Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

*Mẫu quỷ chín con

Hắn đi theo tường cao của Thần Điện trong chốc lát mới lại nhìn thấy một tòa kiến trúc cũng có thể nói là khí phái giống trước.

Đại điện của nơi này có quy mô nhỏ hơn một chút so với Thần Điện, nhưng độ cao cũng đạt tới hai mươi trượng, chiếm diện tích không nhỏ, tầng dưới cùng có một cửa lớn màu đen cao tới ba trượng.

Cửa lớn đóng chặt, mà trên bức tường dày nặng cũng chỉ có cửa sổ giả dùng để trang trí. Cho nên –

Kiến trúc này chính là bị phong kín, cửa lớn duy nhất dùng để ra vào cũng không mở ra.

Viên Hậu chắp tay sau lưng đi đến nơi cách cửa vào ba trượng, đứng lại, cẩn thận quan sát trong chốc lát, mới thấp giọng nói: “Cho đến bây giờ còn muốn ngăn ta ở ngoài cửa sao?”

Phiến cửa lớn màu đen trước mắt này thoạt nhìn cực kỳ giản dị, không có bất kỳ hoa văn, trang trí, ngay cả môn hoàn (đồ vật dùng để đập cửa) cũng không có, chính là hình thành sự sâm nghiêm từ trên xuống. Nếu không có một con đường nhỏ ở chính giữa thì quả thực giống như là tường hồng lấp kín.

Hắn và đồ vật hắn muốn chỉ cách nhau một cánh cửa. Đây chính là biện pháp phòng thủ cuối cùng của cả nội cung rồi, hắn có thể tùy ý lướt qua sao? Lấy nhãn lực của hắn tất nhiên là có thể nhìn ra cả tòa đại điện này đều là một kiện pháp khí hoàn chỉnh. Nếu hắn không đi qua cửa này thì cũng không thể vào trong bằng một con đường khác.


Nhưng nếu hắn dùng phương pháp cường hành phá vỡ để đi vào thì có thể sẽ dẫn động đại điện tự hủy hay không?

Viên Hậu cười cười, cư nhiên lấy ra một tổ ong to bằng nắm tay từ trong lòng ra, ước lượng trong tay rồi ầm một tiếng trực tiếp ném vào bên trên cửa lớn màu đen.

Động tĩnh đột ngột như vậy vang lên một hồi lâu trong nội cung tịch liêu không người, lập tức phát ra tiếng nổ lớn “ông ông”.

Ở bên trong tổ ong tất nhiên là có sinh vật, con ong ở đây cũng tương tự với ong độc mà Ninh Tiểu Nhàn thường nuôi, chỉ là khổ người lớn hơn, toàn thân có những vằn đỏ thẫm giao nhau, nhìn nhìn chính là không dễ đối phó. Thể tích của mỗi một con ong đều to hơn một quả bóng bàn, giờ phút này chen nhau bay lên. Dưới sự chỉ huy của Viên Hậu điên cuồng đâm vào trên cửa.

Loài ong nàyt hoạt  nhìn không lớn nhưng tốc độ bay rất nhanh, đụng vào cửa đều phát ra những tiếng thùng thùng nặng nề, giống như là đứa bé bướng bỉnh không ngừng đá bóng vào cửa lớn đối diện. Phương thức gõ cửa kiêu ngạo như vậy, nếu như có cơ quan cũng đã muốn khỏi động rồi.

Quả nhiên trên hắc môn đã có phản ứng.

Đầu tiên là một tiếng kêu lớn phát ra giống như tiếng quỷ khóc kêu. Vốn là một phiến cửa lớn tối đen như mực đột nhiên sáng lên rất nhiều điểm sáng màu đỏ, mới nhìn giống như ngọn lửa nhỏ đang thiêu đốt. Ngay sau đó, một thân ảnh khổng lồ trực tiếp “chui” ra khỏi cánh cửa, như là con cá nhảy ra khỏi mặt nước, ngăn ở trước mặt Viên Hậu.

Thứ này thân cao ba trượng, chung quanh có hắc khí ngưng tụ không tiêu tán, như là bị nó chấn nhiếp, không được thoát ly. Hình thể nó mập mạp, to mọng, ít nhất là dày hai trượng, giống như một núi thịt. Đáng sợ hơn chính là, toàn thân cao thấp của nó thời thời khắc khắc đều có rất nhiều đầu lâu phát ra tiếng kêu khóc buồn bã. Xem diện mạo của chúng có vẻ đều là đồng nam đồng nữ còn nhỏ, bộ mặt vặn vẹo, giống như là nhận phải cực hình lăn qua nồi dầu sôi. Ánh sáng màu đỏ mới vừa rồi hắc môn phát ra tựa hồ là do mắt của đầu lâu phát quang.


Cái tòa núi thịt này cũng có tay chân, như là dùng thân thể của hơn trăm người hợp thành, nhưng cái đầu ngay trung tâm lại có một khuôn mặt tái nhợt của nữ tử, mặt trái xoan, bờ môi ướt át. Nếu như tỉ mỉ nghiên cứu ngũ quan thì kỳ thật cũng có ba phần thanh tú, tiếc rằng khổ người của nó quá lớn, đầu lâu của mỹ nữ này bị phóng đại bảy tám lần thoạt nhìn có chút quỷ dị.

Chứng kiến thứ này, trên môi Viên Hậu lộ ra thần sắc giật mình: “Dùng mười vạn oan hồn tạo thành, lại là Cửu Tử Quỷ Mẫu. Không đúng, xem bộ dáng này, có lẽ đã biến thành ít nhất bách tử (trăm con) rồi.”

Đàn ong bay múa trên không trung không có trí lực gì, cũng không có cảm giác sợ hãi đối với đồ vật trước mắt, quanh quẩn trên không trung một vòng rồi lập tức lao xuống chích nó. Trong khoảng thời gian ngắn cả tòa núi thịt đều có màu đỏ thẫm.

Con quỷ mẫu này hé miệng cười hắc hắc nói: “Vật còn sống!” Lập tức mở đôi môi đỏ mọng ra rồi dùng sức khẽ hút, hơn mười con ong đã bị nó hút vào. Sau đó bị cắn đến phát ra tiếng rung động kẽo kẹt, như làbđang ăn hoành thánh chiên. Những con ong  khác xông lại chuẩn bị đâm xuống nhưng dưới chân mỗi một con ong đỏ thẫm sẽ lồi lên một cái đầu lâu hài đồng, dùng sức cắn nó, kéo vào trong miệng mà gặm. Thấy bọn chúng ăn đến bộ dáng vui sướng cứ như là đã đói bụng vô số năm.

Ở đây có hơn một ngàn con ong đỏ thẫm giống như tre già măng mọc vậy mà chỉ trong không đến hai mưoi hơi thở đã bị ăn sạch sẽ.

Sau khi cung điện dưới mặt đất được xây xong, mấy vạn phàm nhân  bị ép buộc lao động như cu li cùng với người thân đều bị tuẫn táng tại nơi mà Trường Thiên và Ninh Tiểu Nhàn tiến vào lúc đầu, chính là hầm chôn người kia. Người kiến tạo cung điện dưới mặt đất lấy thân thể bọn họ tế tự Man Tổ còn chưa đủ, còn muốn rút hết mười vạn oan hồn này từ trong thân thể bọn họ, tính cả một con Cửu Tử Quỷ Mẫu bám trên cánh cửa màu đen, để tạo thành một thủ đoạn ngăn cản kẻ trộm mộ.

Cửu Tử Quỷ Mẫu được gọi là “Bạo ác mẫu”. Nghe nói từ thời Thượng Cổ từng có năm trăm người trước khi đến Vương Xá Thành đã gặp được một nữ tử đang mang thai. Nữ tử đi theo họ không ngờ nửa đường sinh non, nhưng năm trăm người kia đều bỏ nàng mà đi. Nữ tử đó đã phát hạ thề độc, kiếp sau sẽ đầu thai vào Vương Xá Thành ăn hết tất cả trẻ con trong thành. Về sau quả nhiên nàng ứng lời thề, sau khi đầu thai vào Vương Xá Thành thì sinh hạ năm trăm đứa con. Sau đó ngày ngày bắt trẻ con trong thành làm đồ ăn cho chúng. Đây cũng là lai lịch của Cửu Tử Quỷ Mẫu.


Nhưng mà thế nhân ít biết được, Cửu Tử Quỷ Mẫu cũng có thể nuốt quỷ để làm thức ăn. Sau khi đầu quỷ mẫu này được luyện ra để thủ vệ, ở trong dòng thời gian dài dòng buồn chán đã ăn sạch sẽ mười vạn oan hồn ở đây. Mỗi khi ăn được một ngàn linh hồn thì sẽ sinh ra một quỷ tử, đến nay đã sinh ra một trăm quỷ tử.

Đến bách tử chi cảnh, thực lực của quỷ mẫu đã không thể so sánh với lúc còn ở thời điểm cửu tử. Đừng thấy thân hình nó đầy đặn lên, kỳ thật không chỉ thần binh khó làm hư tổn mà còn miễn dịch phần lớn sự xâm nhập của thần thông. Trong miệng có thể phun ra uế khí làm ô nhiễm đạo thân pháp khí của tu tiên giả. Từng con quỷ tử trên người còn có thể tự nhảy ra, hiệp trợ mẫu quỷ tấn công địch nhân, hơn nữa từng con đều có bản lĩnh khác nhau. Chỉnh thể lực lượng của nó đã có thể chống lại Tiên Nhân đã qua độ kiếp.

Đây cũng chính là ước nguyện ban đầu của người kiến tạo cung điện dưới mặt đất. Người có thể còn sống sót mà xâm nhập nơi này, tu vi ít nhất phải là đã ngoài cảnh giới Tiên Nhân. Nếu như không để lại một thủ đoạn lợi hại của chỗ này thì chỉ sợ đồ vật được thủ hộ ở cung điện dưới mặt đất sẽ bị người đánh cắp.

Ngay sau đó, quỷ mẫu quay đầu chuyển hướng sang Viên Hậu, vô cùng vui mừng nói: “Người sống!” Cũng không biết bao lâu đã không ăn người rồi, nó nghe thấy được hương vị thịt tươi, tròng mắt đều phát hồng. Thứ này có bờ môi hồng nhưng sắc mặt lại tái nhợt như người chết, trong miệng vẫn còn đang liên tục ăn phần tay chân cụt còn lại của ong đỏ, thoạt nhìn thật thê lương đáng sợ. Quả thật có thể hù chết người đang sống sờ sờ.

Trên mặt Viên Hậu cũng không có thần sắc e ngại, chỉ thở dài nói: “Không nên tạo hình khó coi như vậy, thật sự là đã dày xéo tài liệu tốt.”

Quỷ mẫu tất nhiên sẽ không quản hắn nói cái quái gì, nhắm ngay hắn mà lao đến. Cái tòa núi thịt này cũng nặng ít nhất là sáu, bảy tấn, lúc chạy đến mặt đất còn rung lên. Nó một bên chạy, một bên thì có rất nhiều đồng tử đang nhảy xuống. Chúng đều lớn lên trắng trắng mập mập, diện mạo non nớt đáng yêu, sau khi rơi xuống đất thì mở rộng cánh tay chạy tới chỗ Viên Hậu. Trên mặt chúng là dáng vẻ tươi cười thiên chân vô tà, trong miệng cười khanh khách không ngừng. Nếu không phải ở chỗ nội cung tĩnh mịch này mà là đường phố rộn ràng người đến người đi, thật đúng là sẽ có rất nhiều nữ tử tràn đầy tình thương của mẹ nhịn không được muốn thò tay ôm lấy.

Đáng tiếc những quỷ oa (em bé quỷ) này đều có bản tính ăn thịt người, lại bị đói lâu như vậy, ngửi thấy mùi thịt người đã sớm không thể kìm nén được, chỉ chờ có thể nhào vào trên người phàm nhân trước mặt này, lộ ra răng nanh, xé rách huyết quản của hắn, nuốt sống da thịt hắn! Từ khi bị nhốt vào nội cung đến nay, mỗi một quỷ oa đều ngưng tụ linh hồn lực của một ngàn người, lại vượt qua quãng thời gian dài dòng buồn chán đã luyện trong sát khí, mỗi một con đều có thực lực tương đương với cảnh giới Hóa Thần kỳ của nhân loại, hiển nhiên là tiểu quỷ mà NinhTiểu Nhàn gặp ở chỗ vợ chồng Tăng Thị không thể sánh nổi với nó.

Nhìn kỹ lại, mỗi một quỷ oa đều có hình dạng và điểm đặc thù khác nhau, có mười ngón dính lại, có miệng đầy răng nanh sắc nhọn, có toàn thân tràn đầy hơi khói… Hiển nhiên chúng đều có thần thông. Có sử sách ghi chép, thời kỳ Thượng Cổ chinh chiến liên tục, từng có Cửu Tử Quỷ Mẫu thực lực tăng vọt, thả ra quỷ oa có thể hoá thành bộ dáng của Thôn Thiên Cự Thú, nuốt luôn hàng loạt nhân loại. Mà những quỷ vật trước mắt này, đã chìm đắm trong sát khí nồng đậm nhất của nội cung vài vạn năm rồi, thực lực so với sách sử ghi chép chỉ có mạnh hơn chứ không yếu. Chỉ là Viên Hậu thoạt nhìn bất quá chỉ là một người bình thường, trong nội tâm của quỷ vật cũng có ý khinh địch.

Nếu như là một tu tiên giả khác đến, thì phải chịu đủ nỗi khổ sát khí vây công đồng thời còn phải ứng phó với trăm quỷ oa cùng một quỷ mẫu, không biết sẽ chật vật thành bộ dáng gì. Mà Viên Hậu cũng không có động tác gì, đợi đến khi những quỷ oa này chạy đến cách hắn hai trượng, trong mắt lóe lên ánh sáng tím, đột nhiên có khói khí màu đen nồng đậm chui ra từ thất khiếu, đồng thời chia ra thành hơn mười đạo, bay thẳng đến chỗ của mỗi quỷ oa!


Nếu Ninh Tiểu Nhàn hoặc Trường Thiên ở chỗ này, sẽ thấy được ở chính giữa hơn mười khói khí này có những viên bi thật nhỏ, phóng đại mỗi viên mà xem, thì phảng phất như là Hắc Diệu Thạch được cắt một cách hoàn mỹ nhất, ở trong hoàn cảnh lờ mờ thì sẽ phản xạ ra ánh sáng đen nhánh.

Quỷ oa chạy nhanh hơn, khói khí cũng bay nhanh hơn, cơ hồ là đột nhiên tiến đến, thoáng cái chui vào trong miệng đang mở ra của quỷ oa.Quỷ oa run rẩy một cái rồi không còn động đậy nữa.

Ước chừng đã qua thời gian hai lần nháy mắt, luồng khói này lạit heo đường cũ chui ra, ngưng tụ một hồi lâu trong không khí, thoạt nhìn so với trước kia thì càng đen hơn một phần.

Khói đen đều đã chui ra, trong sân có hơn mười quỷ oa đột nhiên như bị rút đi chủ tâm cốt, thân thể ngã nhào trên đất, phát ra âm thanh giống như tiếng gốm sứ bị đập vỡ rầm rầm.

Quỷ mẫu đang chạy về phía này, vừa thấy dị biến như vậy, trên mặt rõ ràng lộ ra thần sắc tim đập nhanh và loạn nhịp, sau đó chuyển thành vẻ mặt kinh hoàng, thân hình bị áp chế trùng trùng điệp điệp, như là có ýđịnh dừng lại trước bờ vực, rồi quay người đào tẩu. Thoạt nhìn nó cồng kềnh, nhưng động tác lần này lại nhẹ nhàng một cách bất ngờ, thân hình muốn xông về phía hắc môn.

Giờ phút này khói đen lại một lần nữa tụ một chỗ, dùng tốc độ càng nhanh đuổi tới, không chút khách khí mà nhào tới từ phía sau, bao trùm tầng tầng đầu tròn của mỹ nữ này.Từ xa nhìn lại giống như là trên đầu có bọc một tầng tất chân màu đen. Quỷ mẫu hoảng hốt, cư nhiên lại làm giống như con rùa đen co rụt đầu lại, trực tiếp rút đầu vào trong bụng. Chỉ là vận tốc của khói đen cũng hết sức kinh người, trước khi nó hoàn toàn rút đầu vào trong thì đã kịp lúc xâm lấn ngũ quan, chui vào miệng mũi.

Xu thế chạy về trước của quỷ mẫu đột nhiên dừng lại, không còn động tác nào.

Chỗ vương thành này lại một lần nữa lâm vào trầm tĩnh như cũ. Nếu không có hai người giống như mộc tố bùn điêu*đứng trên đường, quả thực liền giống như là chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.

*Mộc tố bùn điêu: nặn từ bùn khắc từ gỗ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận