Edit: Duong Thuy
Beta: Tiểu Tuyền
Hắn vừa nói như vậy, Quyên Nương liền hiểu, hai người này đúng là do Thích trưởng lão phái tới, nếu không còn có ai biết Thích trưởng lão bất mãn đối với nàng chứ? Nhưng vì sao Thích trưởng lão phải phái hai người này đến đây? Vì sao?
Nàng tâm tư rối rắm, cứng ngắc đứng tại chỗ. Hai gã hắc y nhân liếc mắt nhìn chằm chằm, tiến lên một bước, một trái một phải kìm kẹp ép nàng đi về phía trước. Quyên Nương muốn giãy dụa, nhưng từ đầu đến cuối cũng không thể thoát được.
Mấy người này tư thế bước đi rất quái dị, dọc theo đường đi mặc dù làm cho người khác liên tục quay đầu nhìn, nhưng bọn hắn đều đeo mặt nạ, thân ảnh mơ hồ, nên ai cũng không nhận ra động tác bọn họ.
Một khắc đồng hồ sau, rốt cục nàng cũng đứng ở trong phòng của Thích trưởng lão. Hai gã hắc y nhân đóng kỹ cửa phòng, sau đó liền đứng yên bất động phía sau lưng nàng.
Quyên Nương gắt gao nhìn chằm chằm vào mắt Thích trưởng lão nói: “Trưởng lão có gì phân phó sao?”. Mặc dù nàng không biết Thích trưởng lão cùng Ninh Tiểu Nhàn đạt thành thoả thuận gì, nhưng trong phòng vip, chứng kiến thủ tục mua bán mấy cái nhẫn, nàng liền mơ hồ cảm giác được bản thân sắp xảy ra đại họa.
Thích trưởng lão nhìn sắc mặt nàng xám như tro, nhớ tới nàng là thuộc hạ đã theo mình gần mười năm, thường ngày luôn làm hết phận sự của mình, lúc này lại phải đem đầu của nàng đi đổi danh tiếng cho mình, trong lòng dù sao cũng có chút không đành lòng.
Quyên Nương nhìn ra hắn không nỡ, trong lòng lại càng lạnh lẽo một mảnh. Lúc trước thời điểm Thích trưởng lão lộ ra vẻ mặt này, đều là những thuộc hạ già theo hắn nhiều năm phạm phải sai lầm, tuy là mặt hắn mang thương tiếc, nhưng lúc ra tay lại không chút nào lưu tình.
Nàng đi theo Thích trưởng lão quá lâu, biết rõ bản tính máu lạnh của người này, dù có không nỡ không đành lòng, cũng chỉ là chuyện phút chốc.
Quả nhiên Thích trưởng lão nói “Quyên Nương, ngươi biết vì sao số linh trà bên ngoài lại ngừng tăng giá không?”
Quyên Nương há miệng, trong đầu xẹt qua vô số ý nghĩ, càng nghĩ càng kinh hãi, cuối cùng run giọng nói:” Ngươi, ngươi và nàng đã thỏa thuận gì?” Giờ này khắc này, nàng cũng không đoái hoài đến danh xưng gì nữa.
Thích trưởng lão trầm mặc hồi lâu. Mới chịu lắc đầu nói:” Ngươi cũng chớ có trách ta, ngươi thật không nên vì thù riêng của mình mà kéo ta xuống nước.” Việc làm ăn của Minh Thủy Tông bị tổn hại, đối với chuyện này Thích trưởng lão và nàng đều có phần. Ăn trộm linh trà của Ninh Vũ cũng là được hắn cho phép, cái này gọi là” Kéo hắn xuống nước”? Người đàn ông này muốn giết nàng. Còn muốn tìm cho mình một lí do, quả nhiên là máu lạnh đến tột cùng! Quyên Nương muốn cười, khẽ động bộ mặt cứng ngắc làm ra biểu tình, nhưng so với khóc còn khó coi hơn.
” Ngươi thật muốn ta chết?” Những người trong phòng này, nàng một người cũng đánh không lại. Nhưng bảo nàng phải ngồi im chịu chết, nàng làm không được!
Thích trưởng lão nghiêng đầu, không nhìn biểu tình của nàng, lại thấp giọng nói “Nể tình ngươi theo ta nhiều năm, Ta cũng không muốn để cho người khác động thủ. Trên bàn có một viên Cưu độc hoàn, ngươi tự nuốt đi” Cưu độc hoàn có thể độc chết một tu sĩ, lại càng không nói đến người có tu vi thấp như nàng.
Quyên Nương sắc mặt xanh mét, hiểu rõ nên cười gằn:” Tốt, ngươi thật là trường lão tốt của ta! Nhưng mà Thích Lưu Tiên, mấy năm nay ta giúp ngươi không ít việc a!? Ngươi thu dọn không sạch sẽ mấy cái đuôi nhỏ, chẳng lẽ không sợ có người tiết lộ ra ngoài?”
Thích trưởng lão lạnh lùng nói:”Ngươi cứ yên tâm lên đường, không cần lo lắng chuyện sau lưng ta ”
Vậy là hắn nhất định muốn nàng chết! Quyên Nương nắm chặt quyền, móng tay đâm vào da thịt cũng không cảm thấy đau đớn. Nàng không cam lòng. Nàng hận Thích trưởng lão, nhưng lại càng hận Ninh Tiểu Nhàn! Mọi việc đều bởi vì nàng ta dựng lên. Nếu không có nữ nhân này, nàng và việc làm ăn của Văn Nhân Bác – Thái Diễm Đoàn vẫn làm rất tốt mà, nàng cũng vẫn còn đang làm thủ hạ bên Thích trưởng lão ăn sung mặc sướng!
Bây giờ nàng lại phải chết, nữ nhân kia ngược lại sống thoải mái, dựa vào cái gì, dựa vào cái gì!
Khuôn mặt Quyên Nương đột nhiên lộ ra một tia sáng kỳ dị, nàng mỉm cười:”Bị Ninh tiểu tiện nhân kia sắp đặt như vậy, chẳng lẽ ngươi không muốn trút giận?”
Thích trưởng lão cảnh giác nhìn nàng:”Ngươi muốn làm cái gì?” kẻ sắp chết không hẳn sẽ tự nhiên trở nên lương thiện, nữ nhân này từ trước đến nay tâm tư sâu, hắn không thể không phòng.
“Yên tâm. Ta chỉ không muốn để cho Ninh tiểu tiện nhân sống thoải mái mà thôi”Nàng đi tới bàn sách phía sau,lấy một tờ giấy trắng. Soạt soạt viết lên mấy dòng chữ.
Lúc này, nàng cầm bút rất ổn định. Sau đó liền đem trang giấy còn chưa khô nét mực ném tới trước mặt Thích trưởng lão nói:”Đây là tin tức ta vừa nhận được trưa nay, che dấu cực tốt,đảm bảo xác thực”
Thích trưởng lão hướng trên giấy nhìn lướt qua, thần sắc khẽ biến nói:”Đây là thật?”
” Là thật”Quyên Nương cười khanh khách nói”Quan trọng nhất là, ta và ngươi giống nhau, đều không muốn tiểu tiện nhân kia sống tốt! Chỉ cần có thể gây hại đến nàng, ta chết cũng thấy thoải mái a”
Nàng nhìn thoáng qua Thích trưởng lão. Để cho lão đắc ý một thời gian mà thôi, qua nhiều năm như vậy trong tay nàng có rất nhiêù bí mật của lão, chẳng lẽ còn e ngại sao? Bây giờ không thể nóng vội, nàng mà gặp chuyện ngoài ý muốn, tự nhiên sẽ có người thay nàng báo thù.
“Ninh Tiểu Nhàn, ngươi lợi hại, ta xác thực không thể giết ngươi. Nhưng dù có chết ta cũng không thể để ngươi sống yên ổn”Nàng cười cười, cầm lấy độc hoàn ở bàn nuốt xuống.
…
Lại qua không lâu sau, ghế vip 732, bị người gõ lần nữa. Lúc này đây tiếng đập cửa nhẹ mà chậm, vô cùng có lễ phép.
Gã sai vặt mở cửa, bên ngoài đứng tất nhiên là tỳ nữ đã đổi người, lúc này đang cầm hộp gấm đi đến nói:”Đây là lễ vật Thích trưởng lão đưa tới, xin ngài tự mình nghiệm thu. Nàng đem hai chữ “Tự mình” nhấn mạnh.
Ninh Tiểu Nhàn hiểu ý, vẫy tay để cho những người không có nhiệm vụ tất cả lui ra, rồi mới đưa hộp gấm chậm rãi mở ra.
Nàng, Cưu Ma cùng Vô Diện đều đưa ánh mắt đến, sau đó liền im lặng không nói gì.
Ngoại trừ vật kia, trong hộp còn có một tờ giấy vết máu loang lổ:”Văn Nhân Bác lúc này không ở kinh thành, cho ta thời gian bù vào sau ”
Việc này có khả năng đã chấm dứt. Ninh Tiểu Nhàn chỉ nhìn thoáng qua, liền khép lại,, đem chiến lợi phẩm này thu vào trong nhẫn trữ vật....
Gã sai vặt một lần nữa đi đến, dựa theo yêu cầu của nàng, đưa cho nàng một ly chè xanh nóng hổi. Nàng thần sắc như thường khẽ nhấm một hớp, nhìn Thủy Nguyệt Kính trước mặt xuất thần.
Luận tâm trí, luận mưu kế, Quyên Nương cũng là một nhân tài, đáng giá nàng bội phục.
Chẳng qua qua trận đấu thầm này, nàng còn bình yên ngồi ở chỗ này, mà Quyên Nương đã…
Nàng khẽ thở dài một hơi. Hai người bọn họ khác biệt quá lớn, từ đầu đến cuối nàng đều nắm trong tay quyền chủ động, mà Quyên Nương bất quá chỉ là thủ hạ của Thích trưởng lão, là một con chó săn mà thôi. Nàng ta dù có thông minh hơn nữa thì cũng khó tránh khỏi bị chủ nhân tính toán. Điều đáng buồn nhất của chó săn đó là chạy không thoát khỏi kết cục bị chủ nhân vứt bỏ.
Trường Thiên nói đúng, đối với người như bọn họ, tác dụng lớn nhất của quyền lực là để bảo vệ tính mạng, bảo vệ chính mình không bị người bên ngoài thao túng, bảo vệ chính mình không giống chó hoang ven đường, đến chết cũng không có chút giá trị nào.
Nàng cầm lấy chén trà, giơ lên trong chốc lát.
Người đã chết đi nợ cũ cũng tiêu tan. Quyên Nương, một chén trà này, ta mời ngươi.
#####
Mặt trời sắp lặn, Bạch Ngọc Kinh nghỉ tạm thời.
Lúc đi Ninh Tiểu Nhàn trở về, trong Kinh Đô mới vừa lên đèn, cả thành lóng lánh ánh đèn đầu, hàng vạn hàng nghìn hào quang mạnh mẽ,, phản chiếu ánh sao ảm đạm rồi lại rực rỡ trên bầu trời. Nơi này hiện giờ là chốn phồn hoa nhất, từ nam chí bắc vô số người mơ ước tiền tài ắt sẽ tới đây.
Giải quyết xong tai hoạ ngầm, tất nhiên nàng cảm thấy trong lòng khoan khoái dễ chịu. Cái gọi là chuyện tốt thành đôi, nàng mới ra khỏi Bạch Ngọc Kinh liền nhận được tin tức của Ninh Vũ, hắn đã theo nơi khác quay trở về Biện Châu, bởi vậy A Ly có thể khởi hành đến tìm hắn rồi.
Nghe được tin tức này, A Ly lập tức cắn chặc môi, trong mắt có màu sắc tung tăng như chim sẻ. Ninh Tiểu Nhàn trêu chọc nàng: “Có thể đi tìm Ninh Vũ, ngươi có vui mừng không?”
“Vui mừng! Ta rất nhớ hắn.” A Ly thoải mái, thái độ không hề nhăn nhó. Ninh Tiểu Nhàn khẽ giật mình, mới nhớ tới tiểu cô nương này từ trước đến giờ không phải là nhân loại, tất nhiên sẽ không có sự xấu hổ của nữ tử phàm tục.
Nàng đã sử dụng thuật hồn tu thô thiển, từ lúc tách chân thân kim chi tinh của nàng ra, Ninh Tiểu Nhàn không cần phải đem nàng vây ở bên trong Thần Ma ngục, cho nên vừa mới đến trong Kinh Đô liền đem nàng mang ra ngoài, sai chúng ẩn Vệ mang tiểu cô nương này du lãm ở những nơi phồn hoa, cũng mua cho nàng đủ xiêm y cùng đồ trang sức xinh đẹp.
Hôm nay A Ly đổi thành thân thể của một con cầm yêu giống cái, hóa thành hình người có dáng dấp nhỏ nhắn xinh xắn, diện mạo cũng có mười lăm, sáu tuổi, tuổi vốn có chút không hợp với nàng, nếu muốn tuổi tâm lý của nàng thành thục thì ít nhất còn phải đợi năm, sáu năm nữa. Chẳng qua tuổi thọ yêu quái kéo dài, nên nàng không so đo một ít thời gian này.
Người ta thì có cuộc sống tốt đẹp phía trước, còn của nàng rốt cuộc là ở đâu? Ninh Tiểu Nhàn âm thầm thở dài trong lòng, cười vỗ vỗ bả vai A Ly:”Bây giờ muội thích chỗ nào cũng có thể đi, đến ngày mai là không còn cơ hội đâu. Ta sẽ cho Ẩn Vệ hộ tống muội đi Biện Châu”
Lời này vốn chỉ đùa cho vui, thế nhưng A Ly nghe xong hai mắt sáng ngời nói”Ninh tỷ tỷ, ta, ta thật có thể lên đường đi tìm hắn ngay sao?”
“….Đương nhiên có thể”A Ly ở lại bên nàng lâu như vậy, vừa nghe đến tên Ninh Vũ thì hận không thể bay nhanh đến, quả nhiên là con gái lớn không dùng được a!
A Ly cũng biết mình biểu hiện có chút vội vàng thái quá, mặt liền đỏ bừng bừng. Ẩn Vệ hộ tống A Ly là một con cầm yêu, khả năng nhìn ban đêm cực tốt. Kỳ thực ban đêm đi lại đối với người tu tiên mà nói cũng không lạ lẫm gì.
Từ kinh thành bay thẳng tắp đến Biện Châu, cũng chỉ nửa tháng lộ trình, Ninh Tiểu Nhàn lại tinh tế dặn dò Ẩn Vệ này một phen, lúc này A Ly rõ ràng cảm thụ được sắp chia tay, trong lòng đột nhiên không nỡ, ngay cả viền mắt cũng đỏ lên.
” Mới vừa rồi hận không thể lập tức rời đi chỗ ta để bay ngay đến chỗ Ninh Vũ trong lòng muội, hiện tại lại làm bộ dáng tiểu nữ nhân biệt ly là làm sao?” Ninh Tiểu Nhàn nhịn không được vỗ vỗ đầu của nàng nói” Chúng ta tu tiên, cái gì là tâm nguyện thì nên theo đuổi đến cùng. Đi thôi, Ninh Vũ cũng nhớ muội rồi”
A Ly đột nhiên mở cánh tay mảnh nhỏ ôm thật chặc lấy nàng, nhỏ giọng nói:”Ninh tỷ tỷ, ta cũng mong tỷ và hắn sớm ngày kết thành thần tiên quyến lữ”
“Hắn”Là ai ai cũng đều hiểu rõ, chỉ là nơi đây nhiều người, A Ly sẽ không nói ra cái tên đó.
Nàng nguyên bản trưởng thành sớm, lại đang từ từ lớn lên, một màn thân thiết kia của Ninh Tiểu Nhàn và Trường Thiên trước đây bị nàng bắt gặp, hiện tại đã biết là chuyện gì xảy ra, mỗi lần nhớ tới đều mặt đỏ tim đập.
Miệng Ninh Tiểu Nhàn chậm rãi tràn ra ý cười:”Đi thôi, giúp ta hướng Ninh Vũ chăm sóc thật tốt”
Tiểu cô nương liền gật đầu, rồi từ nơi đó bay đi. Nàng tuy là liên tiếp quay đầu, nhưng cước bộ lại từ đầu đến cuối không có dừng lại. Vì vậy rất nhanh cả nàng và Ẩn Vệ bên người đều cùng nhau biến mất ở nơi người người đông đúc.