Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Lúc này yêu quái Mịch La phái đi đã tới, trong đó có hồ yêu, chồn yêu, thỏ yêu và chồn cáo yêu chiếm hơn nửa, làm cho nàng kỳ quái chính là người dẫn đầu chân thân lại là Hà Mã, cứ mỗi mười mấy canh giờ lại phải xuống nước ngâm tắm một lần, may mắn bên trong Ẩn Lưu phần đông là thủy đạo, có điều người  này lại là tay hảo thủ trong việc tính toán. Ninh Tiểu Nhàn thấy hắn miệng rộng, bụng lớn không thể làm gì khác hơn là cảm thán trên đời thật sự không thiếu việc lạ.

Chắc Mịch La đã ân cần dặn dò, chơ nên nhóm yêu quái này khá vâng lời, đối với nàng nhất mực cung kính. Nàng tùy ý khảo nghiệm và phân công công việc thấy cực kỳ thuận lợi, không thua gì những người phàm thông minh. Dĩ nhiên quan trọng nhất là tất cả bọn họ đều là yêu quái – đây cũng là yêu cầu đặc biệt của Ninh Tiểu  Nhàn. Bởi vì sự tồn tại của Ba Xà lực, yêu quái bị phái tới chỉ cần ngốc ở đây một tháng chắc chắn sẽ trở nên một mực trung thành với Ẩn Lưu, loài người lại không bị trói buộc như vậy, hơn nữa Ẩn Lưu đã quen phong bế quanh năm, vẫn không thích loài người liên tiếp xuất hiện trong địa bàn của mình. Mịch La tâm tư linh mẫn, đã sớm hiểu rõ ý tưởng của nàng, cho nên mới phái tới người hợp tâm ý của nàng, coi như hướng nàng lấy lòng.

Ninh Tiểu Nhàn tự nhiên biết ý tốt của hắn, nhưng nhóm người này đích thật đáp ứng cho nhu cầu cấp bách của nàng, chỉ là Thành Trì Minh thiếu một lúc nhiều người như vậy nhất thời cũng sẽ gặp khó khăn. Nhưng mà bên dưới phủ Phụng Thiên nhân tài đông đúc, Mịch La từ đó điều người qua cũng không có vấn đề gì.

Thời điểm Hà Mã yêu dẫn người tới, Ninh Tiểu Nhàn đang bận rộn trong Tiên Thực Viên.

Vốn công việc của nàng hơn phân nửa là do Hạc trưởng lão làm, nhưng từ sau khi Hạc trưởng lão trở thành môn chủ, còn phải xử lý chút chuyện này có vẻ không thích hợp. Trong khoảng thời gian nàng rời khỏi Ẩn Lưu, có hai phó viên trưởng mới nhậm chức, bọn họ vốn là đan sư, cũng là người quen cũ. Chẳng qua từ sau khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn trước đó, cả Tiên Thực viên luôn trong trạng thái căng thẳng, mỗi ngày đều cần đan sư đi hỗ trợ. Lại cần phải căn thứ theo đơn đặt hàng từ Ngoại sự đường để phối cấp đan dược, người người đều bận tới chân không chạm đất.

Ninh Tiểu Nhàn đi lại trong vườn mấy vòng, cau mày.

Nàng nhận thấy, trong ngắn hạn việc mở rộng đan dược là chuyện tốt. Bởi vì tiền bạc nhập sổ sách ngày một nhiều. Nhưng về kế sách lâu dài lại không ổn, đan sư cứ bận rộn như vậy làm sao có thời gian rảnh để nghiên cứu các phương thuốc dân gian, tu hành, ngược lại lại bỏ qua bản chức vốn có, không khỏi cái được không bù được cái mất. Huống chi việc làm ăn đã phồn thịnh như vậy, trước cần giải quyết vấn đề cấp bách này.

Nàng trước tiên đi xem tình trạng gần đây của Huyết ngô đồng, phát hiện gốc cây hao tốn hết linh lực của Tức Nhưỡng phát triển ở mức hài lòng, nhưng bởi vì lúc trước bị tổn hao quá nặng, muốn phát triển đủ để tạo thành tượng thế thân thì không biết cần thời gian bao lâu.


Song những dược liệu khác lại sinh trưởng không như ý, ví như nàng thấy Thiên Diệp Quỷ nhãn loại dược liệu cứ cách ba canh giờ phải tưới một lần, mỗi lần không vượt quá nửa lít ở trong trạng thái nửa chết khát, lại thấy Long Tượng Quả chín nhưng không có người thu lượm nên rơi xuống đất hòa vào trong bùn đất… Ninh viên trưởng rốt cuộc tức giận rồi. Trong vườn mặc dù có tiểu đồng và lâm vệ nhưng bọn họ chỉ thực thi lệnh theo nhiệm vụ cấp trên đưa xuống, mà nhiệm vụ loại này cần do đích thân đan sư hoàn thành.

Nàng sai người gọi đan sư giỏi nhất Tiên Thực viên tới, thế nhưng tìm khắp nơi đều không thấy, cuối cùng mới biết người này không phải tự ý bỏ vị trí mà là tạm thời bị gọi sang Ngoại Sự đường, đang ở đó thẩm tra phối phương và báo giá.

Ngoại Sự đường gọi đi? Nàng cười lạnh  một tiếng, đang muốn tìm người khác gây phiền toái đây. Đúng lúc này, yêu quái được phái tới từ Thành Trì Minh tới, trong tay có nhóm người này, nàng làm việc rốt cuộc không bị trói chân trói tay nữa.

Thời điểm nàng chạy tới Ngoại Sự đường, vị đan sư kia quả thật đang cùng một gã luyện khí sư của phòng luyện khí thẩm tra, báo giá. Rừng rậm Ba Xà mặc dù dược liệu tương đối đầy đủ, nhưng cũng không phải vạn năng có được tất cả, một số thảo dược đặc thù vẫn cần mua từ bên ngoài. Đường chủ Ngoại Sự đường đang cùng khách nhân ngồi trong phòng ngoài, vừa uống trà nói chuyện phiếm vừa đợi báo giá.

Vị đường chủ này tên Phi Lô. Là người từ bên phòng Luyện khí điều qua, hắn cũng nhận ra Ninh Tiểu Nhàn. Lúc thấy nàng đi vào rõ ràng là ngẩn ra. Nàng nhìn lướt qua khách nhân. Trùng hợp là người ngày chính là người ngày hôm qua đứng cạnh cái vị sư thúc của Hoàng Phủ Minh, cũng là người dẫn đầu đội ngũ Triều Vân Tông lần này, Lưu Vân Phong.

Nàng đợi Phi Lô giới thiệu xong thân phận của khách nhân, mới mỉm cười nói “Linh dược trong Tiên Thực Viên xảy ra chút vấn đề, vừa hỏi bên dưới mới biết hôm nay đan sư phụ trách bị gọi tới đây. Trong viên không người nào làm được, ta đành phải tới gọi về”

Phi Lô cười nói “Ninh viên trưởng, cái này là người không phải rồi. Chuyện trồng Linh thảo chúng ta người ngoài làm sao hiểu, hết thảy đều do quản lý của Tiên Thực viên, xảy ra chuyện nào có thể làm ảnh hưởng tới chúng ta. Người nhìn chúng ta ở đây bận rộn như vậy, đan sư thật sự không thể điều đi nơi khác, khách quý vẫn đang ngồi chờ báo giá kìa” Ngoại Sự đường mặc dù mới được thành lập chừng mấy tháng nhưng hiện nay lại là nơi có thu nhập tiền bạc nhiều  nhất. Vô luận là ở thời đại nào, không gian nào, người có tiền luôn là người có khẩu khí nhất, lời nói của hắn mơ hồ có chút xấc láo.


Ninh Tiểu Nhàn giống như không hiểu, chỉ cười nói “Ta biết, cho nên để hắn trở về, ta tới đây thẩm tra thay hắn”

Phi Lô sợ hết hồn nói “Để đường đường viên trưởng tra hàng, chúng ta làm sao có thể không biết xấu hổ?” Ninh Tiểu Nhàn cũng không để ý tới hắn, trực tiếp đi hậu đường. Tên đan sư kia ngẩng đầu lên nhìn thấy nàng, thần sắc biến đổi, cúi đầu không dám lên tiếng. Tuy nói hôm nay hắn bị điều tới đây, nhưng tâm tình lại rất vui, bởi vì tới Ngoại Sự đường kiểm tra hàng hóa luôn nhận được tiền bồi dưỡng, nếu không, luyện đan sư làm sao lại tích cực tới đây như vậy, để linh thảo hoang phế trong vườn? Hôm nay thấy lãnh đạo trực tiếp tới đây, hắn biết rõ viên trưởng đã không kiên nhẫn được nữa rồi, nhất thời câm như hến.

Nàng hướng người này khoát tay nói “Đưa danh sách đây cho ta, ngươi lập tức bò trở lại Tiên Thực viên làm chuyện của mình, nếu hết giờ tý đêm này còn không hoàn thành, ta sẽ đưa ngươi ra thí nghiệm thuốc mới”

Thử thuốc! Mấy tên xui xẻo bị Viên trưởng chụp đi thử thuốc mấy lần trước, đến bây giờ vẫn còn để lại di chứng đó, phải biết rằng đó đã là chuyện của nhiều tháng trước rồi.

Sắc mặt đan sư này đại biến, sau khi đưa lên tờ danh sách thì cơ hồ bay nhanh đào tẩu, may nguyên thân của hắn là cầm yêu, ra khỏi Ngoại Sự đường có thể hóa ra đôi cánh bay đi. Phi Lô đi tới, thấy tên đan sư này chỉ hướng mình thi lễ một cái rồi vội vàng bỏ chạy, sắc mặt không khỏi biến hóa nói “Ninh viên trưởng, như vậy cũng không hợp quy củ, ta đã dùng điều lệnh …”

“Quy củ? Điều lệnh?” Ninh Tiểu Nhàn khẽ hừ một tiếng nói “Ta chính là Viên trưởng Tiên Thực Viên, làm sao lại không thấy điều lệnh từ ngươi?”

Nói nhảm, quy củ dùng điều lệnh điều động người lập ra khi ngươi còn chưa hồi Ẩn Lưu được không. Phi Lô oán thầm hai câu, biết mình đuối lý, bởi vì … điều lệnh này thực ra là đã phát ra từ mấy ngày trước, cũng không phải để đòi tên đan sư này … nói giỡn, mỗi ngày phát một điều lệnh, khinh hắn rảnh rỗi sao? Cho nên lần này gọi tên đan sư lần trước tới, bất quá cũng là dùng lời thôi, Ninh Tiểu Nhàn muốn hắn lấy ra điều lệnh, thật đúng là không có.


Cho nên hắn cũng chỉ nhẹ nhàng ho một tiếng nói “Điều lệnh vẫn còn trong quá trình, hiện chưa có để giao cho ngươi”

“Có lẽ vậy” Ninh Tiểu Nhàn không quấn lấy chuyện này nữa, cũng không để ý tới hắn, chỉ lấy tờ danh sách ra nhìn, vừa nhìn thấy trong lòng liền phát giận. Thì ra, những thứ giá yết mà nàng nhìn thấy trong sổ sách ngày hôm qua, thì giá này ít nhất phải thấp hơn một nửa. Ví dụ như một cây Bách Vị Thảo, ở đây định giá là bảy trăm linh thạch, mà đưa vào sổ sách mua bán lại là một ngàn sáu trăm linh thạch. Nói cách khác, đám người Ngoại Sự đường này mua vào một giá lại ghi danh sách một giá khác. Như vậy phần thừa đó chạy đi đâu, dùng đầu gối cũng có thể đoán được.

Nàng nén xuống tức giận trong lòng, không cùng nói chuyện với Phi Lô  nữa, cúi đầu tiếp tục công việc của đan sư kia, kiểm tra hàng hóa. Nàng nhận thấy, giá hàng hóa của đan sư này so với giá nàng nhìn thấy ở cửa hàng Quảng Thành cung cao hơn ba mươi phần trăm, nhưng điều này cũng bình thường, dù sao người ta cũng mang đồ đi một quãng đường dài, tốn kém nhân lực, vật lực và thời gian, cần phải tính toán vào giá. Trong lòng nàng đều nhận biết xong, dùng thần niệm cường đại kiểm kê hàng hóa, tốc độ so với tên đan sư kia hơn gấp hai lần. Phi Lô vốn sợ nàng không hiểu đồ trong đó, định giá quá thấp, kết quả thăm dò vừa rồi, thấy yên lòng đi ra ngoài.

Luyện khí sư đứng bên cạnh nhìn trong miệng nàng lẩm nhẩm từ, sau đó đánh dấu lên danh sách nhanh như gió, nhất thời cảm thấy áp lực bội phần.

Nàng đang tới đoạn kiểm tra quan trọng, phía sau đột nhiên có người nói “Ninh viên trưởng, tốc độ ngươi nghiệm đồ thật là nhanh”

Nàng không cần quay đầu lại cũng biết là người nào, cũng không ngừng công việc trong tay xuống, cười nói “Sao vậy, hôm nay không phụng bồi theo tiểu hôn thê sao?”

Phía sau nhảy ra một tiểu suất ca môi hồng răng trắng, còn không phải Hoàng Phủ Minh sao. Hắn nghe thấy  lời này, vẻ mặ suy sụp nói “Mới vừa rồi còn quấn lấy ta, may là bị sư tỷ gọi đi rồi”

“Ngươi chạy tới Ngoại Sự đường làm cái gì? Nơi này công việc khô khan nhàm chán, không thích hợp cho trẻ con chời đùa”


Hắn buồn bực nói “Không tới đây sẽ bị nàng quấn lấy, quả cân so với nàng còn nhẹ hơn”

Nàng bật cười thành tiếng. Tiểu tử này quả là thú vị, trong hai ngày đã làm nàng cười nhiều hơn so với trước kia.

Ý nghĩ này của nàng nếu để người quen của Hoàng Phủ Minh biết, có lẽ làm cho người ta cười rụng răng. Tính tình Hoàng Phủ thiếu gia nổi danh nóng nảy và không nói đạo lý, trở mặt như trở sách, lúc nào tới phiến hắn dụ dỗ người khác vui vẻ?

“Nàng có thể khiến ngươi chạy trốn, xem ra gia thế cũng không tầm thường”

Hoàng Phủ Minh hừ lạnh một tiếng nói “Còn không phải ỷ vào trong nhà có mấy đồng tiền dơ bẩn sao? Nàng là người của Kim gia, Tế Thế Lâu. Tế Thế Lâu ngươi có từng nghe qua không?”

Tế Thế lâu? Động tác trên tay nàng ngừng lại. Khó trách nàng có cảm giác cái tên Kim Mãn Nghiên nghe có chút quen tai. Đại tiểu thư điêu ngoa của Tế Thế Lâu, vị hôn thê của Mịch La, chẳng phải kêu Kim Mãn Ý sao? “Nàng cùng Kim Mãn Ý có quan hệ gì?”

“Nàng là muội muội ruột của Kim Mãn Ý, nữ nhi của lâu chủ Tế Thế Lâu” Hoàng Phủ minh đáp lời xong mới kịp phản ứng, nhất thời nghiêm mặt “A, Ngươi biết Tế Thế Lâu, nhưng lại chưa từng nghe qua danh hiệu Kính Hải vương phủ?”

Ninh Tiểu Nhàn cũng không quản hắn nói khỉ gió gì, trong lòng âm thầm cả kinh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận