạc một mẫu tuy nói tiện nghi nhưng nông gia cũng không dễ dàng có được. Chỉ vì để cho bọn họ thu thêm một chút khẩu phần lương thực thôi, tất nhiên địa chủ sẽ có nhiều lợi ích hơn.”

Lương Khâu Kiệt hơi suy nghĩ lại, lại nói: “Như vậy rất tốt, chỉ là… Hạ quan vẫn là lo lắng Vương gia bên kia…”

Lại vòng trở về, Lăng Tiêu nở nụ cười: “Cái này các đại nhân yên tâm đi, Vương gia đã đáp ứng rồi, giờ ngọ Vương gia từ trong quân trở về sẽ ấn ký, ta biết các đại gia sợ Vương gia thiệt thòi, ta bảo đảm sau khi ấn ký cái chính sách này ban hành xuống, sau ba năm đất phong nạp lương chỉ có thể càng nhiều hơn thôi.”

Lăng Tiêu sớm tính toán ở trong lòng rồi, thâm hụt tiền hắn buôn bán có thể bù đắp, chỉ là tốc độ làm chuyện này không thể chậm được.

Các quan chức gật đầu tán thành, Lăng Tiêu lại bàn giao vài câu liền tản đi.

Giờ ngọ Chử Dịch Phong trở về khi hai người ăn cơm Lăng Tiêu đem việc này nói với Chử Dịch Phong, Chử Dịch Phong nghe được mơ mơ màng màng, nửa hiểu nửa không hiểu, gật gù: “Huynh cảm thấy tốt thì làm theo ý này đi.”

Lăng Tiêu nở nụ cười: “Đã biết đệ sẽ đáp ứng mà, buổi sáng lúc cùng những người kia thương nghị phí đi của ta rất nhiều khí lực, lần tới lại có thêm đại sự gì nhất định để cho đệ cũng đi, để bọn họ cho rằng ta không theo quy củ.”

“Không có chuyện gì, ai dám nói huynh.” Chử Dịch Phong nở nụ cười: “Ta tuy rằng nghe không hiểu lắm cũng biết rằng huynh nói cái này rất tốt, giống như vừa mới bắt đầu luyện binh, bỏ ra thời gian dài như vậy cho mọi người luyện thể lực cũng không có cảm giác gì, nhưng một năm sau nhìn lại hiệu quả chậm rãi có thể nhìn ra.”

Lăng Tiêu gật đầu nở nụ cười: “Vẫn là Phong nhi rõ ràng, so với những quan văn kia thông suốt hơn nhiều, nói cho cùng bọn họ vẫn sợ làm tổn thương lợi ích của mình, kỳ thực một khối bạc này ta vẫn sẽ không động.” Lăng Tiêu không có ngây thơ tùy tiện cải cách như vậy, đem quan hệ sản xuất tiên tiến với sức sản xuất lạc hậu lúc này kết quả tất nhiên là thất bại, Lăng Tiêu chỉ muốn cố gắng hết sức ở trong đất phong vì Chử Dịch Phong làm ra một chút thành tích. Trong thời gian ngắn sẽ làm Chử Dịch Phong ở đất phong thu được danh vọng, nhưng những thành tích này về sau ý nghĩa sẽ càng lớn hơn.

Chử Dịch Phong được Lăng Tiêu khen ngợi rất hài lòng, gắp một khối thịt sấy khô đặt ở trong bát của Lăng Tiêu, cười cười nói: “Ta thấy những món này ăn rất ngon, cũng là do đầu bếp của chúng ta làm?”

“Không sai.” Lăng Tiêu nếm thử một chút rồi nở nụ cười: “Lần trước không phải đệ nói sáng sớm húp cháo không có khẩu vị sao, trước đây ta có xem qua một cách ướp thịt hươu ăn rất ngon liền đưa cho bọn họ để tìm được các loại hương liệu vật liệu rồi ướp thịt, lúc muốn làm chỉ cần lấy thịt ra dùng sống dao đem thịt băm nhuyễn như chà bông rồi sấy khô như thế là ra món này.”

Lăng Tiêu cũng gắp cho Chử Dịch Phong một khối, cười nói: “Ngày hôm nay làm được bao nhiêu đây thôi, nếu như đệ thích sau này để bọn họ lúc làm điểm tâm thì làm thêm món này kèm theo, cái này ăn với cháo rất ngon.”

Chử Dịch Phong gật gù: “Ăn rất ngon, sau này buổi sáng chúng ta sẽ ăn cái này, không cần lại làm chân giò hun khói lạp xưởng… quá chán.”

“Ừm, ta trở về dặn dò bọn họ.”

Chử Dịch Phong rõ ràng lấy không ít thịt chà bông bỏ vào trong bát trộn với cơm tẻ, lập tức bới thêm hai bát cơm, Lăng Tiêu nhìn buồn cười: “Đây là tật xấu, thích ăn thì cứ như vậy.”

Chử Dịch Phong nở nụ cười, chỉ chốc lát sau hai người ăn xong, Lăng Tiêu gọi người đi vào đem bàn thu thập, lại phân phó những lời Chử Dịch Phong mới vừa nói, rồi kéo tay y đi vào bên trong: “Buổi chiều đệ đừng đi quân doanh, cả ngày đi luyện binh đệ xem có Vương gia nhà ai mà giống như đệ không? Đệ bận bịu thành ra dạng này cũng không ai cho đệ thêm bổng lộc.”

Chử Dịch Phong cũng biết gần đây mình có chút quá bận, cười cười nói: “Huynh cũng biết, ta rất yêu thích luyện binh…”

Lăng Tiêu kéo y ngồi xuống, lấy một chung nhỏ sơn tra đã nấu thành tương đến, cầm cái muỗng nhỏ bằng bạc lấy mấy muỗng tương bỏ vào trong chung trà, lại lấy nước nóng rót vào chung trà, dùng muỗng bạc khuấy nhẹ rồi đưa cho Chử Dịch Phong: “Đây là ta bỏ thêm mật ong rừng, so với trước đây vị càng ngon hơn một chút, đệ nếm thử.”

Chử Dịch Phong khẩu vị quá tốt, Lăng Tiêu sợ y sau khi ăn cơm tiêu hóa không tốt tổn thương dạ dày, mỗi ngày buổi trưa buổi tối sau khi ăn cơm đều dụ dỗ y dùng một ít sơn tra để tiêu cơm, cũng may Chử Dịch Phong cũng yêu thích những món ăn vặt có vị chua ngọt này.

Chử Dịch Phong nâng chung trà tham lam ngửi hương vị chua ngọt tỏa ra từ nước nóng, không kịp đợi thổi cho nguội muốn lập tức uống, Lăng Tiêu xoa nhẹ trán của y nói: “Đã sớm muốn thương lượng với đệ, bây giờ chúng ta ở đất phong không cần phải liều mình như thế, ở đây còn có nhiều quan chức sau này chỉ cần không có đại sự, chúng ta buổi sáng thì làm việc công, được nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, được không?”

Chử Dịch Phong cẩn thận suy nghĩ một chút, hiện ở trong quân doanh có mình nhìn chăm chú cũng như không, lại nói còn có Lỗ Vĩ Sơn, Chử Dịch Phong gật đầu nở nụ cười: “Được, nghe lời huynh.”

“Thật nghe lời.” Lăng Tiêu nở nụ cười, ôm lấy Chử Dịch Phong chờ hắn uống cạn nước rồi nói: “Nằm một chút đi?”

Chử Dịch Phong gật gù: “Nằm một chút.”

Lăng Tiêu nguyên bản không quen nghỉ trưa nhưng sau khi ở cùng Chử Dịch Phong Lăng Tiêu càng ngày càng trọng thị đạo dưỡng sinh, mỗi ngày sau khi dùng bữa trưa sẽ bồi tiếp Chử Dịch Phong nằm một lúc, hai người ngủ không được thì ôm nhau nói chuyện một chút lẳng lặng hưởng thụ thế giới riêng của hai người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui