Edit: Thu Hằng
Beta: Tiểu Tuyền
Nàng vừa bí mật đi vừa hướng Trường Thiên biểu lộ bội phục. ít nhất nếu nàng bị vây trong tình cảnh đó cũng không có là gan đi nước cờ hiểm như vậy.
“Nó không phải yêu quái bình thường, mà là yêu binh của Ẩn Lưu. Ba vạn năm trước, tất cả yêu binh ít nhất cũng dũng mãnh như vậy”. Lời của Trường Thiên nhàn nhạt, cũng không biết có bao nhiêu trầm bổng du dương, tựa hồ đây đều là đương nhiên.
Nàng tặc lưỡi “Thật lợi hại”, bản lĩnh giả bộ của Trường Thiên cũng đạt đến cảnh giới nhất định rồi
“Dĩ nhiên, loại Bọ Ngựa bình thường vốn chính là chặt đầu còn có thể sống thêm hơn mười ngày. Bọ Ngựa yêu còn có sức sống lớn hơn, có thể lại sinh ra thêm một cái đầu”. Trường Thiên đột nhiên xoay chuyển lời nói, bại lộ giọng điệu tà ác.
Không đỡ được! Hóa ra là như vậy.
Dưới đáy lòng nàng không thục nữ mắng một tiếng.
Đoạn đường núi kế tiếp rất thuận lợi. Nàng và Trường Thiên đặc biệt chọn lúc sáng sớm để động thủ, bởi tuyệt đại đa số yêu quái sau một đêm dạ hành đã mệt mỏi, thời điểm trước hừng đông là lúc mệt mỏi nhất, tính cảnh giác cũng thấp nhất. Dĩ nhiên điều này đúng với tuyệt đại đa số yêu quái, không bao gồm kẻ xui xẻo là Bọ Ngựa yêu.
Lý luận này trải qua các lãnh địa yêu quái khác nhau được nghiệm chứng. Lúc này yêu quái vạm vỡ nằm sấp trong tiểu lâu ngáy o o, đối với việc nàng đến đi đều không có phát hiện.
Trường Thiên bất mãn “Hắc hổ này, tính cảnh giác quá kém, chẳng lẽ trong địa bàn Ẩn Lưu sẽ không có ngoại nhân xâm nhập, cho nên hoàn toàn không đề phòng? Xem ra ngày sau phải huấn luyện lại một phen”
Nàng bất đắc dĩ trợn trắng mắt. Lão Đại, ngươi rốt cuộc đứng về bên nào?
Hữu kinh vô hiểm đi tới phía trước, sắc trời mông lung phát sáng, vạn vật chưa thức tỉnh, thế núi uốn lượn mềm mại, quanh co đến chân trời, theo tầm nhìn của nàng là không có điểm dừng.
Trường Thiên nói, nơi này chính là điểm giữa bản thể của Ba Xà. Nàng nhìn trái nhìn phải đều không thấy giống hình thế Xà, bản thể của hắn, rốt cuộc ở đâu?
Hắn bóc trần trò đùa của nàng “Được rồi, đừng giả vờ giả vịt. Chuẩn bị lên núi”
Nàng thật đúng là muốn”Vào núi”. Ý là cứ như vậy xuyên qua đất đá đi vào bên trong núi. Bởi vì bản thể Ba Xà là núp trong núi non chập trùng liên tiếp
Thuật Độn Thổ là thuật pháp nàng đã bí mật luyện tập từ lâu. Thuật pháp này tuy nhỏ nhưng cũng thật hữu dụng, hơn nữa với tình trạng hiện tại lại càng hữu dụng hơn.
Vì tự bảo vệ bản thân trong khi ngủ say, trong phạm vi bản thể, tất cả các thuật pháp hệ Thổ sẽ mất đi hiệu lực. Dĩ nhiên, chủ thể sẽ không phòng tránh chính bản thân mình, trên người Ninh Tiểu Nhàn có giấy thông hành đặc biệt, Trường Thiên có biện pháp khiến nàng có thể tự do đi xuyên qua thổ nhưỡng ở nơi này. Nếu không có thuật Độn Thổ, tốc độ đi lại sẽ chậm hơn rất nhiều, ban đầu nàng muốn trực tiếp độn thổ từ thác nước tới nơi này, đảm bảo an toàn a.
Nàng nắm Răng Nanh trong tay, vận khởi thuật Độn Thổ.
Sử dụng thuật Độn Thổ này làm cho người ta có cảm giác rất không thoải mái. Mặc dù thuật pháp có thể tạo ra một màng phòng hộ, đem đất đá ngăn ra bên ngoài, nhưng tiểu động vật trong bùn đất thật sự rất nhiều, hơn nữa địa khí núi Ba Xà thịnh vượng. Nàng mới đi vào trong đất đã nhìn thấy các loại sâu hình thù kỳ dị, các loại ngọ nguậy hoặc không ngọ nguậy, các loại hình dạng …. Nàng thật ghét các loại này.
Mới vừa đi vào dưới đất khoảng năm thước, ánh sáng trước mặt chợt lóe, sát khuôn mặt nàng nổi lên một tầng bảo hộ như có như không. Đây là kết giới bản thể Ba Xà lập nên, có thể đem tất cả ngoại vật ngăn cách ra bên ngoài. Nhưng khi bị thần lực ảnh hưởng, Răng Nanh phát ra hồng quang, nàng liền giơ Răng Nanh lên đâm về phía trước, giống như đâm vào một tầng thủy tinh, bên trong giống như sinh ra lực hút khổng lồ đem cả người nàng hút vào.
Răng Nanh cùng với thần lực trên người nàng tựa như giấy Thông hành, có thể đảm bảo nàng tự do lui tới. Giờ khắc này, nàng không khỏi hoài nghi ban đầu Trường Thiên đưa Răng Nanh cho nàng, ngưng xuất ra nội đan trong người, có phải đã sớm chuẩn bị cho tình huống này hay không? Nếu là như vậy, âm mưu suy tính sâu sa không thua gì Âm Cửu U a.
Không đợi nàng hồi phục tinh thần, nàng đã đứng ở trong kết giới.
Cảm giác đi lại trong lòng đất rất kỳ quái. Nếu không có Trường Thiên chỉ điểm nàng căn bản không phân biệt được đông tây nam bắc. Nhưng đi một hồi, không cần hắn chỉ điểm nàng cũng có thể cảm nhận được vị trí bản thể Ba Xà, cơ hồ phía trước có gì đó cảm ứng cùng với thần lực trên người nàng hô ứng với nhau làm cho nàng không tự chủ bước nhanh hơn.
Gần tới, càng ngày càng gần.
Xuyên qua khoảng hơn mười hơi thở, nàng cũng không biết mình đã đi sâu bao nhiêu, rốt cuộc dừng chân trước một mảng nham thạch rắn chắc. Thuật Độn Thổ chỉ có thể ở giữa đất và đá đi qua, mà ngay trước mặt chính là bản thể của Trường Thiên rồi, loại thần thông nhỏ này sẽ không có tác dụng.
“Này … Đây chính là bản thể của Ba Xà?” Nàng cắn môi dưới hỏi, tiếng nói có chút run rẩy. Đoạn đường đi về phía Tây, thiên tân vạn khổ rốt cuộc cũng thấy bản thể của Ba Xà, thử hỏi sao nàng có thể không kích động?
“Phải” hắn hiểu được tâm tình của nàng, thấp giọng đáp. Giờ khắc này, người hưng phấn nhất hẳn phải là hắn, chẳng qua tu dưỡng của hắn hiển nhiên so với nàng cao hơn nhiều lắm, trong giọng nói mặc dù hàm chứa hai phần khàn khàn nhưng không có toát ra mừng rỡ như điên.
Nam nhân này thật là kiêu ngạo, nàng nghĩ, sau đó vươn tay ra nhẹ nhàng vuốt lên mặt đá. Đây cũng là một phần của bản thể Ba Xà. Nàng đã mộng tưởng vô số lần, bản thể Ba Xà có bộ dạng gì, sờ vào có cảm giác gì? Hiện tại nàng biết rồi, đáp án chính là ………..
Không có cảm giác!!!!
Sờ vào không khác gì nham thạch bình thường, lạnh như băng, cứng rắn, khác biệt chỉ là trơn nhẵn hơn chút mà thôi. Sao lại như vậy? nàng chưa từ bỏ ý định, đem lỗ tai dán tại trên vách đá, làm ra tư thế nghe trộm tiêu chuẩn.
“Nha đầu......” Hắn có chút dở khóc dở cười.
Lấy thính lực hiện tại của nàng có thể trong vòng năm trượng nghe được tiếng tim người đập, hai trượng có thể nghe được máu trong cơ thể chảy qua. Nhưng nàng dán lại gần như vậy trong tai lại không nghe được gì cả, không có tiếng tim đập, tiếng máu chảy, không có bất kỳ sự sống đặc thù nào. Giống như nham thạch này chân chính là nham thạch, vốn dĩ từ đầu đã thế. Nếu không phải tối nay nàng tự mình dẫn phát Ba Xà tạo ra mấy lần động đất, thật sẽ nghĩ Trường Thiên chỉ nhầm đường.
Nàng lẩm bẩm “Như thế nào lại thế?”
Hắn không thể làm gì khác hơn là giải thích “Bản thể của ta quá mức khổng lồ, ngươi còn cách một lớp lân phiến dầy như vậy, không nghe được động tĩnh cũng là bình thường. Lại nói, bản thể đang trong trạng thái ngủ say, vô luận tim đập hay tốc độ máu chảy đều ở mức thấp nhất, làm sao nàng có thể nghe được chứ?”
Nàng bĩu môi, thật thất vọng a. Nhưng hắn nói cũng đúng. Lân Phiến? Ninh Tiểu Nhàn lần theo nham thạch sờ soạng tới, càng đi nhịp tim càng nhanh. Bởi vì nàng đi qua bảy, tám bước rốt cục thấy một địa điểm gập ghềnh giống như một khe hẹp dài. Nàng lập tức hiểu đã sờ phải cái gì – đây là chỗ hai miếng lân phiến giao nhau đi.
Trời ạ, chỗ nàng mới nằm úp sấp chẳng qua là một miếng lân phiến mà thôi, khó trách lại bóng loáng, cứng rắn như vậy. Từ bước đi của nàng tính toán, một miếng lân phiến này có đường kính khoảng sáu thước. Nếu như nàng nhớ không lầm thì mãng xà toàn thân được bao trùm bởi lân phiến “thật nhỏ”. Mặt khác một khối lân phiến đã khổng lồ như vậy, bản thể Ba Xà rốt cuộc dài bao nhiêu?
Đều nói ếch ngồi đáy giếng, chỉ thấy được khoảng nhỏ. Nàng có được coi là trong đất tìm xà, chỉ thấy được một miếng vẩy không? Hết lần này tới lần khác lúc này Trường Thiên lại nói “Nàng mò trúng vẩy trên thân thể, chính là vẩy tại lưng cùng hai bên, nếu chạm vào vẩy trên bụng còn có thể lớn hơn nữa”
Nàng kìm lòng không được đưa tay gõ một cái, tiếng vang không giống với kim loại, có chút thanh thúy, ở trong không gian yên tĩnh này, nghe có chút sợ.
Ninh Tiểu Nhàn nuốt nước bọt, lặng lẽ thối lui hai bước, cảm thấy sau lưng đổ mồ hôi. Đây là phản ứng bình thường của con người khi đối mặt với cự vật đi.
“Đừng sợ” Trường Thiên nhìn ra sự bất an của nàng mở miệng khích lệ. “Vô luận là hóa thuân hay bản thể của ta, tuyệt đối sẽ không tạo thành uy hiếp với nàng, cứ yên tâm”
Âm thanh thuần hậu quen thuộc làm tâm tình rối loạn của nàng từ từ bình ổn. Đúng vậy a, dù đáng sợ thế nào đó cũng là Trường Thiên a. Hắn tuyệt đối sẽ không thương tổn nàng.
“Kích thước khổng lồ như vậy Thần Ma Ngục có thể đem nó thu vào không?” nàng bắt đầu thấy lo lắng. Thần Ma Ngục mặc dù thần kỳ, nhưng dù là pháp khí cao cấp tới đâu cũng có giới hạn. Bản thể Ba Xà quá mức khổng lồ, Thần Ma Ngục có thể chưa nổi không?
“Ta không biết, ta cũng chưa từng thử qua.” Trường Thiên trả lời theo sự thực.
Nàng vận khởi Chân Nhất bí quyết, nhanh chóng điều chỉnh trạng thái của mình, loại bỏ cảm xúc hỗn độn, nhịp tim dần khôi phục bình thường.
Đến khi tâm tư bình ổn, nàng chậm rãi đưa tay lên đè lên lân phiến đem thần lực rót vào.
Sau đó?
Sau đó chính là một mảnh an tĩnh, cái gì cũng không có xảy ra.
Vì dẫn phát mấy lần động đất, nàng đã đem thần lực dùng gần hết, hiện tại còn lại không nhiều, hiện tại có chuyển vào đi nữa cũng như đá chìm biển, không có chút phản ứng nào. Nghĩ cũng đúng, thần lực của nàng có bao nhiêu nha? Ba Xà khổng lồ như thế, sức lực của nàng giống như con kiến, có dùng toàn bộ sức mạnh cũng chưa hẳn có thể khiến cho con voi nhận thấy được.
Là người thực hiện kế hoạch, nàng cười khổ một tiếng bước đi thong thả vào Thần ma Ngục lấy ra nội đan của Trường Thiên.
Bởi vì thần lực của Trường Thiên ngày càng sung túc, màu sắc của biên nội đan này càng phát ra ánh vàng rực rỡ, con rắn nhỏ trên đó đã có hình dáng rõ ràng, trong mắt thần quang sáng láng, lân phiến trên người rõ mồn một. Cầm kim đan trong tay, con rắn nhỏ quyến luyến thè lưỡi trêu chọc lòng bàn tay mẫn cảm của nàng, khiến nàng hoảng sợ xém chút nữa ném nội đan đi.
Nàng hít sâu một hơi, đem nội đan thả vào bên cạnh lân phiến. Một màn kỳ diệu xảy ra.
Nội đan chậm rãi bay lên trời, hướng lân phiến khổng lồ bay tới, sau đó giống như chìm vào trong nước, nhẹ nhàng không tiếng động đi vào trong lân phiến. Lân phiến cứng rắn có thể ngăn trở nàng ở bên ngoài nhưng không thể ngăn cản nội đan.
Yêu đan của Trường Thiên chui vào trong cơ thể Ba Xà, không gian nàng đang đứng bỗng đen nhánh một mảnh. Theo kế hoạch của họ, Ba Xà không có hồn phách, đối với thần lực của nội đan quen thuộc, do đó không có kháng cự nào với hành động của nàng.