Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Edit: Tâm Tĩnh

Beta: Tiểu Tuyền

Nàng nhẹ nhàng tới gần bên người hắn nói: “Làm sao vậy, chàng biết ‘thần’ trong nghi thức kia mời tới là ai?”

Trường Thiên đưa tay lên khẽ vuốt mái tóc nàng nói: “Sớm biết bọn họ muốn làm chính là nghi thức thỉnh thần thì ta nên lập tức mang nàng ra khỏi Vân Mộng Trạch.” Trong giọng nói vừa có thổn thức vừa hối hận.

Ngay cả Trường Thiên đều như lâm đại địch như vậy? Ninh Tiểu Nhàn lấy làm kỳ lạ, ngăn chặn bất an mãnh liệt nổi lên trong lòng nói: “Bọn họ mời tới, rốt cuộc là người nào?”

Trường Thiên lắc đầu không nói mà đưa chân viết trên mặt đất mấy chữ.Ninh Tiểu Nhàn nhìn thấy thì lập tức hiểu vì sao hắn không nói thẳng, mà phải viết trên mặt đất. Nếu thỉnh thần thuật thật sự mời tới người này, lấy uy năngc ủa người kia, chỉ cần chính bọn họ nói ra mấy chữ này lập tức sẽ bị hắn ta phát hiện.

Đồ Tẫn hóa ra thân thú chở Công Tôn Triển chạy vội thoáng nhìn thấy mấy chữ này không khỏi thất thanh kêu lên: “Điều này sao có thể! Cái này…. Người này không phải đã sớm chết sao?”


“Sao không thể nào? Càn Thanh thánh điện  mời tới người này, hoàn toàn có khả năng phá vỡ đại trận của Huyền Vũ!” Trường Thiên điềm nhiên nói: “Năm đó Âm Cửu U đều không thể giết ta, sao người này có thể cam tâm dễ dàng biến mất chứ? Lấy hoa văn trong thai nhi củng cố thân thể, lấy tinh hoa hải vương kình bổ sung chất dinh dưỡng, lấy huyết nhục cao chữa trị thân thể, làn da, chiết xuất huyết mạch của hắn. Vì cái gì chứ? Chính vì lúc nghênh đón hắn phủ xuống có thể hứng lấy nhiều sức mạnh hơn nữa!”

Ninh Tiểu Nhàn dùngthân thể độ kiếp kỳ vận dụng Thỉnh Thần Thuật có tác dụng trong thời gian hạn định cũng không dài, hơn nữa còn phải gánh chịu tác dụng phụ cực kì đau đớn. Nơi này chính là Vân Mộng Trạch, nếu Càn Thanh thánh điện  muốn cho Hoàng Phủ Kỳ dùng thân thể bình thường hứng lấy đại thần phủ xuống mà không hỏng mất, chỉ có thể dùng chiến thuật rãnh lớn hang sâu, núi vàng biển bạc đi bổ sung vào trong chuyện này. Dù như thế, thân thể này cũng không kiên trì được bao lâu, hơn nữa sau khi tiễn thần linh đi, tất nhiên chắc chắn sẽ hỏng mất không cần hoài nghi.

Hắn chỉ hướng Hồng cốc: “Nếu như ta không nghi ngờ sai, những dị thú và nhân loại kia cũng chuẩn bị cho hắn đó.”Hắn gằn từng chữ nói: “Càn Thanh thánh điện, quả thật chuẩn bị tốt tế phẩm huyết tế cho hắn!”

#####

Trong thạch thất, Hoàng Phủ Kỳ nhắm mắt ngâm mình ở trong ao, tựa hồ ngủ thiếp đi, hai tai không nghe thấy tiếng động bên ngoài.

Hoàn Công Thế đợi một lát cũng chưa thấy hắn nhúc nhích, nhớ tới thời gian quý giá không khỏi tức giận nói: “Rốt cuộc có tác dụng hay không”

Ông lão áo đen vội vàng nói: “Hắn xác nhận sẽ không đọc sai.” Tuy nói như thế nhưng trong lòng ông ta cũng không chắc. Lấy thủ đoạn của vị phó điện chủ này,nếu mình làm hỏng việc này, hậu quả tuyệt vời cỡ nào thì không cần nói ah. Nghĩ tới đây, không khỏi tiến lên trước mấy bước cúi người cầm bả vai thiếu niên thửthăm dò nói: “Hoàng Phủ Kỳ?”Lời còn chưa dứt, Hoàng Phủ Kỳ đột nhiên mở mắt!


Ông lão áo đen từ trong mắt của hắn từng thấy cừu hận, không cam lòng, tức giận và sợ hãi nhưng lại chưa từng thấy ánh mắt như thế.Vẻ mặt hiện tại thiếu niên này nhìn ông, tựa hồ ông chính là một con kiến dưới chân, một chân là có thể giết chết, hoặc như nhìn một khúc gỗ gãy nát dưới chân tường. Ánh mắt bình tĩnh đến chẳng thèm ngó tới như vậy cũng không phải Hoàng Phủ Kỳ trước kia có thể có được. Hai đạo ánh mắt bắn thẳng đến trên người ông lão áo đen, ông ta giật nảy người, động tác đẩy bả vai đối phương không khỏi dừng lại.

Kết quả Hoàng Phủ Kỳ nhìn ông ta, thản nhiên nói: “Con sâu cái kiến, bằng ngươi cũng xứng đụng vào thân thể này?” Giọng nói vẫn chứa sự trẻ trung chỉ có thiếu niên mới có, song giọng nói giống như từ chỗ sâu trong lòng mỗi người hiện ra, có một loại ý vị làm người ta không thể không nghe theo.

Hoàn Công Thế như thế nào không biết thỉnh thần thuật phát huy tác dụng, ức chế hưng phấn, tiến lên một bước nói: “Thần vương, rốt cục ngài đã hàng lâm!”

“Hoàng Phủ Kỳ” cười chỉ vào ông lão áo đen nói: “Ý thức của thân thể … bổn vương sử dụng hiện tại đã tiêu tán. Hắn tự nguyện dâng lên thân thể, chỉ cầu bổn vương làm một chuyện – giết ngươi!”

Ông lão áo đen sợ hãi cả kinh, lui về phía sau hai bước, quỳ xuống nói: “Thần vương tha mạng, phó điện chủ….” Lời còn chưa dứt, Hoàng Phủ Kỳ đã vươn bàn tay tái nhợt vỗ một cái phát ra tiếng. Ầm một tiếng, ông lão áo đenđ ã nổ tan tác thành một đám mây máu!

Thấy Hoàng Phủ Kỳ trong nháy mắt giết người, tất cả mọi người bên trong thạch thất khẽ lui về phía sau một bước.Trên mặt Hoàn Công Thế lại không hiện vẻ kinh sợ mà còn lấy làm mừng rỡ. Ông ta nghĩ: Hoàng Phủ Kỳ lộ ra bản lĩnh này nói rõ ngài ấy ở trong cấm địa vẫn có thể vận dụng thần thông!


Ánh mắt Hoàng Phủ Kỳ khẽ quét qua trên thân mọi người bên trong thạch thất.Trong nháy mắt, người người đều có cảm giác từ ngoài đến trong bị nhìn thấu, sau lưng lập tức chảy mồ hôi lạnh. Quả nhiên cái này chính là phong thủy luân chuyển, khi bọn hắn còn trên Nam Chiêm Bộ Châu cũng dùng ánh mắt như vậy đi xem người phàm.

Sau đó, Hoàng Phủ Kỳ nhìn hai tay mình, năm ngón tay mở ra khép lại như đang thích ứng, lại cúi đầu đưa mắt nhìn hình dáng thân thể của mình. Không biết sao Hoàn Công Thế lại từ trong mắt của hắn nhìn thấyvẻ mới lạ, mơ hồ cảm thấy biểu hiện của vị đại năng này có chút cổ quái.Chỉ có điều sau đó hắn cười thầm mình suy nghĩ lung tung, vị này tấn chức thần vị là chuyện bao nhiêu năm trước, sao có thể tò mò đối vớ ithân thể thi triển thỉnh thần thuật chứ?

Ánh mắt thiếu niên kia cuối cùng rơi vào trên người Hoàn Công Thế, ngạo mạn thờ ơ nói: “Hoa văn trong thai, huyết nhục cao, ngươi đã bồi dưỡng củng cố thân thể này không tệ. Ừ, dâng lên tế phẩm của ngươi, sau đó nói ra thỉnh cầu của ngươi.” Khi nói chuyện, mực nước trong hồ hắn đang ngâm nhanh chóng giảm xuống, hiển nhiên tinh hoa hải vương kình đang được thân thể của hắn hấp thu.

Mấy tên hộ vệ thấy vậy sợ hết hồn hết vía, cúi đầu không dám nhìn thẳng.Một quả kình châu ẩn chứa tinh hoa tương đương với tinh hoa máu thịt của mấy vạn người. Một hồ tinh hoa này đã hao tổn hai quả kình châu, đổi lại người bên ngoài hấp thu như vậy, không tới nửa giây sẽ nổ tung mà chết.

Kết quả Hoàng Phủ Kỳ ngâm mình tắm trong đó nhưng lại không hề cóchuyện gì, sắc mặt cũng chỉ tái nhợt mấy phần thôi. Nếu tinh tế nhìn lại, da thịt cả người hắn mơ hồ có khuynh hướng căng nứt, chỉ có điều phù trận thai văn trên người hắn giống như có sinh mạng, khẽ ngọa nguậy. Sau khi thân thể hấp thu tinh hoa hải vương kình, màu sắc của nó biến thành đỏ thẫm. Dù ai đều có thể nhìn ra, nó khóa chặt thân thể này lại nên không đến mức nổ tung. Nhưng dù như thế, nó hoạt động vẫn làm cho người ta có cảm giác cố hết sức, tựa hồ do phù văn xiềng xích tạo thành, đảo mắt sẽ gảy lìa, thân thể nó củng cố tùy thời cũng sẽ hỏng mất. Người sáng suốt vừa nhìn đã biết, một ao tinh hoa hải vương kình nàycũng không duy trì được bộ dạng thân thể này bao lâu.

Hoàn Công Thế nâng người lên, cất cao giọng nói: “Thần vương quả nhiên miệng vàng lời ngọc! Ta là phó điện chủ Càn Thanh thánh điện -Hoàn Công Thế, lấy hơn bảy vạn đầu dị thú trong sơn cốc này làm tế phẩm, muốn mời thần vương thi triển thần thông khôn cùng đánh vỡ đại trận ở chỗ sâu Vân Mộng Trạch!” Hắn chỉ vào nơi đóng quân bên ngoài vách tường thủy tinh, ngay sau đó lại nói: “Nơi đóng quân còn có hơn một ngàn bảy trăm tên tu tiên cũng đều biếu tặng cho thần vương.” Càn Thanh thánh điện  cũng là yêu tông có uy tín danh dự ở phía bắc, thái độ hắn đối đãi với vị thần được mời tới tất nhiên không thể quá nhún nhường, nếu không sẽ yếu đi danh tiếng tông phái mình.

Giờ phút này đã có ngày càng nhiều dị thú bắt đầu đánh sâu vào nơi đóng quân.Theo bản năng chúng cảm thấy nơi này có chút gì đó không đúng.Trong lúc này, đã có mấy trăm đầu dị thú xông vào trong pháp thuật phòng hộ rồi không thấy.Dù trận pháp Công Tôn Mưu thiết trí được xảo diệu đi nữa, suy cho cùng cũng chỉ mượn thần thông không so được pháp khí, năng lực phòng hộ chung quy cũng có hạn. Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người, trận pháp che mắt lóe lên hai cái, rốt cục tuyên bố bị PHÁ…!Tất cả bên trong nơi đóng quân, rốt cục bại lộ ở trước mặt dị thú đầy khắp núi đồi!

Hiệu quả của vách tường thủytinh này vô cùng tốt, cách nhau xa như vậy, cơ hồ còn có thể khiếnđám người bên trong thạch thất nhìn thấyvẻ mặt tuyệt vọng mà hoảng sợ trên mặt đám người ở nơi đóng quân!


“Hử?” Hoàng Phủ Kỳ giống như cười mà không phải cười nói:”Ngươi đây là muốn ta tự mình ra tay? Hưởng dụng qua nhiều huyết tế tản mạn như vậy, chỉ có ngươi không sợ cho ta thêm phiền toái.” Hắn tùy ý liếc liếc về vách tường thủy tinh, cau mày nói: “Ngươi muốn lấy người phàm ở chỗ đóng quân này bổ sung thêm cho ta sao?”

Hoàn Công Thế nghe ra ý bất mãn trong lời nói của hắn, vội vàng nói: “Nơi này là tiểu thế giới trước khi Huyền Vũ mất tích dùng thân thể của mình mở ra. Sức mạnh căn nguyên của thế giới quy định sinh vật bên ngoài tiến vào nơi này đều sẽ biến thành thân thể người phàm. Mặc dù hơn một ngàn bảy trăm người nơi này biến thành thân thể người phàm nhưng chỉ có linh lực, yêu lực bị áp chế, tinh hoa máu thịt và hồn phách vẫn là trình độ người tu tiên! Chỉ có điều, bởi vì quy tắc thế giới này đặc thù, chúng ta đều không thể thi triển ra thần thông, chỉ có thể tập trung tế phẩm đến Hồng cốc, làm phiền ngài tự lấy dùng!”

Trường Thiên không có đoán sai, Càn Thanh thánh điện  hao phí lớn tâm huyếtnhư thế, lấyngười tu tiên trong Vân Mộng Trạch làm mồi nhửtập trung dị thú lại, quả nhiên tính làm tế phẩm hiến tặng cho Hoàng Phủ Kỳ.

“Hơn bảy vạn sinh linh này, không đủ.” Hoàng Phủ Kỳ cũng rất dứt khoát nói: “Một ít máu thịt hồn phách này đều chỉ đủ bổ sung hao tổn mà bổn vương phủ xuống đây.” Hắn thản nhiên nói: “Nếu các ngươi dám để cho ta một chuyến tay không, ta lập tức miễn cưỡng thu các ngươi làm tế phẩm.” Cái gọi thỉnh thần dễ, tiễn thần khó, đây chính là uy hiếp trần trụi.Bị hắn không có ý tốt thoáng nhìn như vậy, tất cả mọi người cảm thấy thân thể lạnh như băng, tựa hồ ngay cả cốt tủy cũng muốn đóng băng.

Hoàn Công Thế lập tức hiểu vị tôn đại thần này ngại tế phẩm quá ít, kéo thấp uy danh hắn, hiện tại muốn cò kè mặc cả. Hắn mắng thầm, nếu không phải phe mình không thể thi triển thần thông ở trong Vân Mộng Trạch, người nào lại bỏ vốn lớn thỉnh hắn tới đây! Tồn tại lâu như vậy, mọi người đều là hạng cáo già, Càn Thanh thánh điện  ứng phó cũng cảm thấy rất nhức đầu, may mà bọn hắn vì lần phá trận này chuẩn bị mấy trăm năm, rốt cục tìm được bảo vật có thể làm đối phương động tâm, hắn lập tức từ trong ngực móc ra mấy thứ đồ sắp xếp trên mặt đất.

Không ngoài dự liệu, hắn mới lấy ra vẻ mặt Hoàng Phủ Kỳ lập tức trở nên chuyên chú chứ không phải vẻ không đếm xỉa tới như trước, Hoàn Công Thế trong lòng vui mừng nói: “Mấy thứ đồ này, quả nhiên cầm đúng rồi!”

Trên mặt đất bày lại là ba mũi tên lông vũ, mũi tên có thân như sắt mà không phải sắt, tựa như vàng mà không phải vàng.Tên thứ nhất lông vũ màu xanh, tên thứ hai lông vũ màu trắng, mà mũi tên thứ ba lông vũ lại có màu đỏ sẫm như máu.Trừ điều đó ra thì không có gì đặc biệt nữa. Nhưng Yến Linh Tuyết đứng ở bên người Hoàn Tùng Ngọc lại thấy rõ ràng, sự nóng bỏng trong mắt của Hoàng Phủ Kỳ khi đối diện với mấy cái mũi tên lông vũ này, giống như nhìn thấy người yêu đang yêu nhau cuồng nhiệt!

Nói mấy câu, tinh hoa hải vương kình màu đỏ nhạt đã thấy đáy, thân thể trần trụi của hắn bước ra từ trong ao từng đi tới, hộ vệ bên cạnh vội vàng trình lên một bộ áo bào màu đen mặc vào cho hắn.Hắn vừa nhấc tay, mũi tên màu đỏ như máu lập tức nhảy đến trong lòng bàn tay hắn. Cho dù nơi này là cấm địa Vân Mộng Trạch, mọi người cũng có thể cảm nhận được mũi tên kia giống như trong nháy mắt sống lại, ở trong lòng bàn tay hắn len keng rung động, làm như vui mừng thân mật vô cùng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận