Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Edit: Hong van

Beta: Tieu tuyen

Mọi người ngửa đầu nhìn, nhịn không được trợn mắt há mồm, một bức tường nước cao tầm một trượng đang đánh tới trước mặt, những nơi nó đi qua đều là một mảnh đổ nát, tựa hồ căn bản không có bất kỳ vật gì có thể kiên trì được nửa giây trong sự đột tiến của nó. Mà ngay cả những cột đá thoạt nhìn cực lớn và chắc chắn, ở trước mặt tường nước cực đại cũng chỉ giống như giấy, một lần đối mặt đều không qua nổi mà nhao nhao sụp đổ!

Cơn hồng thủy này nhìn tốc độ thì giống như là từ từ, nhưng chỉ cần thời gian một cái nháy mắt đã có thể đẩy mạnh mấy chục mét, di chuyển nhanh hơn so với bất kỳ loại động vật am hiểu chạy trốn nào! Hơn nữa bởi vì địa hình hẹp dài của Quỷ Khấp Thạch Lâm, sau khi hồng thủy xông vào liền không có đường để đi, đầu sóng được tạo ra quả thực đã sắp cao bằng ngọn núi ở hai bên, dùng “kinh đào vỗ bờ” để hình dung quả thực đều kém cỏi hơn rất nhiều a.

Quay mắt về phía cảnh tượng như là tận thế đã đến này, giờ phút này trong Hắc Phong Quân không biết đã có bao nhiêu người đang chửi ầm lên, chuyện này mẹ nó có ai có thể ngờ tới Quỷ Khấp Thạch Lâm đã khô cạn cả trăm ngàn năm, ngay cả mưa đều không có bao nhiêu, cư nhiên lại có thể gặp được biển cao rít gào?!

Có vài yêu binh nhịn không đượcđã ngự xuất thần thông, nhảy lên giữa không trung để tách ra khỏi thủy triều. Một phần yêu binh khác thìđã phục hồi tinh thần, ở trên mặt đất dốc sức liều mạng với minh quân đang phát ra trận trận hoan hô.

Giờ phút này không biết có bao nhiêu người trong lòng đang âm thầm thoải mái: hóa ra Tỵ Thủy Trận được thêu trên đai lưng chính là có tác dụng vào lúc này a! Người một nhà lúc nãy bị đám yêu quái chết tiệt của Ẩn Lưu khi dễ quá hung ác rồi, trong khoảnh khắc sóng lớn đánh xuống, phải thừa dịp hắn yếu ớt, lấy mạng hắn!

Hồng thủy cuồn cuộn, rất nhanh đã vọt tới chỗ giao chiến của hai quân, sau đó – mạnh mẽ đánh xuống!

Giờ khắc này, ngay cả cự tượng có thân hình khổng lồ ở dướiđợt thủy triều rít gào này cũng đều lộ ra vẻ hữu tâm vô lực, tựa hồ nó chỉ cần vỗ xuống, tất cả sẽ bị đánh bay như bóng bàn hoặc bị ngập trong nước.


Trong mắt minh quân đều lộ ra khoái ý tươi cười.

Sóng lớn đánh xuống, trên người một đám tu tiên giả của minh quân lập tức nổi lên hào quang màu xanh trong suốt, khi nước chảy cuồng bạo gặp được tầng hào quang này cũng tự động ôn thuần tách ra, từ hai bên thân thể chảy đi, chạy về phía tên xui xẻo kế tiếp. Rất nhiều quân lính của minh quân vốn là đang cuốn lấy địch nhân, hiện tại ước gì tranh thủ thời gian buông tay để tránh bị đối phương liên lụy dẫn vào trong dòng nước lớn cuồng bạo.

Chiến lực của yêu binh Ẩn Lưu nổi tiếng thiên hạ thì sao? Nhưng lại chưa từng nghe qua yêu tông này nổi tiếng về thủy chiến, ở trước mặt sức mạnh của thiên địa to lớn bực này, yêu binh bình thường lại có thể hành động gì, còn không phải là bị sóng vỗ đến thất linh bát lạc, còn không phải cũng bị đánh cho hoa rơi nước chảy sao?

Nếu nói là bọn họ mới vừa bị đánh biệt khuất thế nào, hiện giờ chính là sảng khoái thế đó. Nghĩ đến chỗ vui vẻ, bọn họ cũng nhịn không được mà cười ra tiếng, càng nắm chặt vũ khí trong tay, chuẩn bị đánh chó mù đường.

Chỉ có điều, giờ phút này trên mặt yêu chúng của Hắc Phong Quân cũng lộ ra nụ cười chế nhạo. Lúc sóng lớn đột kích, trên người bọn họ cũng có hào quang xanh nhạt chợt lóe lên, sau đó khi lũ lớn vọt tới trước mặt bọn họ đã tách ra hai bên, thẳng đến đi qua hơn một trượng mới khép kín lại lần nữa, chạy thẳng về phía trước.

Tất cả mọi người của minh quân, vô luận ở trong thạch lâm hay là đang đứng ở đỉnh núi xem cuộc chiến, đột nhiên đồng loạt thất thanh.

Bọn họ chỉ cảm thấy trái tim như bị một bàn tay lớn vô hình xiết chặt, tràn đầy đều là không thể tưởng tượng nổi: “Điều này sao có thể!” Ánh sáng màu xanh trên người Hắc Phong Quân, rõ ràng cũng là do Tỵ Thủy Trận có hiệu lực, bọn họ làm sao có thể biết trước mà chuẩn bị chứ? Rõ ràng tất cả đều được tiến hành không chê vào đâu được cơ mà?

Thủ lĩnh minh quân đang xem cuộc chiến ở đằng xa chỉ cảm thấy hãi hùng khiếp vía, âm thầm có cảm giác điềm xấu. Hộ pháp của Tẩy Kiếm Các quay người, chất vấn một tiếu niên sắc mặt tái nhợt: “Đây là chuyện gì xảy ra?”


Thiếu niên này mặt không biểu tình nói: “Trên người Hắc Phong Quân cũng có Tỵ Thủy Trận.”

“Nói nhảm, đương nhiên là ta thấy được.” Hộ pháp nổi trận lôi đình, “Ta hỏi chính là, vì sao bọn hắn lại có trận pháp hộ thân?”

“Sao ngươi không hỏi bọn hắn?”

Hộ pháp lập tức nghẹn lời, hoàn toàn rõ ràng thiếu niên này ngay từ đầu đều theo chân bọn họ ở cùng một chỗ, làm sao biết nhiều hơn bọn họ chứ? Nhưng mà đầy bụng hắn đều tích lũy uất ức, vẫn là hung hăng tát hắn một cái nói: “Đồ vô dụng, thiệt thòi cho sư huynh ta tiến cử ngươi, khen ngươi trí kế bách xuất. Hừ, phàm nhân chính là phàm nhân!”

Một tát này, đem thiếu niên dáng người đơn bạc đánh ngã xuống đất, may mắn bên cạnh còn có người nói: “Không sao, cho dù lũ lụt không được, chúng ta còn có hậu thủ.”

Hộ pháp lúc này mới hung hăng liếc hắn một cái, xoay người đi. Thiếu niên trên mặt đất bò lên, đờ đẫn đứng phía sau hắn, trên mặt mang theo một dấu tay, giống như là không cảm nhận được đau đớn.

Trong thạch lâm, đang có một tu sĩ há hốc mồm nhìn xem một màn này, yêu binh mới bị hắn tận lực tránh đi đã ổn định xuống, một lần nữa nhe răng cười vọt lên, một tát đánh lên trên đầu hắn: “Muốn đem lão tử cuốn đi? Lão tử trước tiên đem ngươi đánh thành bánh thịt!”

Đây là thu hoạch mà hai ngày trước Xích Tất Hổ hỏi được từ trong miệng của tù binh: minh quân có ý định tiến hành thủy chiến trong Quỷ Khấp Thạch Lâm. Cho dù thám tử được phái ra cũng không rõ ràng lắm tại sao lại là nước, nhưng đai lưng của người của minh quân đều bỏ thêm Tỵ Thủy Trận, lại là sự thật không thể chối cãi. Xích Tất Hổ kết hợp địa hình gần quanh của Quỷ Khấp Thạch Lâm cùng chúng tướng thương nghị một phen, cho rằng nơi mượn nước của minh quân có khả năng nhất chính là sông Ô Lỗ Tô sóng nước cuồn cuộn cách đây hơn năm mươi dặm!


Theo lý thuyết khoảng cách giữa sông Ô Lỗ Tô và Quỷ Khấp Thạch Lâm cũng không xa, nhưng mà một bên thì nước chảy bành trướng, một bên thì lâu ngày không có mưa. Nói trắng ra chính là do dãy núi cao ở giữa kéo dài không dứt, ngọn núi đã đem hơi nước ngăn cách ở sông Ô Lỗ Tô, nên Quỷ Khấp Thạch Lâm tất nhiên không được phân chút nước nào.

Phỏng đoán này vừa được đưa ra, ngay cả yêu tướng của Ẩn Lưu đều không thể tưởng tượng. Thế nhưng lịch sử tồn tại của Ẩn Lưu dù sao cũng là vực sâu kéo dài, Xích Tất Hổ biết rõ đạo binh chiến, trong những ghi chép củaẨn Lưu, thuật dời núi mượn nước của thời kỳ Thượng Cổ cũng có vài loại, khoảng cách năm mươi dặm cũng không tính là xa.

Nếu như đổi lại là một tiên phái hay yêu tông loại nhỏ khác, quyết sẽ không đem hai thứ này liên hệ lại một chỗ, đây chính là chênh lệch về nội tình tông phái cùng với kiến thức cá nhân rồi. Bởi vậy mặc dù không biết Tẩy Kiếm Các là dùng loại thuật tá thủy (thuật mượn nước) nào, nhưng hắn cũng không ngại mà sai người đem Tỵ Thủy Trận truyền xuống từng bậc từng bậc, từ tướng lãnh, cho tới yêu binh, đều có thể tìm được bản đơn giản của Tị Thủy Trận được khắc bên trong áo giáp. Binh lính của Hắc Phong Quân đông đúc, nhưng may mắn là đã áp dụng chế độ quản lý trục tầng, Đô úy – Giáo úy – Lữ suất – Đội trưởng cứ như vậy hạ truyền trục cấp, đợi đến thờiđiểm rơi vào tay hỏa trường thì đã đến cơ sở thấp nhất.

Xích Tất Hổ cũng biết rõ, muốn khiến những yêu binh thô lỗ dã man này có thể học được trận pháp, nhất định phải thật đơn giản, cho nên đường cong của trận pháp này còn giản dị hơn rất nhiều so với đường thêu trên đai lưng của minh quân. Loại trận pháp thuộc về yêu quái ngốc nghếch phải nhìn qua ba bốn lần mới không vẽ sai thì hiệu lực chỉ duy trì được trong ba bốn canh giờ, quá hạn sẽ hết hiệu lực. Kỳ thật Xích Tất Hổ nghĩ rằng, thứ này có hiệu quả được một canh giờ thì hắn đã thỏa mãn, chỉ cần yêu binh không bị nước lũ cuốn đi, như vậy con số thương vong có thể khống chế được trong phạm vi hợp lý.

Thời gian hai ngày ở phong doanh kia, Hắc Phong Quân chỉ làm một chuyện, đó chính là khắc tốt trận pháp rồi sau đó còn phải tưới nước lên người để thí nghiệm xem có thành công hay không.

Hiện tại đại triều đều đang đổ tới trước mặt Ninh Tiểu Nhàn, đánh xuống, lại bị Tỵ Thủy Trận trên người nàng cùng Hắc Hào ngăn cách. Nàng cùng chủ soái Xích Tất Hổ, đều cách biên giới của Quỷ Khấp Thạch Lâm không xa. Địa thế của Quỷ Khấp Thạch Lâm thấp hơn mặt đất nhiều chỉ cần mấy cơn đại triều đẩy tới, phiến đất đá cằn cỗi này trong nháy mắt sẽ biến thành một vùng sông nước.

Lũ lụt đến, đội ngũ của Hắc Phong Quân vẫn không thể tránh mà bị rối loạn, rất nhiều địch nhân thừa cơ bay qua phòng tuyến phía trước, nhảy đến vị trí rất gần với chủ soái. Thân vệ lập tức tiến lên, đem Xích Tất Hổ cùng nàng vây chặt chẽ ở chính giữa.

Luồng đại triều đầu tiên ở trên đầu mọi người gào thét mà qua, đập mạnh xuống vùng biên giới của thạch lâm, đem tường đá cứng rắn đánh cho sụp đổ. Thủy long gầm thét mà chạy về trước hơn mười trượng, sau đó mới chậm lại bước chân. Giờ phút này, mọi người bên trong thạch lâm đang ngập trong nước, chỉ có cầm yêu là bay cao cao ở trên không trung, phát ra từng đợt kêu to.

Ở trong tích tắc này, cảm giác quen thuộc trong nội tâm nàng đột nhiên sinh ra, tựa hồ lại nhớ tới thủy đạo ở Nham Thành, nhớ tới phiến hồ nước dưới mặt đất lờ mờ kia. Khi đó, nàng mang theo Ích Thủy Châu, hành tẩu trong thủy vực nguy hiểm nơi Thương Long hoành hành.


Khoan đã, Thương Long? Trong nội tâm nàng đột nhiên báo động. Tại nơi phía trước mười trượng, một đầu lang yêu của Hắc Phong Quân ngăn binh khí của địch nhân, đang há miệng tại khí quản, đang định cắn một ngụm, ở bên trái độ nhiên duỗi ra một cái kìm sắt cực lớn, còn chưa đợi mọi người phản ứng, một tiếng “rắc” vang lên, eo của lang yêu đã bị cắt thành hai đoạn! Hắn rú thảm một tiếng, con mồi được tự do, lập tức cầm kiếm lên, phất tay chặt bỏ đầu của hắn.

Chủ nhân của kìm sắt lúc này mới hiện thân, đó là một đầu cua khổng lồ cao ba trượng (10m)!

Cùng lúc đó, âm thanh kinh hô và tức giận mắng chửi vang lên liên tiếp: “Trong nước có cái gìđó!”

“Là hà tộc!Đám tạp chủng này trốn trong nướ cđánh lén!”

“Man yêu (cá chình yêu) cắn lão tử một ngụm, ôi, miệng vết thương thô ráp!”

Ninh Tiểu Nhàn quay đầu, thấy được trong mắt Xích Tất Hổ chớp động ánh sáng kinh sợ! Hai người đều đã nghĩ đến, minh quân của Tẩy Kiếm Các, lại còn xuất động thủy tộc trong sông Ô Lỗ Tô đến hỗ trợ ngăn địch. Lúc dìm nước thạch lâm, những yêu quái thủy sinh trong sông cũng thuận thế theo đến, thấy Hắc Phong Quân liền cắn.

Thủy tộc Ô Lỗ Tô cũng không e ngại chủng tộc bên trên sẽ đến trả thù, bởi vì lưu vực của dòng sông này quá rộng lớn, chi nhánh lại nhiều, dưới đáy lại có vô số hang động đá vôi dòng nước chảy xiết. Cho dù là Ẩn Lưu muốn bắt được địch nhân, cũng tuyệt không phải là chuyện đơn giản.

Giờ phút này hoàn cảnh ở bên trong thạch lâm rất không tốt, trong nước có đại lượng bọt khí, cỏ dại, bụi đất, khối đá, sóng lớn cuồn cuộn không dứt từ bốn phương tám hướng trôi đến quấy đục dòng nước. Loại tình huống này, nhìn thì khoảng cách rất ngắn, lại dễ dàng để cho địch nhân đục nước béo cò. Phải biết rằng yêu binh Hắc Phong Quân tuy là hung hãn thiện chiến, nhưng hơn phân nửa là yêu chủng trên đất, không hề có kinh nghiệm tác chiến dưới nước. Cho dù có Tỵ Thủy Trận gia thân, nhưng đưa mắt nhìn bốn phía đều là nước chảy mờ nhạt, trong nội tâm chẳng lẽ không hoảng loạn hay sao?

Càng đừng nói chi là, bọn họ căn bản không thể đối mắt với Hà tộc đầy kinh nghiệm. Những đối thủ này hoặc là thân phụ trong giáp tự nhiên, không thể phá vỡ, hoặc là làn da trơn nhẵn, động tác linh hoạt đến không thể tưởng tượng nổi, rất nhiều yêu binh cũng cảm thấy rằng răng nhọn móng sắc của mình không có đất dụng võ.

Cách đó không xa đột nhiên truyềnđến tiếng kêu thảm, Ninh Tiểu Nhàn xoay chuyển ánh mắt, liền thấy được bốn, năm tên yêu binh của Hắc Phong Quân đã phủ lên thương thế nặng nhẹ không đồng nhất, mà cái đuôi lớn của đối thủđã đặt xuống, viễn độn mà đi, thân hình đều thấy không rõ lắm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận