Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Edit: Duong Thuy

Beta: Tiểu Tuyền

Người của phái Cửu Tiêu nếu không ăn khói lửa nhân gian, thì cũng muốn mua  linh đan a!? Cũng sẽ phải tiêu hao linh thạch? Đệ tử cấp thấp cũng sẽ phải ăn cơm ngũ cốc.

Nói cách khác, mỗi sáng sớm vừa tỉnh lại, mấy ngàn mấy vạn người đều sẽ chờ ngươi đến thỏa mãn nhu cầu của họ, loại cảm giác đáng sợ này, thực tế khi chấp chưởng Ẩn Lưu Ninh Tiểu Nhàn đã lĩnh hội quá sâu sắc rồi. Cho nên Phái Cửu Tiêu cũng không hoàn toàn cắt đứt liên hệ cùng ngoại giới, chí ít thường thường sẽ đem Phúc kim bán cho tông phái và thương hội bên ngoài,rồi mua vào các loại nhu phẩm cần thiết. Một tông phái khép kín như thế, cư nhiên phái người nhập thế tìm kiếm Nam Minh Ly Hỏa kiếm, cũng chỉ có thể khiến Ninh Tiểu Nhàn cảm thán sức hấp dẫn của thần khí thực sự quá lớn, ngay cả  các đại phái đều không bình tĩnh. Chẳng qua —

“Thần khí chọn chủ? Nam Minh Ly Hỏa kiếm sẽ xuất thế vì nàng ta sao? ” nàng suy nghĩ hồi lâu, chỉ cảm thấy việc này huyễn hoặc khó nắm bắt. Nhưng mà thế giới này chuyện thần bí quá nhiều, không thể tin hết cũng không thể không tin, nàng nhất thời nhớ tới quá trình Quyền Thập Phương đi thu Tử Điện bảo kiếm, cũng  nghe nói là cơ duyên của hắn? Còn có Phệ Hồn Châm, ừ, hiện tại đã biến thành Phệ Hồn Tiễn, trước đây mũi tên xuất thế không phải thẳng hướng nàng mà đến sao? Đồng thời ở địa phương khổng lồ như Nam Chiêm Bộ Châu, hết lần này tới lần khác nàng có thể góp đủ ba kiện mũi tên của phệ hồn tiễn, trong đó hai cái là từ trong tay  người phàm cùng  yêu quái tu vi thấp bắt được, ai dám nói đây không phải là tạo hóa trêu ngươi?

Đối với người mang thần thông  tu tiên mà nói, thiên đạo đặc biệt đáng sợ. Chính nàng cũng từng là người được lợi ích, đương nhiên hiểu sức mạnh của điều  “Trong tối tăm đã định trước ” có cường đại dường nào. Nhưng bảo nàng buông tha Nam Minh Ly Hỏa kiếm, làm cho tiểu cô nương này lấy được thì nực cười. Trường Thiên vẫn chờ thanh kiếm này chém xích để ra khỏi ngục, nàng thậm chí cả Kim chi tinh cũngđã luyện xong.

Mọi việc đã chuẩn bị sẳn sàng, sao có thể buông tay?

Lại nói, nàng cũng vì nhận quái tượng mà đến, vô luận là Ngôn tiên sinh hay là Ninh Vũ đều nói qua, vận khí của nàng ở phía đông. Cái này có phải ý là, nàng cũng là người thiên định, cũng là người nhận được đại cơ duyên không?

Cho tới bây giờ, nàng  xác định, Nam Minh Ly Hỏa kiếm có khả năng xuất hiện nhất là ở trong Bạch Ngọc Kinh

Thanh kiếm này nhất định phải là của nàng, cũng chỉ có thể là của nàng. Nàng đã đắc tội không ít người rồi, cái gọi là nợ nhiều không lo, con rận quá nhiều không sợ cắn, có quái vật là Âm Cửu U  cản trở ở phía trước, nếu có thêm Phái Cửu Tiêu đối địch với nàng thì có là gì?


Nàng nhíu nhíu mày lại, chuyển sang Cưu Ma đứng ở  bên cạnh nói,  “Ta muốn ngươi giúp ta một việc nhỏ.  ”

#####

Đông tây thăng nhật nguyệt. Ngày đêm như chuyển châu.

Thần ma ngục, bên trong Hóa Yêu tuyền, Ninh Tiểu Nhàn làm xong một lần  điều tức cuối cùng rồi thở ra một hơi thật dài.

Nàng  đi mấy bước,  in lại nụ hôn trên môi mỏng của Trường Thiên, dựa vào trán hắn, vỗ về khuôn mặt tuấn mỹ thấp giọng nói:  “Chỉ mong ngày hôm nay có thể có tin tức tốt, ngoan ngoãn chờ đấy, ta đi một chút liền trở về.  ”

Ban đêm xuống một lần thì trời đã sáng lại. Cho nên lúc nàng đi ra, đúng dịp thấy phía đông đường chân trời hiện ra một mặt trời đỏ. Trong nháy mắt chính là lúc vạn vật sáng mờ, đem bầu trời cao mây trắng khảm lên viền vàng đẹp đẽ quý giá, đẹp lạ thường.

Màu sắc này, rất giống màu mắt của Trường Thiên.Nàng khẽ mỉm cười. Tâm tình lập tức đã khá nhiều.

Kim khí Vô Diện cần đã mua đủ, cho nên hôm nay nàng mang theo Cưu Ma cùng Thất Tử.

Toàn bộ bầu trời trong Kinh Đô bốc lên tử khí, rõ ràng là số mệnh đô thành này đã đến cực hạn.


Bởi vì ngày hội đấu giá của Bạch Ngọc Kinh đã tiến hành đến ngày thứ sáu rồi, đa số người mua đều đã mua được đồ, hoặc là tận mắt thấy vật mình muốn bị người khác mua đi, lúc này nhân số ít đi rất nhiều, lúc nàng đi qua cầu Thải Hồng, phía trước Trích Tinh Lâu cũng không thấy được một, hai trăm người đi lại, cùng mấy ngày hôm trước  bảy, 800 người ngựa xe như nước không thể so sánh nổi.

Nói trở lại. Mấy ngày qua các tửu lâu, hội quán, Hồng quan phường nổi danh trong Kinh Đô, các loại buôn bán tiêu tiền dường như lửa cháy bừng bừng, rất nhiều tu sĩ hoặc là yêu quái từ đợt mua bán trở về. Hoặc là đắc ý, hoặc là thất vọng. Đều tới nơi này uống say. Yêu quái uống say bắt đầu hăng hái quá mức đáng sợ, cho nên sau vài ngày, Ninh Tiểu Nhàn cũng  tỏ ra  mất đi hứng thú ra ngoài chơi.

Hội đấu giá của Bạch ngọc Kinh chỉ còn lại hai ngày. Toàn bộ Hội đấu giá vẫn có món đồ đấu giá liên tục không ngừng mà tiến nhập trận đấu giá, đa số những thứ này là do người đến sau gửi bán, hoặc là người mua không đủ tiền, trực tiếp móc bảo bối đi ra thế chấp, cho nên khách nhân có kinh nghiệm lại có thời gian  đều ở đến cuối cùng, nhìn một chút có còn bảo bối vừa ý có thể chọn hay không .

Vẫn là ghế Vip 732 quen thuộc, vẫn là gã sai vặt của sáu ngày qua, hướng nàng cúi đầu khom lưng, sau đó đưa lên một chung linh trà mát lạnh.

Trên bàn gỗ,  đặt một quyển sách mới tinh của mấy món đồ đấu giá.

Dựa theo quy định của Bạch Ngọc Kinh, bảo vật mới ghi vào, ngày thứ hai mới có thể đấu giá, cho nên đồ trong sách này là mỗi ngày đều phải đổi mới, sau đó mới đưa đến trước mặt khách nhân. Lúc đó tỳ nữ thủ hạ của Quyên Nương liền lợi dụng chỗ trống này, khiến Ninh Tiểu Nhàn nhìn sách đồ quá thời hạn hai ngày. Lúc bị nàng bắt được, liền phát hiện món đồ đấu giá trên đó quả nhiên gia tăng rất nhiều, đồng thời giá cả dự đoán của Thứ Long Kích thật ra đã bị lên gần 600 vạn linh thạch, người chú ý cũng đạt tới hơn bốn ngàn người. Cho nên cuối cùng nàng lấy bảy trăm sáu mươi vạn linh thạch mua nó, coi như ở phạm vi hợp lý bình thường.

Nàng lặng lẽ hít sâu đưa tay cầm sách, bắt đầu lật xem.

Hôm nay món đồ đấu giá quả nhiên gia tăng rồi rất nhiều. Người tu tiên đều có  nhãn lực xem qua là nhớ, cho nên nàng đại thể đánh giá hôm nay mới tăng thêm món đồ đấu giá  khoảng có hơn ba trăm món. Mấy cái này so với ít ngày trước  tuy là kém chút, nhưng vẫn thấy được số người mua ở Hội đấu giá tăng rất nhiều, sức mua dồi dào


Đáng tiếc là, nàng ngừng thở lật xem từ đầu, cũng không thấy được Nam Minh Ly Hỏa kiếm.

Lẽ nào thần kiếm chết tiệt này  bị giấu ở trong hầm trú ẩn của nhà giàu mới nổi ở Kinh Đô, mà  không xuất hiện ở Bạch Ngọc Kinh? Nàng phiền muộn trong lòng a.

Nàng bỏ sách nhìn về phía đại sảnh tầng thứ bảy, tuy khách quý ngồi ở đó đều mang mặt nạ, bóng dáng mơ hồ, nhưng hôm qua nàng sai Vô Diện cầm một bộ rễ thực vật  đặc biệt đem từ rừng rậm Ba Xà mài thành bột mịn rắc vào giầy của đệ tử Phái Cửu Tiêu  — đây là do kinh nghiệm lão luyện của Vô Diện, không có đem bột phấn đặt ở trên y phục. Nó biết nữ tử thích thay quần áo và đồ dùng hàng ngày, nhưng giầy của Dư Anh Nam lại được rửa đến bạc màu, hiển nhiên là bình thường hay dùng — mà nàng hôm nay trước khi xuất phát, đặc biệt dùng loại thực vật này bôi hai mắt, cho nên bây giờ cách tầng ghế vip, nàng cũng có thể nhìn rõ ràng  Dư Anh Nam cùng vị Chân sư tỷ kia.

Bên người hai nữ đệ tử còn có hai người, hẳn là sư phụ của các nàng. Thông qua lão rùa thần cùng Ninh Vũ, Ninh Tiểu Nhàn biết suy đoán thiên cơ cũng không phải tiện lợi thuận tiện như vậy, vị sư thúc tổ Phái Cửu Tiêu giỏi về bói toán muốn bói ra tung tích Nam Minh Ly Hỏa kiếm, cũng không biết hao phí bao nhiêu thần thông cùng tâm huyết, bỏ ra bao nhiêu đánh đổi, cho nên mấy người này đã theo quái tượng tới Kinh Đô, nhất quyết sẽ không dễ dàng buông tay.

Thú vị đây, nàng ngược lại muốn nhìn một chút, Nam Minh Ly Hỏa kiếm sẽ như thế nào bay qua trùng điệp trở ngại, đột nhiên xuất hiện, tìm được  người hữu duyên? Dư Anh Nam chỉ là một tiểu cô nương mười mấy tuổi, đừng nói kim đan kỳ, ngay cả trúc cơ hậu kỳ cũng chưa tới, vậy mà muốn chiếm  thanh thần kiếm?

Ánh mắt của nàng nhìn tới hai người không rõ hình dáng tướng mạo. Hai người này có lẽ rất mạnh?

Lúc này, suy nghĩ nhiều cũng là vô ích. Ninh Tiểu Nhàn âm thầm vận khởi thuật Điều Tức, đem buồn bực đều chậm rãi hóa thành hư vô, lúc này mới cầm chén trà, chậm rãi thưởng thức.

Thời gian từng  chút trôi qua.

Trong Thủy Nguyệt Kính, món đồ đấu giá trên đài của từng tầng, từng cái từng cái đều giao dịch thành công. Rất nhanh đã gần buổi trưa, chính là thời điểm trong ngày khiến người ta mệt mỏi.

Cơn tức của nàng  cũng bị thời gian mài gần như bằng không rồi.

Trong Thủy Nguyệt Kính đôi khi tuôn ra nhiều lần hoan hô, nhiều lần làm nàng lên tinh thần, đáng tiếc chẳng qua đều là vài món đồ đấu giá đáng giá bị mang lên đài mà thôi. Hôm nay đã ngày thứ sáu, có thể người mua ở lại chỗ này bắt đầu đào túi tiền cũng quyết sẽ không nương tay nữa, cho nên lúc này giá sau cùng ba, bốn triệu linh thạch liên tiếp xuất hiện. Thật ra nàng liếc mắt chọn trúng vài dạng bảo bối, nhưng mà lúc này trên người có việc, làm gì còn dám hạ thủ?


Nàng cũng lười nhìn, bảo Thất Tử một tiếng, liền nhắm mắt điều tức. Công phu tu dưỡng rất quan trọng, bình thường sẽ tăng lên từng tí. Nàng có chút khổ mà tự giễu.

Cũng không biết trải qua bao lâu, chỗ phòng khách tầng thứ bảy đột nhiên bình tĩnh trở lại.

Đấu giá sư trên đài lúc này muốn đấu giá món đồ đấu giá tiếp theo, kết quả một bên cửa nhỏ phòng khách mở ra, từ bên trong chạy đến một người, nói nhỏ mấy câu vội vã bên tai đấu giá sư, người bán đấu giá này lúc đầu nét mặt đã có vài phần mệt mỏi, lúc này lập tức trở nên phấn chấn.

Hắn bật người dậy, trong tiếng nói pha lẫn thần thông, hướng về  tân khách dưới đài cất cao giọng nói:  “Thiên Thượng Cư tạm thời nhận được một món đồ đấu giá vô cùng quý trọng! Món đồ này do có thân phận đặc thù, cho nên không hề tuân theo quy định của Bạch Ngọc Kinh, mà là dựa theo ý nguyện người bán, hiện tại đấu giá! ” nói đến đây, hắn đột nhiên dừng lại, hiển nhiên là  thừa nước đục thả câu.

Lời nói này của hắn quả nhiên đưa đến  hiệu quả, mọi người vốn buồn ngủ liền như bị tiêm một liều thuốc mạnh, trong bao sương dưới đài cùng quý khách nhất thời nghị luận ầm ỉ:

“Dạng bảo vật gì, có thể làm Hội đấu giá Bạch Ngọc Kinh không tiếc đánh vỡ quy định mấy trăm năm, liền phải lập tức đấu giá?  ”

“Lấy quan hệ, tài lực, thủ đoạn của Thiên Thượng Cư hiển nhiên không dám để  nó ở trong tay mình một buổi tối, tình nguyện lập tức đưa nó đấu giá, giảm thiểu không phiên toái cần thiết. Bảo bối bất phàm như vậy, cho dù không mua lại, liếc mắt nhìn cũng thỏa mãn!  ”

Tim Ninh Tiểu Nhàn đột nhiên đập gia tốc, bỗng dưng khẩn trương.

Đấu giá sư trên đài cũng là một tu sĩ, lúc này trên trán, trên chóp mũi lấp ló ánh nước, cho thấy được hắn đổ mồ hôi.

Hắn cũng không kịp chú ý hình tượng cá nhân, thật sâu đề khí, giọng nói cơ hồ là chấn nhiếp toàn trường nói:  “Đây bảo vật lừng lẫy một thời, chính là  thần khí vạn năm chưa từng lộ diện! ”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận