No. 24

Beta: Hắc Mộc Tử Lam

xOx

Khoa giám chứng tầng 3.

Nakajima tháo vát tiến hành giải phẫu trên thi thể một người phụ nữ.

“Nạn nhân là một cô gái trẻ tuổi. Theo màu sắc trên da, nguyên nhân tử vong là ngộ độc khí carbon dioxide. Không có vết thương ngoài da nào đáng lo ngại…”

Koyama Keiichiro nhíu mày, hai tay khoanh trước ngực đứng bên giường giải phẫu. Anh chợt lên tiếng, “Trong móng tay của nạn nhân có gì đó?”

Nakajima cẩn thận nâng bàn tay thi thể lên, quan sát kỹ càng từng móng. Sau đó, anh với tay lấy một túi ni-lông, dùng kềm lấy ra một vật thể lạ từ khe móng, rồi bỏ vào túi.

Koyama bước tới trước đầu nạn nhân, cúi người xem xét mái tóc, “Tóc… thọat nhìn có điểm kỳ lạ.”

Nakajima ngẩng đầu, nhướn mày nhìn anh.

Chợt di động trong túi Koyama vang lên, đánh gãy cuộc nói chuyện.

“Xin lỗi.” Nakajima nói, tay rút vội chiếc điện thoại, “Alô? Koyama nghe.”

“Đang ở hiện trường sao?” Là giọng Takizawa.

“A, đội trưởng. Không có, tôi đang ở khoa giám chứng. Vụ lớn… một người phụ nữ chết ở ký túc xá cảnh sát…”


“Trở về. 10 phút. Họp ở phòng 1. Một mình cậu đi. Giao án lại cho tổ viên. Không chần chừ gì. Chỉ lệnh cấp 1.”

Koyama khẽ cau mày. Anh quay ra nói với thuộc hạ đang đứng gần đấy, “Mau gọi tổ phó lại, có thể tôi phải tạm dừng công tác trong tổ vài ngày.”

Tổ trưởng tổ C: Koyama Keiichiro, chuyên gia tham án.

xOx

Tokyo. Ngân hàng dân sự Tokyo.

“Tầng 24.” Kazama giơ lên thẻ căn cước với nhân viên cảnh sát đang canh gác.

“Bọn cướp có 4 người, tổng cộng số con tin là 20, trong đó có 5 người là nhân viên ngân hàng. Một nhân viên vì nhấn chuông báo cảnh sát và một viên cảnh sát giao thông đã bị bọn cướp bắn chết.” Thanh tra đang phụ trách hiện trường tường thuật rõ ràng lại sự việc với Kazama.

“Vũ khí bên đó thế nào?” Kazama hỏi. “Hỏa lực của bom ra sao?”

“Cả bốn đều chỉ là súng lục, nhưng không có tin tức nào về bom.”

Chợt di động trong túi Kazama vang lên.

Xua tay ra dấu cho mọi người vào vị trí, anh nói vội vào điện thoại, “Alô, đội trưởng, bên tôi đang có vụ cài bom lớn ở ngân hàng Tokyo. Nếu bên sếp không phải đánh bom tòa nhà Quốc Hội thì gọi người khác đi.”

“Thời điểm này mà nghe điện thoại được sao?” Vị thanh tra kia khó chịu nhíu mày.

“Đây là tiếng chuông đặc biệt của đội trưởng bên tôi. Cho dù đang hành động cũng phải nhấc, nếu không nhất định có chuyện lớn xảy ra.” Kazama nhanh miệng giải thích.

“Chỉ lệnh cấp 1. Giao nhiệm vụ lại cho tổ phó.”

Kazama không khỏi sững người, “Yes, sir.”

Tổ trưởng tổ D: Kazama Shunsuke, chuyên gia phá bom.

xOx

Tokyo. Phòng họp Quốc Hội.

Kato ngước nhìn vị thị trưởng Tokyo rồi uể oải thở dài.

“Thế nào?” Đứng bên cạnh là vị tổ phó.

“Bao giờ thì tôi mới được tham gia một cuộc họp ở đây?” Kato ngán ngẩm xoa đầu.

“Chẳng phải cậu đang đứng đây nghe họp à?”


“… cậu bớt nói xàm một chút không ai bảo cậu câm đâu.”

“Tổ trưởng, nếu mục tiêu của cậu là tham dự cuộc họp thế này, thì nên đổi nghề làm chính khách đi. Trên cậu còn có đội trưởng với đội phó đấy.”

Chợt di động trong túi Kato rung lên.

“Alô? Đội trưởng, tôi đang bảo vệ vị thị trưởng đáng kính của chúng ta, có việc gì cũng đừng tìm tôi.”

“Chỉ lệnh cấp 1. Cậu đang bảo hộ Thiên Hoàng Nhật Bản cũng phải trở về.”

“… Yes sir.”

Tổ trưởng tổ E: Kato Shigeaki, chuyên gia bảo vệ chính khách.

xOx

Trụ sở chính của tầng 24. Văn phòng tổ B.

“Em đi con này! ~~ > < Tsuba-chan~~~~ hôm nay cậu thiệt dễ thương và nhân ái nha~~” Ueda lập tức bay lại, cọ đầu vào bả vai Imai. “Cho tôi 50 nghìn chữ thôi nhá?”

“Đầu sỏ gây tội mà còn dám vác mặt đi trả giá hả? Ueda Tatsuya, cậu viết 200 nghìn chữ còn chưa đủ hả giận tôi nữa là!!!” Takizawa ném cho Ueda một cái liếc. “Tan họp!”

“Nếu tôi tự nguyện đi xem mắt em gái của cậu, giảm giá cho tôi nhá?” Ueda lại bay ra cọ đầu vào vai Takizawa.

“Không cần. Em gái tôi sắp kết hôn rồi.” Sắc mặt đối phương không chút suy chuyển. “Hay cậu giúp tôi viết báo cáo cũng được, như là hai thằng ranh con họat động vô tổ chức là do ai sai khiến? Cái lệnh điều tra giả mạo kia là từ đâu tới? Rồi làm thế nào mà toàn bộ hệ thống máy tính của 30 tầng đồng lọat nhiễm virus.”

“O_____O” Ueda sững người.

“Còn nữa… làm thế nào giúp đồng chí Ueda Tatsuya kháng án mà không bị ngồi tù?” Gương mặt Takizawa điềm nhiên như không.


“Đã biết T___T. Em về nhà viết kiểm điểm.”

xOx

“Alô?” Kamenashi dùng cổ giữ lại chiếc điện thoại, tiếp tục cởi áo.

“Kazuya hôm nay đến phòng chế tác của công ty à?”

“…” Động tác Kamenashi lập tức khựng lại.

“Còn nhờ vả bác Ishikawa bao che tội làm lệnh giả.”

“Chuyện này…”

“Về nhà ăn cơm đi. Sẽ nấu sẵn món Pháp đợi em.”

“Tối nay…” Kamenashi ngoảnh đầu nhìn Akanishi.

“… Nhìn cái gì? Chưa từng thấy qua anh đẹp trai cởi quần áo à?” Akanishi nhếch mép. “Tối nay ăn gì thế?”

“Món Pháp…”

“!!!” Akanishi trừng lớn hai mắt, “em biết nấu à?”

“Để ngày mốt đi! Tối nay có hẹn!” Kamenashi vội vàng nói một câu vào ống nghe, rồi cúp điện thoại cái rụp, “món Pháp cái đầu anh a!!! Tối nay ăn thịt bò!!! Không ăn thì sẽ bị quá hạn!!! Đồ ngốc!!!!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận