Nàng mỉm cười nói: “Không cần!” Đã trôi qua hơn nửa canh giờ, nàng nghĩ thời gian cũng không còn nhiều lắm rồi.
Quả nhiên trong dư quang mờ tối, có hai bóng dáng chậm rãi đi từ đằng xa tới.
Nàng giương mắt lên nhìn lại, nhận ra một người trước mắt là người Kỳ Nam Tộc, mặc áo bào xám, ngũ quan đoan chính, cho người khác cảm giác nhu hòa, nàng không khỏi cảm thấy thú vị. Vào thành gần nửa ngày, nàng gặp được đa số người Kỳ Nam Tộc đều giống như Thiết Ngạc hay cự tượng kỵ sĩ vừa vung roi đánh người, cao lớn, bưu hãn, dã man, ác liệt, hóa ra trong đó cư nhiên cũng có người có khí chất nhu hòa như vậy sao?
Hắc y nhân đi phía sau, nàng ngược lại là quen mặt, đúng là người đã ngăn trở cự tượng kỵ sĩ.
Hai người khách không mời mà đến, đi tới ngoài hai trượng mới dừng lại, ánh mắt người trước mặt chuyển động trên người nàng và Cùng Kỳ một chuyến, không có địch ý gì, Ninh Tiểu Nhàn lại không khách khí nói: “Các ngươi là ai, vì sao theo dõi ta?” Trong lòng có sát ý chảy xuôi. Nàng cố ý ở ngoại ô chờ đợi chủ nhân của kim điêu đến gặp, chính là ôm tâm tư giết người diệt khẩu. Giờ phút này nàng đã có chút hối hận, cái giá làm người tốt thật sự là không nhỏ.
Kết quả người áo bào tro gỡ xuống chiếc mũ da gấu trên đầu, đưa về phía trước cho nàng nhìn.
Người này làm cái gì vậy?Nàng hơi sững sờ, thị lực quá tốt lại thấy được trên mũ có hai cái lổ nho nhỏ, đúng là bộ dáng bị thủng qua.
Tâm niệm Ninh Tiểu Nhàn thay đổi thật nhanh, lập tức nhớ tới lúc bắn ra khối gạch đầu tiên, đánh thủng mũ của người nào đó, hóa ra là người trước mắt này sao? Nhìn hắc y nhân khoanh tay cung kính đứng sau hắn, lập tức rõ ràng, vừa nãy hắc y nhân làm gì bảo vệ cho dân chúng chứ? Chẳng qua là không cho phép cự tượng kỵ sĩ vô lễ với tên mặc áo bào xám tro này mà thôi.
Ninh Tiểu Nhàn có chút mỉm cười nói: “Thì ra là thế. Chẳng qua clà một chiếc mũ, cần gì đến mức này? Ta bồi thường cho ngươi là được.”
Người mặc áo bào tro lập tức nở nụ cười: “Tiểu cô nương, ngươi thiếu nợ ta không chỉ là một chiếc mũ.”
Kỳ thật hai bên ở đây ai cũng biết, nào có đơn giản như vậy? Người này lộ mũ ra, đã nói lên hắn đối với cử động ám toán cự tượng kỵ sĩ của nàng nắm rõ trong lòng bànt ay. Hắc y nhân ở bên cạnh hắn lại có thể lộ ra ngọc bài ngà voi, có thể thấy được thân phận của chủ nhân càng thêm tôn quý. Người như vậy đi theo sau nàng, làm sao chỉ vì một chiếc mũ?
“Ngươi muốn xuất đầu vì hắn sao?” Nàng thở dài, quả nhiên không nên nhiều chuyện, lần này lại bị người có ý vừa vặn bắt lại.
Cảm nhận được khí cơ trên người nàng đột nhiên chuyển thành lăng lệ ác liệt, như là vừa chạm liền bùng phát. Người mặc áo bào tro khoát tay áo: “Sát khí thật nặng. Nhưng mà huynh đệ Lặc Luật Xuyên tài nghệ không bằng người, ta không tìm bọn hắn hỏi tội cũng đã không tệ rồi, vì sao còn phải xuất đầu thay bọn hắn?”
Huynh đệ?Nàng ngẩn người, rồi mới kịp phản ứng đối phương nói chính là kỵ sĩ và voi lớn mà hắn cưỡi.Vậy thì nhìn ra phương thức suy nghĩ của người Kỳ Nam Tộc không giống với nàng. Nàng chỉ cân nhắc đến cự tượng kỵ sĩ, mà người áo bào tro này hiển nhiên là lấy chỉnh thể người voi này làm đơn vị để suy xét.
Không phải hỏi tột là tốt rồi, hơn nữa người này cũng cho nàng cảm giác quả quyết nói là làm. Khí cơ của nàng chậm rãi thu lại: “Nếu như thế, ngươi tìm đến ta làm gì?”
Áo bào tro lắc đầu: “Đang trong thời kỳ bất thường, nội thành Kỳ Nam đột nhiên xuất hiện tu sĩ nhân loại cườngđại như vậy, ta cuối cùng muốn đến nhìn một cái.”
Nàng cười nói: “Vậy ngươi phải phí tâm rồi. Ta là được Thiết Ngạc Dặc trường tự thân đón vào thành đấy, cũng không phải khách nhập cư trái phép.”
“Thiết Ngạc? A.”Áo bào xám lập tức giật mình: “Hóa ra ngươi là người của thương đội tiên phái Phù Diêu, cũng là khách nhân của Kỳ Nam Tông. Không thể tưởng được trong phái kia còn có cao thủ như ngươi.” Trong giọng nói mang theo ngoài ý muốn cùng hòa hoãn. Mặc dù không rõ “khách nhập cư trái phép” là cái gì, nhưng cũng không trở ngại hắn hiểu ý của nàng.
Lúc này đến phiên Ninh Tiểu Nhàn kinh ngạc. Chức vị và quân hàm của Thiết Ngạc không cao, danh khí của tiên phái Phù Diêu cũng không lớn, người có thể đem cả hai nhanh chóng xâu chuôi lên, trí nhớ cùng sức quan sát đều rất đáng xem. Nhưng mà hiện tại nàng cũng không sợ hắn đi truy cứu bối cảnh sau lưng của nàng, nơi này cách trú địa của tiên phái Phù Diêu xa đến có thể đếm bằng vạn, đợi đến lúc tin tức qua lại, chuyện ở Kỳ Nam Tông đã sớm kết thúc.
Hắc y nhân đứng ở phía sau nhịn không được nói: “Điêu nhi đi theo đâu rồi, ngươi giết nó rồi sao?”
Đôi mắt đẹp của nàng thoáng nhìn. Hai người mới phát hiện ánh mắt của nữ tử loài người này doanh nhược thu thủy (long lanh như nước mùa thu), linh động hoàn toàn không xứng đôi với khuôn mặt bình thường này: “Ta không thích bị người theo dõi.”
Trong lời nói này của nàng đã bao hàm vài phần cường hoành.Trên mặt hắc y nhân lóe lên nộ khí, đang muốn mở miệng, thì lò đan Cùng Kỳ trên mặt đất đột nhiên nói: “Nữ chủ nhân, được rồi.”
Một âm thanh như cái loa đột ngột toát ra này làm cho hai người lắp bắp kinh hãi. Người mặc áo bào tro ánh mắt chớp động nói: “Ồ, lò đan này ít nhất cũng là pháp khí đã ngoài Thiên giai hạ phẩm. Ta vì sao không nhớ rõ tiên phái Phù Diêu có sở trường về luyện đan?”
Nàng cười đến có hai phần thẹn thùng: “Khụ, ai nói ta đang luyện đan?”Vốn là nàng không có ý định để chủ nhân của chim điêu (đại bàng) còn sống trở về, mới có thể không kiêng nể gì như vậy.Nhưng đối phương nho nhã lễ độ, lần tranh cãi này không nhất định đánh thành, chuyện này có chút xấu hổ rồi.
Cùng Kỳ thì nhảy lên, thân hình hiện tại của nó mập mạp, lần này chấn động khiến mặt đất rung rung: “Thiên giai hạ phẩm? Con mắt nào của ngươi thấy được ta là Thiên giai hạ phẩm? Lão tử đây chính là thần khí, thần khí đó!”
Khí linh này nói năng lỗ mãng, hắc y nhân giận dữ, đang muốn lên tiếng trách móc, đôi mắt nhìn qua lò luyện đan vẫn còn đang hoạt động, trong đầu linh quang chợt lóe, khó có thể tin nói: “Ngươi, ngươi sẽ không phải là…”
Nàng nở nụ cười, lộ ra một phần hàm răng nói: “Ta giếtđiêu nhi của ngươi, lại đền cho ngươi một đầu là được, không cần phải tức giận như thế!”
Lần này người mặc áo bào tro cũng lộ ra vẻ chợt hiểu, nhịn không được cau mày nói:”Tiểu cô nương, trong lúc cả thành kiêng cử đau buồn như hôm nay, ngươi lại dùng minh hỏa nấu đồ ăn, chỉ sợ không được tốt a?”
“Ngươi nói như vậy cũng đúng, nếu là rơi vào trong tai Kỳ Nam Tộc, thật sự địch ý của bọn họ đối với ta sẽ tăng nhiều.” Nàng trùng trùngđiệpđiệp thở dài, “Nếu như thế, ta liền khiến việc này không có người biết làtốt rồi!”
Hôm nay nàng nhìn thấy tử trạng bi thảm của đám người Hòa Lão tứ, lại không tìm được tin tức của Phó Vân Trường, trong nội tâm vốn là có chút u sầu, cũng không ngại giết hai người cho đỡ tức. Nghe ra sát ý nồng đậm trong lời nói của nàng, hắc y nhân tiến lên trước một bước, muốn bảo vệ ở trước mặt người áo bào tro, lại bị hắn tự tay đẩy qua.
Áo bào tro hào hứng bừng bừng nói: “Thú vị, ngươi muốn giết ta như thế nào?” Ánh mắt hắn đột nhiên trừng lớn, tư thế ngồi vẫn không thay đổi, nhưng ôn hòa dễ thân trước sau như một hoàn toàn biến mất, một phần khí thế uy mãnh của Kỳ Nam Tông rốt cục hiện ra trên người hắn.
Thân hình của hắn thoạt nhìn không cao lớn, lại truyền ra một ý chí chiến đấu dâng trào bành trướng, như uyên như ngục, như mãnh hổ xuống núi, như trăn lớn ra khỏi rừng. Cảm giác gần như muốn nhằm người mà cắn như vậy, cùng lúc trước quả thực như là hai người.Cây cối chung quanh mười trượng đều bị khí thế của hắn áp bách đến run rẩy. Kinh nghiệm chiến đấu của Ninh Tiểu Nhàn phong phú, giờ phút này cảm nhận một chút là rõ ràng, khí thế này chỉ có người thân kinh bách chiến, đối với thực lực của mình cực kỳ tự tin mới có được. So với đám người Thiết Ngạc, càng có thêm vài phần khí độ của thượng vị giả.
Nàng cũng ngồi ngay ngắn bất động, Răng Nanh chậm rãi trồi lên từ trong cơ thể, trơn trượt nhập vào lòng bàn tay nàng, trên mũi kiếm truyền đến nhịp đập hưng phấn của khí linh, ngược lại càng làm cho dòng suy nghĩ của nàng càng trầm xuống.
Trong cảm giác của hai người đối diện, nếu khí thế của người mặc áo bào tro là nhất vãng vô tiền (quyết chí tiến lên), như cự phong dễ dàng đánh đổ cây khô cành mục, như vậy cô nương trước mắt này ngược lại giống như là hắc thạch yên lặng đã trăm ngàn năm bên đầm, mặc kệ có mưa rơi gió thổi thác chảy, nàng vẫn sừng sững bất động, giống như không có bất kỳ ngoại lực nào có thể tác động.
Phần cảnh giới vong ngã truy nguyên (quên mình truy tìm nguồn gốc) đều khiến nhân tâm tổn thất không dứt.Áo bào tro khẽ nhíu mày, hai đầu lông mày mang theo thô bạo của Kỳ Nam Tộc chỉ mỗi hắn có: “Vào Thành Kỳ Nam của ta còn muốn tổn hại thành quy, hung hăng càn quấy vô độ, lá gan của ngươi thực không nhỏ.”
“Kỳ Nam nội thành, tất cả đoạn thực để biểu hiện thương tiếc! Quy củ là nói như vậy sao?” Nàng thấy áo bào tro nhẹ gật đầu, mới nói tiếp: “Ở đây đã là bên ngoài thành, đã không còn ở trong cửa Thành Kỳ Nam rồi, tại sao không thể ăn uống? Hừ, ta thấy lúc quân lính Kỳ Nam Tộc của các ngươi rong ruổi trên thảo nguyên, ngay cả ăn mặn ăn thịt đều không kiêng, huống cho là đoạn thực?” Nàng nói đều là lời thật, lúc Thiết Ngạc cùng thủ hạ hộ tống tiên phái Phù Diêu đi ngang qua thảo nguyên, đồng dạng không kiêng ăn thịt, uống rượu,ăn mặn ở trong doanh địa của con người.
Vốn cũng là như thế, người Kỳ Nam Tộc có công vụ tại thân, căn bản không nằm trong phạm vi hạn chế của quy định.
Người mặc áo bào tro nhất thời im lặng.
“Lại nói.”Nàng giương đôi mày thanh tú lên, ánh mắt lộ ra ánh sáng sắc bén y hệt lưỡi đao, “Đây là quy địnhcủa Kỳ Nam Tộc ngươi, cũng không phải là ta. Nếu ta không muốn tuân thủ, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?”
Lời này nói được đến cuồng ngạo tùy ý, Cùng Kỳ cũng kêu thốt lên: “Nữ chủ nhân uy vũ, càng ngày càng có phong cách của thần… đại nhân rồi!”
Ninh Tiểu Nhàn vốn không phải là tính cách kinh phóng sơ cuồng bực này, chỉ này trong kế hoạch của nàng cùng Trường Thiên, Kỳ Nam Tông này sớm muộn cũng là vật trong tay của Ẩn Lưu. Nói chuyện với tông môn thuộc của mình, cần khách khí như vậy sao? Cái gọi là quy định, không phải đều là dùng để ước thúc đám thủ hạ sao?
Lời này của nàng nói ra, áo bào tro đột nhiên ngây người, lẩm bẩm nói: “Ta nếu không muốn tuân thủ, ngươi lại có thể làm khó dễ được ta sao? Ta nếu không muốn tuân thủ, ngươi lại có thể làm khó dễ được ta sao?”
Trong miệng hắn niệm nhiều thêm hai lần, đột nhiên cười to nói: “Tiểu cô nương nói hay lắm, nếu ta không muốn tuân thủ những… lề thói cũ này, ai có thể làm khó dễ được ta!”
Tiếng cười của hắn cất lên, khí thế toàn thân đột nhiên vừa thu lại, cư nhiên lại cười nói: “Ta đã đoạn thực được năm ngày rồi, trong miệng đã muốn nhạt nhẽo, ngươi có nguyện ý phân ta một ít nếm thử không?” Quả nhiên thấy được cô nương trước mắt thoáng trợn mắt hạnh, ngay cả hắc y nhân cũng cả kinh nói: “Đại … nhân…”
Áo bào tro quay đầu, trầm giọng nói: “Câm miệng!”
Bầu trời rơi xuống hồng vũ, đều không có làm người kinh ngạc như là chuyện vị quý tộc Kỳ Nam Tộc này muốn ăn đồ ăn nàng làm! Ninh Tiểu Nhàn nhịn không được nói: “Trong lúc nội thành đang thương tiếc, ngươi vẫn là người Kỳ Nam Tộc, lại ăn một chút đồ ăn nấu bằng minh hỏa, chỉ sợ là không được tốt a?”
Áo bào tro hừ một tiếng nói: “Tiến hành đoạn thực thương tiếc, chính là quy định của ngàn năm trước, các trưởng lão đã cũ kỹ hủ bại, không nên trông coi những… quy định cũ này. Hôm nay sự dịch thời di (mọi chuyện đã thay đổi, thời đại cũngđã thay đổi), bên ngoài đại thảo nguyên thời khắc đều có cường địch nhìn chằm chằm, các huynh đệ Kỳ Nam Tông lại không thể ăn uống để bảo tồn thể lực sao? Những quy định … cực kỳ ngu xuẩn, không tuân thủ cũng thế. Ngươi nói rất đúng, nếu ta không muốn tuân thủ, người khác lại có thể làm khó dễ được ta sao?” Lời nói xoay chuyển, xoa tay nói, “Nghe theo lời bếp lò này nói, đã nấu xong chưa?”
Động tác này của hắn, không tự giác mang theo vài phần ngay thẳng của người Kỳ Nam Tộc. Càng quan trọng hơn là, hắn đã ăn được thứ ở trong lò, chính là đã phạm vào kiêng kỵ của Kỳ Nam Tộc, ít nhất biến thành đồng phạm với nàng, làm sao lại đi làm khó nàng nữa?