Nợ Âm Khó Thoát

Câu nói của Hàn Đại Lương khiến cả người tôi đơ đẫn, tiếp đó, đồng tử tôi co lại, bởi vì tôi nhìn thấy, trên mặt đất, từ trong vết nứt kia không ngờ lại có một bàn tay đen sì thò ra bên ngoài.

Đồng thời, khí âm sát dày đặc cũng bắt đầu toát ra từ trong vết nứt, khiến
cả tòa ký túc tràn ngập trong làn khí âm sát đen ngòm.

Trên bàn tay, khí âm sát không ngừng quay tròn xung quanh, móng tay dài
đườn, đầu ngón tay co lại, cào xuống mặt đất phát ra những tiếng “ kẹt
kẹt kẹt”.

- Mau lùi ra!

Hạ Mạch
nhìn thấy những việc diễn ra trước mắt, thốt ra một tiếng kinh hô, tôi
cũng vội vã lùi ra sau, nhưng khi tôi đưa mắt nhìn sang một bên, lại
thấy Chu Tư Mộng cả người dính chặt tại chỗ, mắt nhìn chằm chằm vào
trong vết nứt.

Lúc này trong lòng tôi cũng lấp đầy
kinh ngạc khó nói thành lời, bởi vì dưới đất, nếu dựa vào phán đoán của
chúng tôi, chẳng phải chính là nơi chôn thi thể của Chu Tư Mộng sao?

Nhưng hiện tại, Hàn Đại Lương đột nhiên muốn chiêu gọi hắc cương từ dưới đất lên?

Ầm...

Chính vào lúc này, lại một tiếng vang cực lớn nữa vang lên, dưới đất xuất
hiện một cái hố rất lớn, một thân hình lập tức ngồi thẳng dậy từ dưới
cái hố.

Khi nhìn thấy gương mặt của thân hình vừa ngồi dậy từ dưới hố, cả người tôi cứng đờ ngay tại chỗ, toàn thân bất động.

Gương mặt trắng bệch, một đôi hốc mắt màu đen sì sâu không thấy đáy, màu tươi đen ngòm chảy dài ra bên ngoài, nhìn vô cùng đáng sợ.

Bởi vì gương mặt này, chính là gương mặt của Chu Tư Mộng, lúc này quỷ hồn

của Chu Tư Mộng vẫn còn đang cách chỗ tôi một đoạn không xa, nhưng thứ
vừa ngồi thẳng dậy, lại chính là thi thể của cô ta?

Đột nhiên, thi thể ngồi thẳng trong hố bỗng há to miệng, hút một hơi, khí
âm sát khắp phòng ngay lập tức chui hết vào trong khuôn miệng rộng ngoác ấy.

Sau khi khí âm sát chui vào trong miệng thi thể, tôi nhìn thấy trong đôi mắt đen ngòm kia lóe qua một tia sáng.

Thình!

Một tiếng vang trầm đục truyền ra, lập tức dưới đất bị bùn đá phủ đầy, thi
thể của Chu Tư Mộng nhảy vọt ra ngoài từ dưới hố, trực tiếp rơi xuống
bên cạnh Hàn Đại Lương.

- Sao có thể? Sao có thể thi biến được chứ? Hồn phách của Chu Tư Mộng rõ ràng đã bị luyện thành tiểu quỷ rồi.

Vẻ mặt của Hạ Mạch kinh ngạc không thể tin nổi, nhìn thi thể của Chu Tư Mộng, kinh hô thành tiếng.

Tôi cũng kinh ngạc đến há hốc miệng, bởi vì trá thi ( xác chết vùng dậy),
nhất định phải đầy đủ một điều kiện, chính là bổ trợ của hồn phách,
thường thì người sau khi chết, trong ba hồn, thiên hồn trở về trời, địa
hồn đi xuống đất, nhân hồn tiến vào u minh.

Cũng
chính là nói, thiên hồn tiêu tan trên bầu trời, địa hồn canh giữ mộ
phần, nhân hồn đem theo một vài ký ức còn sót lại tiến vào trong địa
phủ, chuyển kiếp đầu thai.

Còn về bảy phách (hay còn được gọi là bảy vía), đại đa số đều đi theo bên cạnh địa hồn, còn sẽ có bao nhiêu phách đi theo địa hồn, điểm này không thể biết chắc được, mà
nếu thi thể muốn trá thi, chỉ khi nào quỷ hồn chính chủ nhập vào, không
chế thi thể thì mới xảy ra được.

Mà hiện tại hồn phách của Chu Tư Mộng không phải vẫn đang ở bên cạnh chúng tôi sao?


Đến ngay cả Chu Tư Mộng cũng đã bị những gì trước mặt dọa cho kinh hãi không thôi, lúc này, Hàn Đại Lương cười lớn.

- Hô hô hô, chết, tao nói rồi, tất cả đều phải chết.

Lập tức, thi thể Chu Tư Mộng bên cạnh Hàn Đại Lương há to miệng, phát ra những tiếng gầm gừ khiến sống lưng người ta lạnh toát.

- Có thứ gì đó đã chiếm cứ thi thể của tôi.

Chu Tư Mộng xuất hiện trước mặt tôi và Hạ Mạch, tiếng nói lạnh lẽo cũng tức khắc vang lên.

Nghe vậy, tôi kinh hãi há hốc miệng, thì ra đã có quỷ hồn khác chiếm cứ thi
thể của Chu Tư Mộng, tôi nói thi thể của cô ta sau mà thi biến được, mà
tình tiết này, dường như đã được Hàn Đại Lương tính toán sắp đặt từ rất
lâu rồi?

Bằng không tuyệt đối không thể có thứ nào
đó trong một khoảng thời gian ngắn như vậy có thể khống chế thi thể của
Chu Tư Mộng tự nhiên như của chính bản thân mình như thế?

Do vậy có thể thấy, thời gian mười năm này, lão khốn Hàn Đại Lương không
chỉ nuôi quỷ hồn của Chu Tư Mộng, mà ngay cả thi thể của cô ta, cũng bị
nuôi, hơn nữa còn là để một quỷ hồn khác nhập vào, khống chế thi thể.

Lúc này, mắt tôi nhìn chăm chăm lên thi thể của Chu Tư Mộng, tầng lông tóc
mỏng màu đen không ngừng mở rộng, giống như là đang nuốt lấy khí âm sát
vào trong.

Hắc cương, thi thể của Chu Tư Mộng không ngờ đã bị nuôi thành hắc cương?

Đây là thực lực ngang hàng với kẻ mạnh trong cảnh giới tiên thiên? Thế cục

hiện tại, đối với phe chúng tôi mà nói, chỉ sợ chính là tình thế nguy
hiểm.

- Tà đạo, ông chế luyện tiểu quỷ thì cũng thôi đi, bây giờ đã luyện thi thể của người ta, còn để cho quỷ hồn khác nhập chủ.

Ánh mắt Hạ Mạch đằng đằng sát khí, lạnh giọng nói với Hàn Đại Lương, có
điều Hàn Đại Lương lại chẳng hề quan tâm, tiếp tục cười lớn.

- Ha ha ha, bát tự tứ trụ toàn âm, thể chất tốt như vậy, tao làm sao có
thể bỏ qua? Không cần biết là thi thể hay hồn phách, thì đều là những
nguyên liệu vô cùng tốt.

Hàn Đại Lương cười như điên dại, thè lưỡi ra liếm liếm môi của mình.

Lão khốn này, không độc ác bình thường!

- hừ, thi thể của tôi, không phải để cho bất cứ thứ gì cũng có thể chiếm cứ nhập chủ thành công.

Lúc này, Chu Tư Mộng hừ lạnh một tiếng, cả cơ thể phóng vụt tới chỗ thi thể của chính mình, đồng thời, thân hình của Hạ Mạch cũng bổ nhào về phía
Hàn Đại Lương.

- Tà đạo, đem mạng ra đây!

Đại chiến bạo phát, khi Chu Tư Mộng đi tới trước mặt thi thể của mình, không ngờ lại trực tiếp chui vào trong.

Sau đó, thi thể của Chu Tư Mộng không ngừng dao động, hình như đang tiến vào trạng thái vùng vẫy.

Đây là đang muốn đoạt thi? Chu Tư Mộng đang muốn đoạt lại quyền khống chế thi thể của mình?

Hạ Mạch ngay lập tức bắt đầu kích chiến với Hàn Đại Lương, tôi hận bản
thân mình, tôi phát hiện, vào lúc quan trọng nhất như bây giờ, tôi lại
không giúp được gì.

Cũng may lúc này thi thể của Chu Tư Mộng đang run rẩy trong một góc phòng, hình như đang có hai quỷ hồn, không ngừng tranh giành chiến đấu ở trong thi thể của cô ta, bằng không nếu nhiều thêm lực chiến đấu của hắc cương, phe chúng tôi bên này chỉ
có nước bại trận.

Trong tay tôi lấy ra ba lá bùa Ngũ Lôi, lại không biết phải ném vào chỗ nào, nếu như ném vào thi thể của
Chu Tư Mộng, cũng không biết có gây ra ảnh hưởng gì với cô ta không.


Sau đó tôi nhìn vị trí Hàn Đại Lương đang đứng, bùa Ngũ Lôi trong tay ném
ngay tới phía của ông ta, Hàn Đại Lương bởi vì mải lo ứng phó công kích
của Hạ Mạch, quả nhiên không để ý tới bùa Ngũ Lôi, ngay tức khắc đã bị
đánh trúng.

Tôi nhìn thấy ánh mắt tàn độc của Hàn Đại Lương rơi lên trên người mình, ngay sau đó, Hàn Đại Lương lạnh giọng hô lên một tiếng:

- Cũng sắp tới lúc phải kết thúc rồi.

Nói xong, trong tay Hàn Đại Lương xuất hiện ba lá bùa, mắt nhìn về phía vị trí của Chu Tư Mộng.

- Nghiệp chướng, ngươi đột phá ra khỏi dấu ấn ta để lại trên người ngươi, nhưng ngươi thực sự cho rằng bản đạo không để lại trên người ngươi chút thủ đoạn nào sao?

Dứt lời, ba lá bùa trong tay Hàn
Đại Lương bay vụt ra, tóe lửa trên không trung, mà trên thi thể của Chu
Tư Mộng, đã bắt đầu bốc lên một ngọn lửa.

- Hừ, không có quỷ vương nhà ngươi, ta vẫn còn hắc cương.

Hàn Đại Lương lại lạnh lùng hô lên một tiếng, ngay lập tức, tôi nhìn trong
cơ thể của Chu Tư Mộng, có một thân hình bỗng lăn ra bên ngoài, đó là
hồn phách cuả Chu Tư Mộng?

Đồng tử tôi co lại, nhưng lúc này, ngọn lửa trên thi thể, không ngờ lại đang di dời sang hồn
phách của Chu Tư Mộng, đồng thời, hắc cương cũng đứng im tại chỗ, không
động đậy.

Nhưng giây tiếp theo, Hàn Đại Lương hô lớn một tiếng, hắc cương trực tiếp phóng vào trong vòng tròn trận chiến ở
bên này, thêm vào cuộc chiến giữa Hạ Mạch và Hàn Đại Lương.

Đối diện với sự gia nhập của hắc cương, Hạ Mạch lập tức rơi vào thế hạ
phong, đột nhiên, một luồng công kích từ phía Hàn Đại Lương đập thẳng
lên người Hạ Mạch, thân hình Hạ Mạch lùi ra sau, luồng khí trên người đã yếu đi rất nhiều.

Tôi nhìn thấy sắc mặt nặng nề của cô ấy, trong lòng hơi buồn bực, bởi vì tôi biết, cứ tiếp tục thế này
mãi, bí pháp của Hạ Mạch sẽ mất hiệu nghiệm, vậy thì không còn nghi ngờ
gì nữa, chúng tôi nhất định sẽ chết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận