Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Ninh Tiểu Nhàn nhìn phương hướng nàng ly khai, suy nghĩ xuất thần, trong lòng không biết tại sao lại có chút khó chịu. Trường Thiên vẫn chưa về, A Ly làm bạn với nàng hơn một năm cũng đã đi xa, ngay cả tin tức Hạc trưởng lão gửi tới cũng nói Đồ Tẫn vẫn còn ở Ẩn lưu bế quan chưa ra.

Nàng đột nhiên thấy vắng vẻ, chẳng có chút hứng thú gì với Kinh Đô rộng lớn nơi đây cả. Chúng Ẩn Vệ nhìn sắc mặt nàng, biết nàng hào hứng không cao, lại không biết chọc thế nào khiến nàng cười. Bọn họ dù yêu lực thâm hậu, đạo hạnh tinh thuần, nhưng lại không lanh lợi hiểu cách xoa dịu lòng người.

Chỉ một lúc sau, Ninh Tiểu Nhàn quay trở về khách sạn, mới uống nửa bát canh quế bí đỏ chủ quán nấu xong, Thanh Loan liền vội vã đi đến, ở bên tai nàng thấp giọng nói:” Trưởng lão, chạng vạng vừa có tin tức quan trọng, Đại Tiểu Thư Kim Mãn Ý của Tế thế lâu sau giờ ngọ hôm nay bị phát hiện phơi thây tại nơi hoang dã”

Tay bưng bát sứ trắng của Ninh Tiểu Nhàn dừng lại.

Thanh Loan thấy nàng không nói, nhưng môi đỏ lại khẽ nhếch lên, rồi lại tựa như kinh hãi, không nhịn được cúi đầu kêu một tiếng.

Lúc này Ninh Tiểu Nhàn mới phục hồi tinh thần, cưỡng chế suy tư trong lòng, gấp giọng hỏi:”Chuyện gì xảy ra? Nói rõ ràng!”

Thanh Loan lắc đầu nói:”Nghe nói hôm qua nàng ta mất tích, thế nhưng trưa hôm nay mới phát hiện thi thể bị phơi ở trong trang trại phía Bắc  Kinh Đô, thời điểm chết toàn thân quần áo chỉnh tề, thần thái an tường, không giống từng bị hành hạ…”

Ninh Tiểu Nhàn đột nhiên cắt đứt lời nàng:”Còn thương thế? Vết thương trí mệnh ở nơi nào?”

“Cái này thì không rõ lắm, có người nói không có phát hiện vết thương gì” Thanh Loan nhìn sắc mặt Ninh Tiểu Nhàn không tốt, lo lắng nói:” Ngài có muốn ta đi Đốc Vụ Cục, hay tìm thủ hạ của Mịch La nghe ngóng sự tình hay không?”

Vừa mới nói thế xong, Ninh Tiểu Nhàn đột nhiên bắt cổ tay của nàng, trừng nàng một cái nói một cái nói:”Hồ đồ!”


Thanh Loan ngẩn ra, thầm nghĩ đi Đốc Vụ Cục tìm người hỏi, làm sao lại là hồ đồ? Nhưng mà nhìn Ninh Tiểu Nhàn biết được tin tức này thần thái có chút bất an, nàng cũng không dám nhiều lời.

Nàng không biết được, Ninh Tiểu Nhàn vừa nghe đến Kim Mãn Ý kia chết, trong lòng liền chợt lạnh. Phản ứng đầu tiên chính là”Chuyện kia đã bại lộ rồi”

Ngày xưa nàng và Hoàng Phủ Minh cũng vì vừa khéo ở Phong Lâm Cốc thành nam thấy một đôi vụng trộm ân ái. Trong đó nữ tử chính là Kim Mãn Ý. Đầu tiên trông thấy chân tướng, trong lòng nàng phức tạp, nói không nên tư vị gì, thẳng đến ngày hôm trước Kim Mãn Ý tìm tới cửa, nàng mới biết một chút nỗi lòng của thiên chi kiều nữ.

Kim Mãn Ý có người trong lòng, lúc này mới có ý muốn hối hôn.

Thói đời lắm gian nan, cho dù là con cái quý tộc cũng có thời điểm thân bất do kỷ. Cho nên đến lúc này, trái lại nàng cũng không thấy chán ghét Kim Mãn Ý.

Hết lần này tới lần khác vào lúc này, Kim Mãn Ý lại phơi thây vùng ngoại ô.

Có liên quan với tư tình của cô gái này, Ninh Tiểu Nhàn không nói cho ai biết cả. Nghĩ đến lúc đầu rình coi, có lẽ Hoàng Phủ Minh cũng sẽ không nhắc tới với người bên ngoài. Nêú vậy, là ai giết, còn cần đoán sao?

Ninh Tiểu Nhàn hơi ngẩng đầu một cái, thấy Thanh Loan đang lo lắng nhìn chằm chằm nàng, không khỏi cười nói:” Ngươi đi ra ngoài trước đi, ta  có chút chuyện cần suy nghĩ kỹ một chút”

Thanh Loan không thể làm gì khác, đành thay nàng châm trà rồi nhẹ nhàng rời đi.

Bên trong phòng chỉ còn lại nàng, Ninh Tiểu Nhàn nhẹ nhàng vuốt ve miệng chén sứ, lẩm bẩm:” Mịch La, Ngươi thật là độc ác”


Người có lý do giết chết Kim Mãn Ý mà nàng nghĩ đến, chỉ có Mịch La. Đại yêu quái kiêu ngạo như hắn, lại là người tiếp nhận Phủ Phụng Thiên, cho dù đối với Kim Mãn Ý không có bao nhiêu tình yêu, nhưng sao có thể khoan nhượng vị hôn thê ở bên ngoài trộm  tình,cắm sừng bản thân?

Thế nhưng, chỉ là ngoại tình thôi, hắn có thể từ hôn cần gì phải giết người chứ?

Ninh Tiểu Nhàn nhíu mày, bên tai nhất thời vang lên lời nói của Kim Mãn Ý:” Nếu là ta mở miệng thỉnh cầu. Hắn, hắn sẽ không đồng ý. Cha ta từng nói qua, thế lực Tế Thế Lâu đối với Mịch La mà nói rất quan trọng”

Nếu như Tế Thế Lâu ủng hộ Mịch La thì hẳn rất quan trọng, nên hắn tuyệt sẽ không dễ dàng từ hôn. Nhưng hắn cũng không muốn chính mình bị đội nón xanh, vậy biện pháp giải quyết duy nhất sẽ là: Giết người.

Chỉ cần Kim Mãn Ý chết, quan hệ thông gia của Tế Thế Lâu cùng Phủ Phụng Thiên mặc dù không thể nguyên vẹn, nhưng thoả thuận ban đầu vẫn còn đó, cũng sẽ không thiệt thòi nhiều. Cho dù cả hai bên đều không nói, Ninh Tiểu Nhàn cũng biết,lấy bản lĩnh của Mịch La, nhiều lắm qua nửa năm nữa là có thể tùy ý thao túng quyền lực, đến lúc đó sự chống đỡ của Tế Thế Lâu dù quý giá đi chăng nữa, nhưng không thể thiếu là không thể nào.

Thế nhưng, hôn sự của  hắn và Kim Mãn Ý lại ngay vào ba tháng sau. Chẳng lẽ hắn sẽ cưới một thê tử như nàng vào cửa?

Nàng cúi đầu thở dài. Trách không được, Mịch La lựa chọn tham gia mừng thọ lão thái quân Kính Hải Vương Phủ trước, có lẽ là vì ở trước mặt mọi người thể hiện cùng Kim Mãn Ý ân ái lẫn nhau; trách không được, thịnh hội Bạch Ngọc Kinh bốn năm một lần, trái lại hắn vẫn chưa tới hiện trường, đại khái chính là muốn có chứng cứ rõ ràng: chưởng môn nhân  Tế Thế Lâu mất đi nữ nhi không liên quan đến hắn.

Hồi tưởng lại ở Kính Hải Vương Phủ, Mịch La đối với việc hôn sự này thờ ơ, hồi tưởng lại mừng thọ lão thái quân, hắn đối với Kim Mãn Ý  ra vẻ ôn nhu, Ninh Tiểu Nhàn liền cảm thấy không rét mà run. Khi đó, hắn đã  biết Kim Mãn Ý ở bên ngoài ngoại tình a?! Vậy mà hắn vẫn ẩn nhẫn, nhẫn cho tới bây giờ, chính là phái người trong Kinh Đô đi giết vị hôn thê trên danh nghĩa này. Thật đúng là Mịch La, cho dù trong hai năm qua hắn đối với Ninh Tiểu Nhàn vô cùng tốt, nhưng bản tính thì vẫn là một đại yêu quái hung ác tàn nhẫn.

Nghĩ lại Mịch La ở Kính Hải Vương Phủ đã nói với nàng, Ninh Tiểu Nhàn kinh ngạc  xuất thần một lúc mãi đến khi ngoài khách sạn truyền đến tiếng ồn ào.


Bên ngoài đang xảy ra chuyện gì?

Ninh Tiểu Nhàn vừa mới đứng lên, Thanh Loan cũng đã đi nhanh vào, trầm giọng nói: “Chưởng môn Kim Vô Hoạn của Tế Thế Lâu mang người đến, lời nói cường ngạnh, đang cùng các huynh đệ nổi lên chút tranh chấp”

Chưởng môn nhân Tế Thế Lâu? Nàng nhớ tới lúc mừng thọ lão thái quân Kính Hải Vương Phủ, đứng ở bên người tỷ muội Kim thị là văn sĩ Kim Vô Hoạn ở trong bóng tối, chân mày lập tức nhíu lại: lẽ nào Kim Vô Hoạn đã biết nàng và Kim Mãn Ý từng gặp nhau ư? Thế nhưng ngày hôm trước Kim Mãn Ý đã nói rõ ràng, Kim Vô Hoạn bị ngoại vụ quấn thân, bị muộn hai ngày mới có thể đến kinh đô, coi như phải chạy tới để tham gia buôn bán ở Bạch Ngọc Kinh thì cũng không thể biết được chuyện lúc trước a?

Mơ hồ nàng cảm thấy Kim Vô Hoạn này không có thiện ý. Vì vậy nàng hít một hơi dài nói “Mời bọn họ vào đây”

Đường đường là chưởng môn Tế Thế Lâu, hắn cũng không có ý định dẫn người làm trò ở cửa cho quần chúng vây xem cuộc vui. Nên khi Ẩn Vệ vừa đi xuống, hắn liền một mình đi vào.

” Ninh trưởng lão” Hắn khẽ gật đầu, sắc mặt tái nhợt.

Người này vừa mới trải qua đau đớn mất nữ nhi, thật ra Ninh Tiểu Nhàn có thể hiểu được tâm tình của hắn, cũng thấp giọng nói:” Kim chưởng môn mời ngồi, xin nén bi thương”

Nàng không nói thì thôi, vừa nói ra, Kim Vô Hoạn liền cúi đầu thở dài nói” Ninh trưởng lão, Kim mỗ đến là muốn xin ngươi giải thích nghi hoặc cho ta. Ngày hôm trước tiểu nữ tới tìm ngươi, rốt cuộc đã nói những gì?”

Nghe ra đối phương có ý tra hỏi, Ninh Tiểu Nhàn liền không vui nói:” Kim chưởng môn là muốn tới cửa hỏi tội sao?” nàng ở trong kinh đô đại biểu cho Ẩn lưu, há có thể mặc cho Kim Vô Hoạn chất vấn như vậy?

Kim Vô Hoạn cũng biết mình nóng vội, hắn chậm rãi ngồi xuống, bình tĩnh  nói” Thứ tội, trong lòng Kim mỗ rối rắm không yên, cũng xin Ninh trưởng lão giúp ta giải tỏa nghi vấn”

Ninh Tiểu Nhàn lạnh nhạt nói:” Ngày hôm trước Kim tiểu thư quả thực tới tìm ta, nhưng mà nghe nói hôm nay Kim chưởng môn mới tới trong Kinh Đô, tin tức này là nghe ai nói?”


Kim Vô Hoạn trầm ngâm một chút, cũng không đôi co, tay phải liền lấy ra một trang giấy đưa cho nàng rồi nói:” Hai canh giờ trước ta mới đến Kinh Đô liền có người đưa tới tờ giấy này”

Nàng tiếp nhận  nhìn một chút, trên tờ giấy trắng chỉ có vẻn vẹn vài chữ:”Kim tiểu thư bị giết hại, người cuối cùng gặp là trưởng lão Ẩn lưu – Ninh Tiểu Nhàn” Giữa những hàng chữ, bút ý sắc bén tùy ý, dương nanh múa vuốt, giống như là người viết ôm trong ngực nỗi oán hận,cuồng nộ vô tận.

Ngay lập tức nàng biết đây là người nào viết rồi, bởi vì ký tên phía sau rõ ràng “Thiên Thượng Cư, Tử Quyên”, cuối cùng là một con dấu đỏ tươi như máu, chính là ấn giám chấp sự của nàng. Kim Vô Hoạn thản nhiên nói:” Ta đã tìm người Thiên Thượng Cư xác minh, cái này là ấn giám thật. Cho nên, Ninh trưởng lão, xin ngươi nói cho ta biết, tiểu nữ ngày hôm trước đến cùng tại sao tìm ngươi, còn nói cái gì với ngươi? Ngươi là người thấy nàng cuối cùng”

Ninh Tiểu Nhàn khép mắt, trong lòng vừa tức giận vừa bội phục.

Một đoạn thời gian trước bởi sự kiện linh trà, chắc là Quyên Nương đã phái người giám thị hành tung của nàng, cho nên mới thấy được Kim Mãn Ý tới khách sạn tìm nàng.Trước khi chết Quyên Nương nhận được tin tức Kim Mãn Ý bị giết hại bỏ mình,, ngay lập tức sẽ đem hai chuyện này liên hệ tới, hướng Kim Vô Hoạn phát ra di ngôn cuối cùng vô cùng minh xác.

Cho dù là chết, Quyên Nương cũng phải chặn ngang hãm hại nàng. Thời điểm thấy tờ giấy này, bên tai nàng hầu như đều là tiếng cười đắc ý của Quyên Nương.

Đương nhiên Quyên Nương không biết bí mật của Ninh Tiểu Nhàn, e rằng nàng chỉ là không muốn làm cho cừu nhân này thoải mái, muốn cho nàng một chậu nước bẩn, nhưng mà chiêu thức ấy đánh bậy đánh bạ lại thực đẹp.

Lẽ nào Ninh Tiểu Nhàn lại thật lòng nói cho Kim Vô Hoạn biết: Con gái của ngươi ở bên ngoài ngoại tình, Phủ Phụng Thiên lại không muốn cùng Tế Thế Lâu giải trừ quan hệ thông gia, cho nên Mịch La giết cô ta? Người đã chết rồi, nàng cần gì phải hủy thanh danh của một cô gái thuần khiết? Việc này liên lụy tới quan hệ của hai đại thế lực Tế Thế Lâu, Phủ Phụng Thiên,, Kim Vô Hoạn đâu dễ dàng tin nàng chứ?

Lùi một bước mà nói, nữ nhi Kim gia làm chuyện tốt bị người ngoài là nàng biết, sợ rằng từ nay về sau nàng sẽ trở thành cái gai trong lòng Kim Vô Hoạn.

Mấu chốt nhất là cho dù nàng biết việc này do Mịch La làm, lẽ nào sẽ khai hắn ra? Đoạn đường này, bao gồm cả ở trong kinh, Mịch La đều dốc hết sức tương trợ nàng, nếu không có thế lực của hắn, hiện tại  chuyện linh trà mất trộm liền khiến nàng sứt đầu mẻ trán. Hiện tại nhân tình của vị đại nhân này còn chưa trả hết, chẳng lẽ nàng có thể mở miệng phá hủy kế hoạch của hắn, khiến hắn cùng Tế Thế Lâu trở mặt thành thù sao?

Ở cái thế giới này càng lâu, nàng lại càng hiểu rõ  chính Tà, đúng  sai gì đó nào có thể bị pháp luật quản chế, ràng buộc cái khỉ gió gì! Thị phi đúng sai cũng chỉ là những điều hoa mĩ mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận