Nợ Âm Khó Thoát

- Đang nghĩ cái gì đấy?

Khi trong đầu tôi vừa lóe qua mấy ý nghĩ vẩn vơ, thì Hoàng Tiểu Tiên bên cạnh bỗng cất tiếng hỏi, giọng nói còn hơi “giận yêu”.

Tôi giật nảy cả mình, người con gái này chắc không phải còn có thuật đọc
được suy nghĩ của người khác đấy chứ? Vừa nãy trong lòng tôi nghĩ gì,
chị ta đều biết hết rồi?

Đây thực sự không phải đáng sợ bình thường!

- Hứ, nếu để chị biết trong lòng em đang nghĩ xấu về chị, xem chị không biến em thành xác sống khô!

Có điều không đợi tôi kịp nói gì, Hoàng Tiểu Tiên đã hừ lạnh một tiếng, nói.

Ố, câu này phải hiểu thế nào nhỉ? Biến tôi thành xác sống khô? biến thế
nào? Có điều nghĩ đến đây tôi lại không dám nghĩ nữa, chỉ sợ người con
gái kia sẽ đoán trúng tôi đang nghĩ những gì.

Lần
này đi ra ngoài cùng Hoàng Tiểu Tiên, lần đầu tiên thấy chị ta lái xe,
là một con Maserati, tôi không biết con xe này bao nhiêu tiền, nhưng có
lẽ khá đắt, nhìn không ra, Hoàng Tiểu Tiên lại còn là người lắm tiền.

Ngồi trên xe, tôi hỏi Hoàng Tiểu Tiên muốn đi đâu ăn? Hoàng Tiểu Tiên nhìn
tôi một cái, nói tôi không cần quan tâm chuyện này, dù sao đến lúc đó
tôi chỉ cần thanh toán là được.

Nghe vậy tôi đành ngậm chặt miệng, khép mắt lại, cảm nhận âm thanh phát ra từ động cơ xe.

Đi lòng vòng quanh thành phố khoảng nửa tiếng, tôi cảm thấy tốc độ xe đang giảm dần, Hoàng Tiểu Tiên cũng nói, sắp đến rồi.

Tôi mở mắt ra, thấy hình như Hoàng Tiểu Tiên đang quay đầu xe mà đúng lúc này, một tiếng xe phanh gấp bỗng vang lên.

Ngay sau đó là tiếng thét chói tai, và cả tiếng chửi thề.

- Con mẹ nó chứ, cô đi xe kiểu gì vậy? cút ra đây cho tôi!


Tôi nhìn qua kính hậu, phát hiện có một người con gái ăn mặc sexy đang bước xuống từ chiếc xe đằng sau, trực tiếp đi tới xe chúng tôi.

Sau khi tới nơi, người con gái này không nói gì, đưa tay giật cửa xe của
Hoàng Tiểu Tiên, lông mày tôi nhíu lại, phát hiện gương mặt nhỏ nhắn của Hoàng Tiểu Tiên bỗng bao phủ một tầng sương lạnh giá, không thể không
nói, người con gái này có hơi quá đáng.

Thấy không
mở được cửa, người con gái vừa chửi, vừa định thò tay vào qua cửa kính
xe giựt tóc Hoàng Tiểu Tiên, nhưng Hoàng Tiểu Tiên đã tránh được dễ
dàng, đồng thời còn mở cửa xe ra, người con gái bị cửa xe đập vào người, thiếu chút nữa đã ngã xuống đất.

Tôi cũng xuống xe theo, lúc này, tiếng nói của người con gái kia lại vang lên:

- Con tiện nhân này có biết đi xe không vậy? không nhìn thấy phía sau có
xe à? Thiếu chút nữa xảy ra tai nạn rồi, xe của bà đây mấy trăm vạn, mày có đền nổi không?

Nghe tiếng nói của cô ta, đã biết cô ta là hạng người vô học, miệng lưỡi cay độc, còn vô cớ gây sự.

- Tôi thấy mắt của cô có vấn đề phải không? Nơi này không cho quay đầu xe à? Xin hỏi tôi đã vi phạm luật giao thông chưa? Với cả, đừng có lúc nào cũng treo bố mẹ của cô lên trên miệng như thế, mệt không vậy?

Hoàng Tiểu Tiên nhìn người con gái trước mặt, mặc dù không nói mấy lời bậy
bạ, nhưng lại khiến người con gái kia bị đả kích rất lớn.

Bị Hoàng Tiểu Tiên nói như vậy, lập tức, sắc mặt của người con gái trước
mặt vô cùng khó coi, không nói nửa lời, giơ tay ra định tát Hoàng Tiểu
Tiên.

Hoàng Tiểu Tiên khẽ lùi ra sau, người con gái
kia không những không đánh trúng Hoàng Tiểu Tiên, mà thân người còn
loạng choạng, suýt thì ngã xuống đất.

Lần này hoàn
toàn đã lớn chuyện, mặc dù lưu lượng xe di chuyển qua tuyến đường này
không nhiều, nhưng vẫn kéo tới rất nhiều người “ hóng hớt” vây quanh.


Lúc này, người con gái kia đã vô cùng tức giận, trực tiếp thét lớn:

- Hoàng Mao!

Tiếng thét vừa cất lên, lập tức từ trên xe bước xuống ba thanh niên nhuộm tóc xanh tóc đỏ, những người này vừa xuống xe, đã bước tới chỗ chúng tôi,
trong tay còn cầm thứ gì đó.

Lông mày tôi nhíu lại,
bước lên trước một bước, mặc dù tôi biết thực lực của Hoàng Tiểu Tiên
mạnh hơn tôi, nhưng vào tình huống thế này, tôi phải là người đứng ra
giải quyết mới hợp lý.

- Chị Thanh, có gì phân phó ạ?

Sau khi Hoàng Mao dẫn theo hai người bước xuống xe, mặt mày cung kính đi
tới cạnh người con gái, cúi đầu khom lưng nói, miệng nói nhưng mắt lại
không ngừng lướt qua từng bộ phận nhạy cảm trên thân người con gái đó.

Thật ra người con gái nhìn mặt cũng bình thường, nhưng dáng dấp lại không
tồi, còn mặc đồ sexy, Hoàng Mao kia như đang chảy hết cả rớt rãi ra
ngoài.

Có điều trong mắt tôi, loại con gái như vậy, kém cỏi hơn Hoàng Tiểu Tiên không biết mấy vạn lần.

- Con tiện nhân kia hại chị tý nữa thì gặp tai nạn, còn dám buông lời xỉ
nhục chị, mau xé nát quần áo trên người nó xuống cho chị!

Người con gái chỉ tay vào Hoàng Tiểu Tiên, lập tức, khi nhìn thấy Hoàng Tiểu
Tiên, ánh mắt của Hoàng Mao bỗng thay đổi, thấy ánh mắt kinh tởm của hắn đang nhìn Hoàng Tiểu Tiên, tôi trực tiếp bước lên đứng chắn trước mặt
Hoàng Tiểu Tiên.

Sau khi che chắn cho Hoàng Tiểu
Tiên sau lưng, tôi thấy sắc mặt Hoàng Mao đen lại, hình như đang tức

giận việc tôi dám đứng chắn không cho hắn nhìn Hoàng Tiểu Tiên nữa.

- Thằng nhãi kia, sao đấy? anh hùng cứu mỹ nhân à? Có từng nghĩ tới hậu
quả bao giờ chưa? Biết đắc tội với chị Thanh sẽ phải chịu hậu quả gì
không? Cả Qúy Dương này, cũng không có ai bảo vệ được mày!

Nói xong, hai tên được Hoàng Mao dẫn theo bắt đầu đi tới chỗ tôi, có điều
tôi lại không quan tâm câu nói của hắn, kiêu ngạo vậy sao? Rốt cuộc là
đang tỏ vẻ, hay đúng thật là như thế?

Có điều tất cả đều không quan trọng, tôi chỉ thấy tò mò.

- Là người con gái kia vô cớ gây sự thôi, các người không phân trắng đen
đã muốn ra tay, lẽ nào trong lòng không thấy sợ, nếu xảy ra chuyện, thì
ai sẽ phải chịu trách nhiệm sao?

Tôi nhíu mày nhìn
Hoàng Mao, cất tiếng nói, nghe vậy, Hoàng Mao há miệng cười lớn, ánh mắt giống như đang nhìn thằng ngốc ném về phía tôi.

- Sợ? thằng nhãi, tao cảm thấy mày đang làm trò cười phải không, nếu đã
muốn gây cười cho ông nội mày đây, thì tao quyết định thưởng cho mày một trận “chăm sóc sức khỏe đặc biệt”!

Nói xong, ánh
mắt Hoàng Mao ngưng lại, ra hiệu cho hai tên phía sau, chúng lao tới chỗ tôi, tuýp sắt trong tay hướng lên phía đầu tôi đập xuống, lúc này, tôi
bỗng thấy ngán ngẩm. ( không liên quan nhưng cho em hỏi tại sao con trai đi đánh nhau lại cứ phải thích dùng tuýp sắt thế ạ này là em hỏi thật tại thấy trai Việt – Trung – Hàn – Thái vân vân toàn cầm tuýp đi đánh nhau mà em không hiểu tại sao lại cứ phải là tuýp sắt luôn á?)

Không biết là ai cho bọn chúng nhiều dũng khí như thế, nhưng không thể không nói, bọn chúng
gặp phải tôi, coi như đã gặp đen đủi.

Tôi đến nhìn
cũng không thèm nhìn, đồng thời cũng chú ý thấy trên mặt người con gái
kia xuất hiện nụ cười lạnh giá và kiêu ngạo, khi tuýp sắt chỉ còn cách
đầu tôi chưa đến một thốn, nắm đấm tôi vung mạnh lên, hai bóng người bay ngược ra sau.

Rơi mạnh xuống dưới đất, phát ra một
tiếng “bịch’ rất lớn, nụ cười trên mặt Hoàng Mao cứng đờ, căn bản chưa
kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì?

- Thằng nhãi chết tiệt, không ngờ lại còn có chút bản lĩnh, ông đây sẽ khiến đầu mày nở hoa!

Nhưng khiến tôi bất ngờ là, màn vừa rồi không khiến Hoàng Mao bị dọa run

người, mà ngược lại, hắn còn vung tuýp sắt trong tay lên, nhắm vào đầu
tôi.

Sắc mặt tôi lạnh tanh, đứng im nhìn tuýt sắt đập xuống, giây tiếp theo, một chân tôi giơ lên, đá thẳng vào người Hoàng Mao.

Một tiếng thét như lợn bị chọc tiết vang lên, Hoàng Mao quỳ rạp xuống dưới
đất, ôm bụng cuộn tròn người lại, mà lúc này, cuối cùng thì sắc mặt
người con gái kia cũng thay đổi.

Thu lại khí mùi
quanh người mình, tôi đi tới trước mặt người con gái, thu lại khí mùi là bởi vì tôi không muốn ra tay đánh con gái.

- Cô hãy vui mừng vì bản thân mình là con gái đi, bằng không cái miệng thối hoắc này của cô, chỉ e sớm muộn gì cũng sưng vù lên cho mà xem!

Tôi lạnh giọng nói với người con gái nọ.

Khi tôi nói xong, cả người cô ta mềm nhũn ra, ngồi phịch xuống đất, có lẽ
bởi vì khoảng cách cũng gần, tôi ngửi thấy trên người cô ta có mùi gì đó rất kì lạ, hơn nữa trên người cô ta, thiếu hụt thứ gì đó.

Trung âm bị hao hụt.

Từ khí mùi trên người cô ta, tôi cảm nhận thấy, trung âm của cô ta, hình như là dương khí trên người đàn ông.

Hiện tượng này có hai cách giải thích, một là bẩm sinh, hai là ham muốn dục vọng quá độ!

Thấy tính cách nóng nảy của cô ta, khả năng trời sinh không lớn lắm, vậy chỉ còn cách giải thích thứ hai rồi, có điều thứ tôi quan tâm không phải là cái này, mà là luồng khí mùi kì lạ toát ra từ trên người cô ta.

Đến tận bây giờ, vẫn chưa có cảnh sát đến giải quyết, không thể không nói,
xã hội bây giờ, ai cũng đều chỉ quan tâm xem náo nhiệt.

Tôi quay người lại nhìn Hoàng Tiểu Tiên, phát hiện chị ta nhíu chặt mày, nhìn người con gái.

- Được rồi chị Tiểu Tiên, chúng ta đi ăn cơm thôi, đừng để ý bọn chúng nữa!

Hoàng Tiểu Tiên không nói gì, bước thẳng lên xe, tôi cũng không quan tâm đám
người nọ, có điều xe vừa đi, tôi đã nghe thấy phía sau vang lên tiếng
gào thét:

- Đôi cẩu nam cẩu nữ chúng mày, tao nhất định không để cho chúng mày chết dễ dàng!

Đây là tiếng của người con gái!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận