Thì ra tổng cộng có 67 người đã sa vào mạng lưới tham nhũng của Phi Lô, vụ án liên quan đến Kim Ngạch Cao đạt hơn bảy trăm vạn linh thạch. Sau khi báo lên cái số này, hai vị môn chủ đều kinh ngạc không thôi. Phải biết rằng, Ngoại Sự Đường mới thành lập và chỉ hoạt động có mấy tháng mà thôi, những người này lại có thể từ đó mưu lợi bất chính nhiều như vậy.
Có tuyến đường tình báo, Kinh Cức Đường từ chỗ ở của Phi Lô tìm ra hơn năm trăm vạn linh thạch, còn lại hơn một trăm vạn đã không cánh mà bay. Hai vị môn chủ đối với cách xử lý phạm nhân như vậy chỉ có: lăng trì mà chết!
Ẩn Lưu vốn là tôn sùng pháp lệ cực hình, hiện tại tên gia hỏa này lại xúc động lợi ích căn bản của yêu tông, bởi vậy muốn răn đe có hiệu quả thì quyết định không thể xử lý nhẹ nhàng. Lăng trì là luật hình làm cho người biến sắc nhất, mà yêu quái sinh mệnh lực phổ biến tràn đầy, khác hẳn nhân loại, thịt trên người bị từng mảnh cắt xuống, không cần mấy ngày liền có thể phục hồi, bởi vậy đám người xui xẻo này bao gồm cả Phi Lô, trên mặt đất kêu thê thảm đau đớn suốt nửa tháng mới bị đao phủ một đao chém đầu, lại cho Đồ Tẫn thu hết thần hồn.
Nguyên thủ lĩnh Loan – Ngạc Khắc Đa, bởi vì lúc trước đã bị chém giết dưới đao của Tây Nhan, cho nên được chết một cách thống khoái. Lúc ấy vì mau chóng khống chế thế cục, môn chủ đã phát lệnh, thủ hạ của hắn đầu hàng giao vũ khí ra thì không giết, cho nên để xử lý chừng trăm người này cũng rất khó khăn. Nếu đưa bọn chúng thu vào trong Thần Ma Ngục, nhiều người sống không duyên cớ mất tích, thân bằng hảo hữu của những người này khó tránh khỏi sẽ chỉ trích.
Cuối cùng, trong hội trưởng lão có người đề nghị, dứt khoát đem những người này toàn bộ đều đưa vào sàn đấu Ám Võ.
Nói trắng ra là sàn Ám Võ là đánh hắc quyền của yêu chúng Ẩn Lưu.
Hắc Võ Trường một mực tồn tại dưới lòng đất bên trong Ẩn Lưu đang mạnh mẽ phát triển, mà Ẩn Lưu cao tầng đối với sự tồn tại của loại Hắc Võ Trường cũng tỏ thái độ mở một con mắt nhắm một con mắt, dù sao sinh hoạt trong núi thật sự đơn điệu nhàm chán, những yêu quái này dù sao cũng phải tìm nơi phát tiết tinh lực thừa thải này, nếu không để bọn họ khắp nơi sinh sự thì càng làm cho người ta đau đầu.
Sau khi Hạc môn chủ tiếp quản đại vị, trải qua suy nghĩ, rõ ràng là thủ tiêu Hắc Võ Trường dưới lòng đất này chuyển thành Võ Trường do phía chính phủ Ẩn Lưu mở, chính là là sàn vật Ám Võ, cũng cho phép chúng yêu quái tới nơi này đọ sức. Hơn nữa chiến thắng về sau, còn có thể đạt được pháp khí, linh đan cùng nhiều loại ban thưởng khác. Đối với người xem mà nói, tại đây cũng cho phép đặt cược chơi đoán số, nhưng bên chính phủ phải rút đi 20% lợi nhuận đoạt được.
Tuy nói ở đây không bàn sinh tử, chiến đấu tàn khốc, nhưng bởi vì đã có chính phủ bảo đảm, chỉ cần thắng được tiền là lấy được về tay, cho nên mỗi ngày số trận chiến đấu đều đông đúc. Sau khi vận hành hai tháng. Sàn vật Ám Võ thu nhập rõ ràng đạt đến 60 vạn linh thạch, số lượng nhiều như vậy đã vượt qua dự kiến của tất cả mọi người.
Đấu sĩ bên trong sàn vật Ám Võ, có một thân tự do hay đã chết mà nói. Loại thứ nhất là kích động phấn chấn tới nơi này thi triển thân thủ kiếm linh thạch, loại thứ hai thì vì đủ loại nguyên nhân bị cưỡng chế đưa tới chỗ này bán mạng, ví dụ như bọn đồng đảng do Ngạc Khắc Đa dẫn đầu, bị ném đến đây đánh hắc quyền, đó cũng là cửu tử nhất sinh.
Nhưng phương pháp của hai vị môn chủ ngược lại không có vi phạm hứa hẹn, hơn nữa con đường này tuy đáng sợ, nhưng đánh thắng 50 trận là có thể kiếm lại tự do. Dù sao phía trước cũng có một đường sinh cơ, cho nên thân bằng hảo hữu của những người này đã không còn gì để nói được rồi.
Trường Thiên bế quan không lâu sau, Công Thâu Chiêu liền tới chào từ biệt. Hắn đi lâu như vậy, sự vụ của Thiên Kim Đường chắc hẳn chồng chất như núi, không thể không trở về, còn nữa hắn đã cầm trong tay mười vạn hồn lực tu sĩ đưa cho Đồ Tẫn, dùng lời nói trước đây của hắn mà nói “Giờ phút này cho dù bị Âm Cửu U bắt gặp, cùng lắm thì biến trở về thành một đám u hồn”, về phần hắn một mực nghiên cứu Tru Thần Lôi, lại thủy chung giữ rất kỹ.
Nhưng mà lúc Công Thâu Chiêu sắp đi, cũng kiểm tra bản thể Kim Chi Tinh của A Ly. Hắn là xảo khí tông sư, Ninh Tiểu Nhàn vốn định để cho hắn thử đem Kim Chi Tinh lấy ra. Công Thâu Chiêu nhìn hồi lâu, mới cười khổ nói: “Ta có thể lấy nó ra nhưng sẽ làm hư hao tinh khí của nó. Thi triển thuật này phải có chuyện nghiệp, chỉ sợ cần phải chủ của Canh Kim chi lực- Bạch Hổ Thần Quân tự mình đến làm. Lúc này mới có thể đảm bảo không sơ hở tý nào.”
Tuy nói Nam Minh Ly hỏa Kiếm còn không biết ở trong cái góc nào, nhưng đối với việc chặt đứt thần khí Trói Long Tác nàng không muốn có sơ hở. Cho nên trải qua thương nghị về sau, quyết định đợi sau khi Trường Thiên bế quan chấm dứt, lại mang A Ly đi tìm Bạch Hổ, khi đó, tiểu nha đầu này cũng có thể luyện ra phân thân rồi. Đồ Tẫn truyền cho nàng tâm pháp hồn tu đã càng ngày càng giảm, chỉ cần nàng có thể luyện ra phân thân là đủ.
Nửa tháng sau, sóng gió bên trong Ẩn Lưu dần dần quay về bình tĩnh. Hai vị môn chủ cũng là người tài ba, rất nhanh đem Ẩn Lưu một lần nữa trở về quỹ đạo.
Trong khoảng thời gian này, Cưu Ma ngược lại không có việc gì, nàng trở về ngủ tại sân nhà lúc trước của nàng, chỉ là tại đây đã không hề có thị nữ tôi tớ canh giữ rồi. Cuộc sống của nàng lại yên tĩnh như thật lâu trước đây.
Ngày hôm nay, khi nàng đang từ trên người hai nữ yêu thu hồi roi, Đồ Tẫn từ trong rừng toát ra, cau mày nói: “Các nàng làm gì đắc tội ngươi rồi?”
Hai nữ yêu bị đánh đến hấp hối, trên vết roi bị cháy đen, giống như là bị hỏa thiêu qua, khỏi cần nói, lại là Cưu Ma dùng kỳ độc, chỉ là độc tính cũng không mãnh liệt. Nàng chỉ muốn cho hai người này chịu một ít hình phạt.
“Như thế nào, ngươi muốn ra mặt thay các nàng?” Cưu Ma hừ lạnh nói, “Hai con tiện nhân chết tiệt này, dám ở sau lưng chỉ trích ta!” hôm nay nàng đi ra ngoài, rõ ràng nghe thấy hai nữ yêu ở sau lưng cười nhạo nàng sa sút sau cuộc chiến môn chủ, lại nói đến cuộc chiến liên minh Tây Bắc, mọi thứ đều chọc đến chỗ đau của nàng.
Nàng đang chuẩn bị cho hai cái tiểu tiện nhân này bài học, Đồ Tẫn lại xuất hiện. Thằng này là vong hồn sau lưng hay sao, vì cái gì lại luôn xuất hiện ngay lúc nàng muốn đối phó người khác?
Đồ Tẫn thản nhiên liếc hai nữ yêu nói: “Trong tông không cho tranh đấu, nhưng hai người này cũng bị dạy dỗ rồi, hay là thôi đi?”
Cưu Ma nheo mắt lại nói: “Ngươi muốn che chở các nàng?”
Hắn thở dài, có chút bất đắc dĩ nói: “Ngươi còn muốn như thế nào?”
Kinh ngạc, người này cư nhiên lại biết thở dài, Cưu Ma ngẩn người, mới nói: “Cắt đi đầu lưỡi, các nàng liền có thể đi.”
Đồ Tẫn quay đầu nói với hai nữ yêu: “Nàng nói, các ngươi đã nghe được rồi. Chính mình động thủ hay là để nàng ra tay?”
Hai nữ yêu vốn cho là Đồ Tẫn muốn che chở các nàng, trong nội tâm đang cảm thấy may mắn, nào biết hắn hỏi như vậy, không khỏi sắc mặt trắng bệch. Bị cắt đầu lưỡi, ít thì nửa năm mới có thể dài ra một lần nữa, lúc này các nàng rốt cục nhớ lại Cưu Ma vốn tàn nhẫn, không khỏi hối hận đã trêu chọc nàng.
Nếu do nữ ma đầu này động thủ, không biết trong miệng mình còn thiếu mất linh kiện gì hay không, kết quả hai nàng rốt cục hung ác nhẫn tâm, chính mình động thủ.
Nhìn bóng lưng hai người này hốt hoảng mà đi, Cưu Ma mới cảm thấy trong bụng ấm ức tan biến, lạnh lùng nhìn Đồ Tẫn nói: ” Lần này ngươi đến lại có chuyện gì?”
Hắn tiến lên một bước, trầm giọng nói: “Ta muốn bế quan ba, bốn tháng rồi, ngày mai sẽ bắt đầu.”
“Ngươi muốn làm cái gì?” Cưu Ma vô ý thức mà hỏi thăm, sau đó ngẩn ngơ, tranh thủ thời gian đổi giọng, “Cái này đâu có liên quan gì tới ta?”
“Mấy ngày hôm trước…” Hắn mới nói mấy chữ, phẫn nộ của Cưu Ma từ đáy lòng dâng lên, nhịn không được rút cây roi quất tới. Hắn không né không tránh, cái roi “bốp” một tiếng quất vào trên mặt hắn, lập tức sưng lên một mảnh.
Cưu Ma không ngờ hắn không chống cự roi này, trong nội tâm cũng không biết phải làm sao, đôi môi đỏ đóng mở vài cái, lại nói không ra lời.
Đồ Tẫn cũng mặc kệ vết thương trên mặt, đi tới đoạt được roi của nàng, sau đó cúi vào nàng bên tai nói: “Trút giận rồi?”
Cưu Ma vừa chạm hơi thở nóng hổi của hắn, thân thể không tự chủ được mềm nhũn, còn cứng miệng nói: “Ngươi thật to gan…”
“Từ lần đầu tiên trong cung điện bên trong rừng thấy được ngươi, ta liền muốn ngươi rồi.” Đồ Tẫn cách quần áo vuốt vuốt hai gò núi cao của nàng, “Đến chỗ ta, hay là ở chỗ của ngươi?”
Cưu Ma ngâm khẽ một tiếng, rốt cục không nói lời nào, Đồ Tẫn đem nàng chặn ngang ôm lấy, tung nhảy mấy cái liền biến mất ở trong rừng.
Hai ngày sau đó, Đồ Tẫn hướng Ninh Tiểu Nhàn xin phép nghỉ để bế quan tiêu hóa mười vạn hồn lực của tu tiên giả. Nhiều hồn lực như vậy không phải chuyện đùa, ít nhất cũng khoảng bốn tháng mới có thể hoàn toàn luyện hóa, đến lúc đó tu vi của hắn còn có thể tiến thêm một bước dài, dù sao đây chính là tương đương với lực lượng hồn phách của ngàn vạn phàm nhân. Nếu như nhấc lên trận đồ sát như vậy, chỉ sợ trời xanh cũng phải chấn động.
Nàng hôm nay thân ở Ẩn Lưu, lại không có chuyện ra ngoài, tự cảm thấy rất bình an, vì vậy cũng đồng ý thỉnh cầu của hắn.
*************
Bên trong Ba Xà sơn mạch, bốn mùa triền miên.
Trăm hoa đua nở lại tàn phai, cái nóng bức của mùa hạ từ trong tiếng kêu của con ve âm thầm đi đến, lại từ trong màu đỏ của lá phong phủ kín cả sơn cốc yên tĩnh mà cáo biệt.
Trong nửa năm có thể xảy ra chuyện gì? Ninh Tiểu Nhàn đối với đáp án của vấn đề này là: rất nhiều.
Đồ Tẫn mới bế quan đến ngày thứ mười, Nam Chiêm Bộ Châu đã xảy ra đại sự lớn nhất năm nay. Chính là Mịch La nhị công tử của Phủ Phụng Thiên chính thức đối ngoại tuyên bố, Ôn Yêu tại đại lục gây sóng, gây tử thương cho vô số phàm nhân, rốt cục bị hắn tiêu diệt.
Ninh Tiểu Nhàn biết rõ, loại sinh vật kỳ lạ như Ôn Yêu, chỉ cần hộp sinh mệnh không vỡ thì có thể nhiều lần tái sinh. Mịch La tuyên bố như thế đại biểu rằng hắn đã tìm được và đánh nát hộp sinh mệnh mới lấy được cái công đức đầy trời này. Không có ai chất vấn hắn, bởi vì trước khi tin tức này truyền khắp đại lục, trong rất nhiều người ra sức cho tai hoạ ôn dịch này, kể cả Ninh Tiểu Nhàn ở bên trong, đều cảm giác được Thiên Đạo chúc phúc, mơ hồ nghe được âm thanh Thiên Nhạc lúc ẩn lúc hiện.
Nàng suy đoán, cái này có lẽ là công đức. Nàng từng cùng Mịch La hợp tác, giết chết Ôn Yêu một lần, lại lấy ra giải dược ôn dịch, công đức tất nhiên không ít. Đương nhiên, lấy được công ích lớn nhất, có lẽ vẫn là Mịch La, dù sao hắn mới là người tự tay đánh nát hộp sinh mệnh.
Lúc này, tai họa ôn dịch chính thức giải trừ. Bởi vì Ôn Yêu không thể sống lại, trước mắt người trên đại lục chỉ cần kiên trì kịp thời dùng dược, loại tật bệnh đáng sợ này cuối cùng sẽ bị đập tắt.
Ngay sau đó, là sự kiện lớn thứ hai: lão phủ chủ Phủ Phụng Thiên, đi về cõi tiên rồi. Người kế nhiệm chính thức của ông ta, chính là Mịch La.
Vị lão phủ chủ này tuy chưa từng gặp mặt, lại không ngăn cản được nàng sao chép theo đủ loại kiểu dáng truyền thuyết để hiểu rõ về ông ta. Ông ta chính là Tiên Nhân có thân thể đã vượt qua thiên kiếp, tuổi thọ so với tu sĩ bình thường dài hơn nhiều, đáng tiếc ông ta đã từng bị tổn thương trí mạng, cuộc đời này đều dừng lại ở Tiên Nhân Chi Cảnh mà không có tiến thêm.