Edit: Hong Van
Beta: Tiểu Tuyền
Mà loại thiên phú này khi đặt trên người Ba Xà thì lực lượng sẽ tăng lên gấp hai mươi lần! Nếu hắn có thể bảo lưu thiên phú này, không phải nàng có thể đi ngang giữa Vân Mộng Trạch rồi sao?
Trường Thiên thấy bộ dáng cười toe toét này của nàng, đã biết rõ nha đầu này đang nghĩ đến chuyện tốt gì rồi, nhịn không được đả kích nói: “Lại suy nghĩ không chu toàn, bây giờ là có thân thể phàm nhân, cho dù còn bảo lưu được thiên phú Ba Xà chi lực, nhưng thân thể cũng không thể chịu đựng được lực lượng gấp hai mươi lần này. Vấn đề này giống hết như hạn chế lúc nàng vận dụng yêu sọ để hấp thu Ba Xà chi lực. Bây giờ ta chỉ có thể sử dụng lực lượng nhiều nhất là gấp năm lần thôi, tính ra là khoảng một ngàn cân.”
Lực lượng của hắn chỉ có một ngàn cân, khi bạo phát trong thời gian ngắn thì có thể đạt được khoảng hai ngàn cân. Ninh Tiểu Nhàn giật mình, lần kéo vừa rồi đã vượt qua hạn mức cao nhất của lực lượng của hắn, khó trách đã kéo trật cả cánh tay hắn, nếu đổi lại là người khác, cánh tay đã sớm mất.
Bên trong Vân Mộng Trạch quả nhiên hiểm ác, Trường Thiên phải chịu thiệt thòi lớn như vậy. Nàng có chút rầu rĩ không vui.
“Tại sao lại xụ mặt rồi, không phải nàng giúp ta xả giận rồi sao?” Biểu hiện trên mặt nàng sinh động, Trường Thiên an ủi nói, “Nó khiến vai ta bị trật, nàng lại lấy mạng nó, chẳng lẽ không phải là hòa rồi sao?”
Nàng hừ một tiếng, tức giận vẫn không giảm. Đinh nhỏ thì lớn được bao nhiêu? Huyết Ngưng Tề mà nàng bôi lên có hạn, lại nói thân hình của Bột Long Thú thật khổng lồ, tác dụng của dược vật cũng chậm, mới khiến cho người của Thanh Đào Các và Càn Thanh Thánh Điện bị cự thú đuổi lâu như vậy.
Nghiêm túc mà nói, Huyết Ngưng Tề này không phải là độc, trái lại nó là dược vật để cứu người trị bệnh. Trong tộc đàn của Nhục Cầu có một loại Phệ Yêu Đằng, có thể phân thấm ra một loại nước nhanh chóng là cho máu huyết đông lại. Những đan sư của Ẩn Lưu dựa theo yêu cầu của Ninh Tiểu Nhàn chiết lấy loại nước này. Thật ra dự định lúc ban đầu là có ý định lợi dụng có đề cầm máu cho các miệng loại vết thương, nhất là vết thương hở, thuốc dán truyền thống khi bị máu thấm ra thì sẽ tan mất, nếu dùng loại Huyết Ngưng Tề này, tốc độ chảy máu của miệng vết thương sẽ giảm rõ rệt.
Loại dược mới được thí nghiệm qua trên người vài đầu yêu quái, thật đúng là rất hữu hiệu. Lần này ra ngoài, nàng đặc biệt mang theo Huyết Ngưng Tề đã chiết xuất với nồng độ cao, mục đích cũng rất đơn giản, chính là để cho tiện mang theo.Vừa rồi lúc ở trên lưng của Chư Kiền, nàng vốn muốn dùng chút độc dược,bản thân đan sư ưu tú chính là cao thủ chế độc, chẳng qua Trường Thiên lại nói Bột Long Thú có tính kháng độc, cho nên mới dùng Huyết Ngưng Tề.
Nàng cũng biết loại dược tề này khiến cho quá trình tử vong cực kỳ thống khổ, thế nhưng khi đó nàng lửa giận công tâm, còn hận không thể để nó chịu khổ thêm chút nữa đấy!
Trường Thiên sờ lên mi tâm, đột nhiên nói: “Vậy có tin tức của Mộc Chi Tinh không?” Đây mới là trọng điểm khi bọn họ tiến vào Vân Mộng Trạch.
“Trí nhớ của người này, cơ bản là giống với chúng ta.” Đồ Tận nói, “Chẳng qua là Càn Thanh Thánh Điện cũng thiết lập đại bản doanh ở Hồng Cốc, những ngày này thu hút không ít tán tu đến tìm Mộc Chi Tinh, nếu chúng ta muốn tìm manh mối của Mộc Chi Tinh, nhất định sẽ phải đối mặt với mấy người này. Ngoài ra, ba ngày trước viện binh của Càn Thanh Thánh Điện đã bắt đầu hoạt động, mấy ngày nay đã cứu về được hơn ba mươi người.”
Trùng hợp như vậy? Nàng cùng Trường Thiên hai mặt nhìn nhau.
Sau đó cũng tạm thời không có việc gì. Đồ Tận ôm chút ít Nhục Thảo mềm mại về để ba người có chỗ nằm, sau đó đi ra sông tắm rửa, ôm thảm đi đến một gian thạch động rộng rãi khác nghỉ ngơi.
Hắn cũng không muốn ở chỗ này làm cái đinh trong mắt người khác.
Ninh Tiểu Nhàn cũng đi ra sông tắm sạch sẽ. Hai ngày này đều chạy trốn ở bên ngoài, cũng không biết đã dính bao nhiêu cỏ cây, mồ hôi, giờ phút này nước mát khắp toàn thân, thật sự là thích ý tự tại nói không nên lời, nhịn không được thở dài một tiếng.
Thời gian mà ngay cả Thanh Khiết Thuật cũng không thi triển được, thật sự là không thể sống tốt được.
Đại khái là thời gian nàng tắm rửa có chút lâu, lúc quay trở lại hang đá, Trường Thiên đã nằm xuống, hai mắt nhắm lại, xem ra là đã ngủ say. Dù sao đều đã là phàm nhân, ai cũng không thể có tinh lực hơn ai được, huống chi hắn còn là bệnh nhân.
Nàng lặng lẽ cầm một tấm thảm đắp lên người hắn, sau đó tiến sát lại nhìn kỹ. Đôi mắt vàng kia giời đã đóng chặt lại, không còn lộ ra tia sáng lăng lệ ác liệt,chỉ có khuôn mặt như được dao điêu rìu đục là vẫn tuấn lãng như trước, đáng tiếc ứ thanh (chỗ xanh tím) trên thái dương không tan, hao tổn vài phần uy nghiêm. Ngực của hắn phập phồng nhẹ nhàng, tiếng hít thở nhỏ nhẹ, như là hôn một cái sẽ tỉnh lại.
Bộ dáng không chút phòng bị như vậy, hắn cũng ít khi bày ra trước mặt nàng. Cho dù là đoạn thời gian Thần Du Thái Hư (thần xuất khiếu ra ngoài) kia, tư thế ngồi của hắn cũng luôn luôn thẳng như tùng.
Nàng trộm cười rộ lên, nhẹ nhàng hôn một ngụm trên môi hắn, sau đó mới nằm xuống ngủ bên cạnh hắn.
***
Hai ngày kế tiếp trôi qua thật thái bình.
Thương thế của Trường Thiên không nặng, nhưng để xương vai hoàn toàn khỏi hắn, cánh tay có thể vận lực tự nhiên, lại cần ít nhất hai mươi canh giờ. Ở địa phương nguy cơ tứ phía như thế này, tu sĩ có cao ngạo cũng phải học cách cụp đuôi làm người.
Cho nên trong khoảng thời gian này bọn họ trải qua tương đối thích ý, chỗ khe cốc này có vị trí ẩn nấp, tựa như đào nguyên không người quấy rầy. Chẳng qua là khi Đồ Tận dùng phân thân hồn phách khống chế đầu Chư Kiền kia ra ngoài tuần tra mấy lần, phát hiện dị thú bên trong Vân Mộng Trạch bị Hoặc Tâm Trùng khống chế đang có xu thế tăng dần. Chính hắn cũng gặp được hai lần, chỉ là dựa vào cước lực của Chư Kiền cho nên đã bỏ chúng lại phía sau.
Trong Vân Mộng Trạch không phân biệt ngày đêm, chỉ có sao trên trời là vĩnh hằng bất biến, nàng chỉ có thể miễn cưỡng nhớ được thời gian giống như đã trôi qua được hai ngày. Đầu Chư Kiền phục tùng nàng rất nhu thuận, không biết từ lúc nào mà bắt đầu cung kính ở trước mặt nàng.
Nàng đọc hiểu khát vọng trong mắt nó, đổ một hạt đan dược uy cho nó ăn hết.
Đây chính là thứ tốt hôm trước nếm được a! Chư Kiền cảm thấy mỹ mãn mà nằm úp sấp một bên, hí mắt hưởng thụ cảm giác hạnh phúc khi dược lực tỏa ra khắp toàn thân.
Thủ đoạn đánh một gậy xong rồi lại cho một trái táo ngọt, nàng đã học được từ sớm.
Ngay cả sau khi ăn Tích Cốc Đan được vài ngày, miệng nàng cũng nhạt như nước ốc. Tu tiên giả tiến vào Vân Mộng Trạch cơ hồ đều dùng thứ này làm thức ăn, một viên có thể no bụng đến nửa tháng, nhưng mà đan dược thì có hương vị gì tốt chứ? Giờ phút này con mồi mới đến tay, nàng lập tức vui sướng quyết định, muốn đem con dê đầu đàn này xử lý một phen, dùng để khao dạ dày đã nhiều ngày chịu khổ.
Lúc nàng ở bên bờ sông chảy xiết vội vàng tẩy rửa làm sạch, mơ hồ cảm thấy sau lưng có người tiến sát lại. Nàng cũng biết rõ là ai, cũng không ngẩng đầu lên nói: “Chàng đợi lát nữa, ta nướng con dê này đã?”
Kết quả âm thanh trầm thấp vang lên ở bên tai nàng: “Ta muốn tắm rửa, nàng giúp ta đi.” Nhiệt khí nhẹ nhàng thổi vào tai nàng.
“Xoạch”, đồ vật trong tay nàng rơi xuống đất.
Quay đầu lại, hắn đã rút đai lưng ra, cởi vạt áo ra, vạt áo bị gió đến quét qua, lộ ra một đoạn xương quai xanh tinh xảo. Nàng chu môi nói: “Sao chàng không, không tự tắm đi…” Lời còn chưa dứt, đã thấy được cánh tay phải của hắn vẫn còn kề sát bên thân, không thể nâng lên.
Đúng rồi, đây là thời điểm quan trọng để tổn thương trên vai hắn hồi phục, không thể cử động mạnh. Hai ngày trôi qua,vết thương trên người hắn đang trong thời kỳ khôi phục, không thể đụng vào nước. Hắn trời sinh có tính thích sạch sẽ, miễn cưỡng nhẫn nhịn đến hôm nay đã xem như có tính nhẫn nại rồi.
Thật sự là hắn có lý do, không thể không tắm sạch.
Ninh Tiểu Nhàn nói thầm hai tiếng, đành phải rửa sạch tay, đi lên trước giúp hắn cởi áo nới dây lưng. Trong bóng đêm ám chìm nơi đây, bóng dáng của hắn đứng sừng sững bất động như núi, cơ hồ đem cả người nàng đều bao phủ ở bên trong. Dù là trên người mang theo tổn thương, hắn vẫn đem lại cảm giác uy hiếp lớn lao cho nàng.
Trường Thiên thấy nàng đứng cách một khoảng xa nhất, duỗi cánh tay dài ra giúp hắn cởi y phục, hiển nhiên là phòng bị mười phần, không khỏi khẽ cười một tiếng: “Vai của ta bị thương chưa lành, có thể làm gì nàng chứ?”
Biểu hiện hôm trước của hắn, vô cùng không hợp với những lời này a. Nàng hồ nghi liếc nhìn hắn, quyết định bảo trì trầm mặc, thế nhưng mà tầm mắt của hắn nóng rực, khiến cho ngón tay vốn linh hoạt của nàng đều khẽ run lên.
Người này quả thực là yêu nghiệt,chỉ một ánh mắt, đều có thể khiến thân thể nàng như nhũn ra.
Hắn hơi cúi người một chút, càng lộ ra cảm giác áp bách: “Có muốn tắm cùng không?”
Nàng lắp bắp kinh hãi: “Không cần!” Ngón tay run lên, vừa mới cởi xong vạt áo cuối cùng. Nói đùa sao, tắm rửa cùng với hắn, đây là muốn thực hiện tiết tấu ăn xong lau sạch từng phút đồng hồ sao?
Nàng nhanh tay nhanh chân cởi y phục của hắn, chọc chọc cánh tay hoàn hảo còn lại của hắn: “Chàng nhanh xuống nước đi.” Tự mình tắm đi, đừng đứng chỗ này khoe khoang thân mình nữa, nàng sợ chính nàng không nhịn được, ô ô ô ô!
“Nàng cứ vậy mà đối đãi thương binh sao?” Trường Thiên khoa trương thở dài một hơi, “Nhóc không lương tâm, sau khi nàng vừa tỉnh dậy ở trong Hải Nhãn không thể nhúc nhích, ta cũng làm vậy với nàng sao?”
Hắn không đề cập đến còn đỡ, nhắc tới chuyện này, mặt cô thoáng chốc đỏ hồng như trái cà chua. Một lần tắm kia, thật sự là hắn thay nàng tẳm rửa rất tận tâm a, tận tâm ngoại trừ một bước cuối cùng, cái quỷ gì chứ?
Nàng trái ngắm phải nhìn, chính là không nhìn hắn: “Chàng cũng không phải là toàn thân tê liệt, một tay cũng có thể tắm được.” Quay mắt nhìn về phía nam nhân lõa thể phiêu lượng, không khí nơi đây bỗng dưng trở nên rất nóng, nóng đến mức nàng muốn chóng mặt. Nàng lui ra phía sau một bước, quay người có ý định bỏ đi, lại bị hắn cầm tay kéo lại.
“Tốt xấu cũng phải giúp ta chà lưng chứ.”
Một tay thật có chút không tiện. Nàng lại không có lý do để cự tuyệt, chỉ đành miễn cưỡng đáp ứng.
Trường Thiên đi vào trong nước,nàng lập tức ngồi lên tảng đá bên cạnh bờ, vốc nước giúp hắn chà lưng. Bọt nước chảy từ trên vai, theo bóng lưng hình dáng rõ ràng ưu mỹ một mạch chảy xuống, lướt qua phần eo, cuối cùng chảy đến trên mông hẹp. Dưới hiệu quả hai tầng của linh dược và sữa tươi Khâu Hậu, vết thương trên người hắn đã biến mất, lưng eo đã là một mảnh bóng loáng.
Nàng bôi một chút dầu hoa hồng trên lưng hắn, trơn trượt không thể đặt tay, cho dù ở dưới trời sao như vậy, thân thể của hắn cũng lóe ra thủy quang nhàn nhạt, hết sức dụ hoặc. Nước chảy mềm mại càng để lộ ra đường cong kiên cường của hắn, phảng phất như là bức điêu khắc hoàn mỹ được người thợ thủ công dốc hết tâm huyết chế tạo ra.
Dù là biết rõ hắn đang cố ý lấy sắc dụ nàng, nàng cũng không có khả năng chống cự a.Phù phù, nàng như bị đầu độc,bàn tay như có được suy nghĩ, không phân biệt được mà nhẹ nhàng xoa xoa mông của hắn. Mông của hắn chặt khít, giống như nửa cung tròn, có độ cong ngạo nghễ.
Đã quên kiếp trước xem qua ở bản tạp chí nào, mông của nam nhân là một trong những bộ phân gợi cảm nhất, hấp dẫn nữ nhân nhất.
Trong thoáng chốc, móng vuốt nhỏ của nàng vô ý thức nhéo nhéo. Ừ, bóng loáng lại co dãn.
Cảm nhận được cơ mông của hắn đột nhiên căng cứng, hai người đều giật mình. Trường Thiên xoay người lại nhìn nàng chăm chú, kim quang trong mắt bắn ra bốn phía, cũng không chờ hắn mở miệng, một tay Ninh Tiểu Nhàn lấy bình tinh dầu ném cho hắn, hấp tấp nói: “Tắm xong rồi, còn lại chính chàng tự làm đi.”