Trong không gian ý thức đang dần dần chìm sâu xuống, Sora vẫn bình tĩnh suy nghĩ.
(Thông qua tài liệu quốc vương tiền nhiệm để lại cùng tin tức đã thu thập được, có thể suy đoán ra nội dung trò chơi.)
Đó đúng là [video game] như Sora đã tiết lộ.
Điều khác biệt duy nhất là trò chơi này được tiến hành bằng cách đưa ý thức chìm vào không gian mô phỏng ảo.
Quốc vương tiền nhiệm ghi lại việc đó là [tiến hành tại thế giới khác] nhưng có lẽ là do sự hiểu biết có giới hạn.
(Đối thủ quyết chiến lúc ấy là Hatsuse Ino, cũng tức là ông bác già kia)
Trò chơi theo như ghi chép là [trò chơi bắn lẫn nhau]... nói cách khác, là game FPS(1)
Chỉ là sau cuộc đấu cuối cùng, theo thời gian trôi đi, người đối đầu cũng đổi sang người khác, là Hatsuse Izuna.
Cho nên có thể suy luận, nội dung trò chơi cũng sẽ có thay đổi, hẳn là như vậy.... Nhưng mà...
(Xét theo đặc điểm của tộc người thú cùng phương thức ăn gian họ có thể sử dụng và [thi đấu công khai] có nhiều người giám sát, có lẽ là nội dung trò chơi sẽ không có thay đổi đến mức căn bản.)
Đúng vậy, bởi vì trong điều kiện như thế, những loại hình trò chơi khác sẽ không còn là [tất thắng] với tộc Werebeast nữa.
(Nhưng dù như vậy thì chắc chắn vẫn sẽ có những chuyện kiểu như thay đổi nhỏ trong luật chơi, sửa đổi địa hình. Không cần biết là tình huống nằm trong dự đoán hay nằm ngoài dự đoán, nhanh chóng thích ứng, kết hợp vào trong chiến thuật mới là mấu chốt để phân thắng.....!)
Thế nhưng.... Sau khi tải xong dữ liệu, trông thấy thế giới dần dần hiện ra trước mắt, mạch suy nghĩ của Sora bị cẳt đứt đột ngột, hai mắt trợn trừng.
Đó là....
“....... Không phải chứ?”
“........................”
Hai anh em nguyền rủa sự thiếu suy nghĩ của mình.
Dự tính đến vô số quy tắc, vô số chiến trường, đã chuẩn bị vô số chiến lược.
Thế nhưng chỉ có khung cảnh trước mắt.... Là họ hoàn toàn chưa từng nghĩ đến.
Đó rõ ràng là nơi họ đã trông thấy.... và hoàn toàn không muốn nhìn lại nữa.
Khung cảnh khiến họ vừa yêu vừa hận, chứa đầy ám ảnh sâu kín....
Không thể nhận nhầm được.... Nơi này chính là Tōkyō, Nhật Bản.
“..... Xin lỗi ,Steph, Jibril.”
“Hả? Sao cơ?”
“...... A a a! Eh, à, Master, người đang gọi em ạ!?”
Sora nói với Steph đang đứng ngơ ngác và Jibril đang say mê nhìn ngắm cảnh tượng chưa biết đến rơi cả nước miếng.
“Bọn tôi bó tay rồi. Xin lỗi, Imanity tiêu rồi.”
“...(run rẩy run rẩy run rẩy run rẩy)....”
“Eh.... Chuyện, chuyện gì vậy hả!? Rõ ràng anh đã vỗ ngực khẳng định....”
“Xin lỗi, vô cùng xin lỗi. Tôi không ngờ được chiến trường lại là Tōkyō, ở đây bọn tôi vô dụng rồi, sân nhà của bọn tôi là sân khách rồi, bọn tôi không thể làm gì được nữa, rất xin lỗi nhưng xin hãy tự mình nghĩ cách đi.”
“...(run rẩy run rẩy run rẩy run rẩy)....”
Nhìn anh trai mắt trợn trắng líu ríu giải thích một tràng, em gái thì ngồi co chân, ôm đầu run bần bật, Jibril hỏi.
“..... Không, không lẽ, nơi này chính là thế giới của các Master?”
Đột nhiên, tiếng thuyết minh... Mà không, là tiếng của Ino vang lên khắp bốn phía.
[Rất kinh ngạc phải không? Chào mừng tới thế giới trong game.]
“.... Thế giới... trong game?”
[Đúng vậy, nơi này chính là võ đài của trò chơi, chúng ta sẽ tiến hành trò chơi trong khung cảnh giả tưởng.....]
“Khoan đã.”
[.... Chuyện gì vậy?]
“Để tôi xác nhận lại một chút. Nơi này là... khung cảnh giả tưởng, không phải là cảnh tượng thực tế đúng không?”
[Đúng thế, có vấn đề gì sao?]
Đưa mắt nhìn những tấm biến quảng cáo xung quanh, Sora bình tĩnh xác nhận.
Thế giới được đựng nên từ nhựa đường và bê tông, với vô số tòa cao ốc phủ kính đứng san sát nhau.
.... Quả thật, cảnh tượng đường phố ở đây rất giống trung tâm Tōkyō. Nhưng mà....
Ngôn ngữ trên những biển quảng cáo bày nhan nhản khắp nơi kia rõ ràng không phải là tiếng Nhật, chỗ nào cũng thấy có tổ chim, khá là nhiều không gian xanh…. Nếu cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện nơi đây và Tōkyō mà Sora biết có khá nhiều điểm khác biệt.
“…. Cũng có nghĩa là, nơi này là không gian mô phỏng nhân tạo do các ông tưởng tượng, chế tạo nên?”
[Phải, ngài hiểu nhanh đấy chứ.]
“…… ĐỪNG CÓ DỌA NGƯỜI TA THẾ CHỨ
!”
Sora gào lên hết cỡ, âm thanh vang vọng giữa Tōkyō (giả) trong trò chơi.
“….. Arrrrrgggggh, đáng ghét! Làm tôi nhớ lại mấy cái sang chấn tâm lý liền! Tý nữa thì lập tức cắt động mạch tự sát rồi, đừng có làm những thứ dễ gây hiểu lầm thế này chứ ông già!”
Thấy Sora nổi khùng ầm ỹ, Ino lại càng khó hiểu.
[….. Tại sao lại nổi giận như vậy… Ngài thấy không hài lòng với võ đài này ư?]
“Không hài lòng hết cỡ luôn! Tại sao lại cứ phải chọn khung cảnh này! Đây là cố tình quấy rồi còn ác ý hơn cả tấn công tâm lý đấy!”
[Không phải... Đây là sàn đấu SF(2) rất được giới trẻ Liên Hiệp Đông Bộ đón nhận trong thời gian gần đây, lựa chọn nơi này hoàn toàn không có ý đồ gì đặc biệt.]
“A… A a? S, SF?”
…. Phải, phải rồi.
Bình tĩnh lại nào. Bình tĩnh lại đi, Sora, trai tân mười tám tuổi.
Đúng vậy, nghĩ lại mà xem, thế giới này là một thế giới huyền thoại cơ mà.
Một thế giới có người Elf và rồng.... giống như những gì mọi người, chúng ta vẫn tưởng tượng tại thế giới cũ.
Cũng giống với thế giới cũ của chúng ta, vùng đất [DisBoard] này là một thế giới huyền thoại.
Đối với cư dân ở đây, một thế giới giống như là [trái đất hiện đại] mới chính là sản phẩm của trí tưởng tượng.... chỉ như vậy mà thôi.
Đây là một trò chơi khiến ý thức dung nhập vào trong game, đây là một thế giới giả tưởng, không phải Tōkyō, là giả tưởng.
Sora tự thuyết phục chính mình, cố gắng hít thở sâu.
“Hít.... Hà... Tốt, mọi chuyện ổn rồi. Đã bình tĩnh lại.”
“..... (run rẩy run rẩy run rẩy run rẩy)...”
“Shiro, bình tĩnh lại đi. Nơi này không phải là Tōkyō, chỉ rất giống thôi. Đây là khung cảnh do bọn họ tưởng tượng xây dựng nên.”
“..... Hic..... ư?”
Có lẽ là do sang chấn tâm lý ảnh hưởng quá nặng.
Shiro có vẻ như còn không nghe thấy Ino nói gì cả nên Sora cố gắng khuyên bảo cô bé.
“Đúng thế đấy, với cả đây là trò chơi, trong trò chơi chúng ta có thể ra ngoài được đúng không? Như là Persona này, Stein;Gate này, Akiba’s Trip này (3). Chúng ta đang ở trong game, ở trong game là ổn thôi mà. Ở ngoài đường OFF chúng ta cũng đang nắm chặt tay rồi, đúng không nào?”
“.... Ở trong, game... Ư, ưm.. Em, biết... rồi...”
Dù ánh mắt vẫn còn có vẻ mê mang nhưng Shiro cũng đã đứng dậy.
[E hèm... Vậy xin hỏi lại lần nữa... Đã có thể bắt đầu trò chơi chưa?]
..... Đang có rất nhiều người tới xem cuộc đấu này.
Tuy không nhìn thấy nhưng Sora có thể cảm nhận được vô số ánh mắt còn lạnh lẽo hơn băng giá đang nhìn vào mình, cậu khẽ hắng giọng, đáp.
“Được rồi, không có vấn đề gì nữa. Bắt đầu đi.”
[.... Đã hiểu. Vậy trước tiên xin mời xem OP mở đầu.]
“Hả? Đó là cái gì?”
“Cần thiết phải xem cái đó sao?”
Steph và Jibril rất ngạc nhiên nhưng Sora và Shiro thì đã ngồi xuống ngay ngắn.
“Bỏ qua OP mở đầu thì không đáng gọi là game thủ. Mau mau chỉnh đốn trang phục, ngồi xuống nghiêm chỉnh, mở to mắt chăm chú xem đi.”
“.... (gật gật)...”
Nghe hai người thúc giục, Steph và Jibril vô cùng miễn cưỡng ngồi xuống ngay ngắn.
Tiếp đó trên bầu trời Tōkyō (giả) hiện lên một màn hình khổng lồ.
[Bạn.... được vô số người say mê.]
..... OP vừa mới bắt đầu đầu được một giây, Sora đã lập tức nhận định đây là một trò chơi rác rưởi.
Nhưng sự tự tôn của một game thủ khiến cậu miễn cưỡng giữ im lặng.
[Các thiếu nữ trên toàn thế giới đều điên cuồng vì bạn, làm bạn ngày ngày đều bị họ đeo đuổi.... Thế nhưng trong lòng bạn đã có một người.... Một người mà bạn yêu mến.]
Hiện ra cùng với lời trần thuật ngớ ngẩn đó.
Là hình ảnh Izuna vốn đã giống như một thiên thần, mặc một bộ trang phục rực rỡ, đáng yêu.
[Nhưn đối diện với vô số cám dỗ không ngừng như vậy, tình yêu kiên định của bạn cũng không khỏi lung lay...]
Theo đó là cảnh bị rất nhiều bé kemonomimi truy đuổi, ôm ấp.
[Liệu bạn có thể vượt qua vô số cám dỗ.... đưa của mình đến với người trong mộng không!?]
Living or Dead series extra
LOVE OR LOVED 2 ~ Koi no Dangan ano Ko ni Todoke ~(4)
OP mở đầu đã kết thúc.
Mà có thật là đã kết thúc không?
Sora và Shiro cùng im lặng, vẻ mặt giống như đang cố gắng hết sức để chịu đựng một điều gì đó.
Jibril thì đã hoàn toàn chìm đắm trong tò mò và hưng phấn, còn ngồi bên cạnh cô là Steph đang ngơ ngác không hiểu gì cả.
“..... Ông, ông bác này, có thật là ổn không đấy?”
Trò chơi được chọn để quyết định vận mệnh của quốc gia và chủng tộc loài người.... là trò chơi như thế này sao?
Sora nói với giọng một phần châm chọc, chín phần như sắp phát khùng, nhưng Ino lại đáp giống như đang xin lỗi.
[Có thể đừng nói gì thêm nữa không? Izuna, cháu gái của Ino , đang ở trong trò chơi nhân tạo đáng ghét này đấy.]
….. Nghe như truyện cổ tích ấy nhỉ, Izuna-tan.
[Vậy trước hết, xin mời mọi người nhìn xuống chiếc hộp ở dưới chân.]
Theo đó, dưới chân mỗi người đều có một chiếc hộp nhỏ đột ngột xuất hiện.
Chiếc hộp giống như hòm đạn trong các game FPS, khi mở ra, bên trong là….
“Cái quái gì đây, súng à”
“.... Hình thù.... lạ, quá.”
“Tạo hình rất khác với [súng] được miêu tả trong các tài liệu của Master.”
“Đây là cái gì? Từ đâu ra thế...”
Trong khi hai anh em cảm thấy vô cùng khó hiểu với tạo hình quái dị của khẩu súng thì hai người kia hoàn toàn chưa bao giờ trông thấy súng thật. Ino tiếp tục nói.
[Vậy bây giờ tôi sẽ giải thích luật chơi cho các vị.]
Ino cao giọng nói như đang đọc hướng dẫn viết sẵn.
[Hãy dùng khẩu súng đó để.... Bắn hạ các NPC đang tiếp cận.]
“Bắn hạ á!?”
[Chọn lúc bắn chính xác, chọn lúc nổ hợp lý.... Khiến cho họ mero mero.](5)
“Gal ☆Gun à!!”(6)
[Thiếu nữ bị mero mero sẽ hiểu tình yêu kiên định của bạn và truyền sức mạnh tình yêu cho bạn rồi biến mất.]
“.... À, ờ.”
[ bắn ra .... Nói theo cách khác, chính là .]
Mọi người đồng loạt nhìn xuống khẩu súng thiết kế kỳ quặc trên tay mình.
“..... Cái này gọi là [Súng mero mero] à.”
“.... Ngớ ngẩn.”
“Đúng là một cái tên dở hơi. Có thể cảm nhận rõ sự ấu trĩ phát ra từ nó.”
“Này này, cái [Juu] này là thế nào vậy?”
[Dùng súng mero mero.... súng mero bắn trúng , Izuna thì sẽ chiến thắng trò chơi.]
“.... À~, ha.”
[Mặt khác, bất cứ ai trong các bạn bị Izuna bắn trúng sẽ lập tức biến thành của Izuna.]
“.... Tôi bảo này.... Không thể nói đơn giản là đổi phe thôi được sao?”
[Dù cho tất cả các thiếu nữ trên thế giới đều vây quanh bạn, thì chỉ có là không. Mục tiêu của trò chơi này chính là dùng sức mạnh tình yêu để làm cô ấy mero mero..... Như trên là kết thúc phần hướng dẫn.]
Đến câu cuối cùng, Ino lại quay về với giọng đều đều, không mang chút cảm xúc cá nhân nào.
Phù, thì ra là vậy.... Sora thầm nghĩ.
Vừa tổng hợp lại luật chơi trong đầu, Sora vừa nheo mắt lại, nói.
“..... Đúng là một thiết kế gây khó chịu. Tóm lại là cứ phải từ chối hết em gái này đến em gái khác, cái loại người gì đây không biết?”
Mô tip quý ngài Hyper Riajuu à, muốn điên lên mất.
Vậy có thể nói, tất cả các thành viên đều siêu, siêu hấp dẫn. Đối với bốn người bên phía Sora, Izuna là [người trong mộng] duy nhất.
Ngược lại, đối với Izuna thì [cả bốn người đều là người trong mộng].
“Cũng có nghĩa là, Izuna phải khiến cả bốn người bọn tôi đều phải lòng em ấy, mục tiêu là harem end. Còn mục tiêu của bọn tôi chỉ có một mình Izuna thôi.”
[Ờ thì, về kịch bản thì đúng là như vậy.]
“.... Cái này, chuyện này... thế nào nhỉ...”
Tâm trạng vô cùng phức tạp, Sora nói.
“Do Izuna-tan là bé gái kemonomimi đáng yêu nên cái thiết định này vẫn còn tạm tha thứ được. Nếu là ông bác già ông thì bây giờ tôi sẽ lập tức log out, chạy lấy kéo chọc mù mắt ông ra.”
[Tôi có thể cảm nhận rõ rệt cảm giác của ngài lúc này nhưng xin đừng quên, yêu cầu 1 vs 4 là do chính phía các vị đưa ra!]
.... Ý của Ino là muốn nhấn mạnh rằng, chính vì mấy người Sora nên mới có cái thiết định khiến người ta muốn phát khùng này.
Nhưng câu tiếp theo của ông ta lại giống như là đồng tình với suy nghĩ của Sora.
[Những trò chơi phổ biến gần đây đều là loại moe game thế này.... Hồi tôi còn trẻ các game đều nhiệt huyết hơn nhiều...]
...... Thì ra dù ở thế giới nào cũng có các game thủ hoài cổ, Sora thầm nghĩ đầy cảm khái.
“.... Thôi bỏ đi. Tôi cần xác nhận lại luật chơi, có vài vấn đề cần hỏi đây, ông bác.”
[Xin cứ hỏi tự nhiên.]
Một, sử dụng [súng] và [Lựu đạn] sẽ làm tiêu hao [năng lượng] .
Hai, khi bắn hạ [NPC] sẽ có thể khôi phục [năng lượng] .
Ba, [NPC] sẽ bị [năng lượng] thu hút, tới tấn công, khi bị họ chạm vào, [năng lượng] sẽ giảm xuống.
Bốn, khi [năng lượng] cạn kiệt, [NPC] sẽ không tới gần nữa, thực tế là không thể tiếp tục chiến đấu.
Năm, người bị Izuna bắn trúng sẽ trở thành [Đồng đội] của Izuna, trở thành.... [Kẻ địch] không thể điều khiển được.
Sáu, đồng đội bị Izuna bắn trúng trở thành [Kẻ địch] có thể khôi phục bình thường khi bị đồng đội cũ bắn trúng.
Bảy, ngoài ra, khi [năng lượng] cạn kiệt cũng có thể sử dụng phương pháp thứ sáu để hồi phục.
Tám, các chỉ số trạng thái phản ánh khả năng của thân thể trong hiện thực, có điều không thể sử dụng ma pháp.
“..... Đại khái là như vậy đúng không?”
[Ngài nắm bắt rất nhanh, như vậy cũng thuận tiện hơn nhiều.]
.... Sora đặt tay chống cằm, suy nghĩ.
Mặc dù có vô số vấn đề cần phải tính đến, vô số hạng mục cần lo lắng hiện lên, nhưng cũng không sao.
Trò chơi này miễn cưỡng.... thật sự có một chút chút nào đó.... nằm trong phạm vi dự tính.
“Coi như là trò chơi kết hợp giữa Left 4 Dead (7) và Gal ☆Gun.”
Tổng hợp xong xuôi lại quy tắc trong đầu nhưng Sora vẫn không thể không nói.
“Nhưng mà đây đúng là một trò chơi ngớ ngẩn.... Loại mà đám otaku sẽ rất hào hứng đi mua...”
“.... Có nghĩa là... anh, sẽ mua.”
“Ừ. Cái cách thiết định nhân vật chính và chiến trường này rất đần độn nhưng loại trò chơi ngớ ngẩn như thế cũng có thị trường riêng, mức độ ngốc nghếch của nó khiến người ta nảy sinh hảo cảm. Có thể thỏa mãn những ước muốn như kiểu được các bé kemonomimi theo đuổi....”
Sora hào hứng giải thích rồi bỗng đột nhiên hỏi.
“Ông bác già, cái [súng mero] này... bắn vào đồng đội có thể giúp khôi phục là thế nào?”
[Rất đơn giản, là vì nó bắn ra .]
“.... Cũng giống như khi bị Izuna bắn trúng hả?”
[Đúng vậy, sẽ trở thành của người bắn, nhưng chỉ là tạm thời...]
Bùm!
Ino còn chưa nói dứt lời, Shiro đã hoàn toàn không do dự, nhắm thẳng vào Sora, bóp cò.
Viên đạn màu hồng phần bắn ra với tốc độ âm thanh, trúng vào tay Sora, vô số trái tim tình yêu bay tứ tung...
“A a, em gái.... em gái của anh! Có một cô gái xinh đẹp đáng yêu như vậy ở ngay bên cạnh mà sao bao lâu nay anh hoàn toàn không nhận ra chứ! Đôi mắt này chỉ đáng vứt đi thôi!”
“..... Ya... Anh, đừng mà.... Chúng ta là, anh em....”
Shiro đỏ mặt ngượng ngùng, trả lời giống như là đang diễn kịch.
“Ô ô! Vậy thì có sao chứ! Đúng rồi, xã hội chắc chắn sẽ không cho phép, nhưng mà xã hội của chúng ta đã không còn tồn tại nữa rồi! Nơi này là DisBoard, là ở trong trò chơi! Tại thế giới nơi tất cả được quyết định bằng trò chơi này.... nơi xa cách với tất cả quy định luân lý này... sẽ không có ai có ý kiến gì đâu!”
“Khoan đã, tôi sẽ có ý kiến đấy!! Anh quên là người dân cũng đang theo dõi sao!?”
Mặc dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng Steph vẫn vội vàng lên tiếng. Ở bên cạnh, Jibril cũng nói.
“Vậy thì, hãy để tôi cũng tham gia thử xem.”
Bùm!
Jibril bắn trúng vào Shiro, trái tim tình yêu bay tán loạn.
“...... Jibril... rất thích...❤”
“A a a a a a Shiro! Em từ chối tình yêu của onii-chan sao!?”
“A ha!! Đây chính là [tình yêu tay ba] và [NTR](8) trong văn hóa của Master rồi. Thì ra là vậy.... Ngay cả người không có tình cảm yêu đương như tôi cũng cảm thấy hưng phấn lên được....!”
“...... Oa!”
.... Sora đột nhiên tỉnh táo lại.
“Ư.... Cho dù trong trạng thái không thể khống chế (nô lệ tình yêu) thì vẫn có ý thức.... Bị rơi vào trạng thái không thể điều khiển đúng là khá đáng sợ... Mình thiếu chút nữa thì đã ra tay với Shiro, lao về tận cuối của cấm kỵ rồi...”
Chậm hơn một chút, Shiro cũng đã khôi phục ý thức. Đôi mắt khép hờ của cô bé lườm sang phía Jibril.
“.... Jibril... xong, việc.... xử phạt...”
“A a! Xin hãy tha thứ cho em, Shiro-sama! Em không thể kiềm chế sự tò mò!”
“Tại sao phải xử phạt chứ? Mà thôi... Tóm lại đã hiểu luật chơi rồi.... Tiếp theo.”
Đã nắm vững cụ thể luật chơi, Sora bắt đầu suy tính chiến thuật trong đầu.
Điều cần phải lo lắng đầu tiên là...
“À ừm... Steph, giải thích quy tắc vừa nãy, cậu đã hiểu chưa?”
“Hừ, đừng có coi thường tôi nhé.... Tôi hoàn toàn không hiểu gì hết!”
Tèn ten tén
, nhìn Steph ưỡn ngực trả lời vô cùng tự hào, Sora thở dài nói.
“Được rồi. Vậy trước tiên cậu cầm khẩu súng như thế này này.”
“À, là thế này phải không?”
“Đúng rồi đúng rồi. Sau đó đặt ngón trỏ vào cái lỗ hổng này.”
“Rồi rồi?”
“Chỉ thẳng súng xuống đất, bóp cò thử xem nào.”
“Như vậy phải không?”
Steph y lời ngắm xuống đất, bóp cò.
Bùm một tiếng. Viên đạn bắn trúng mặt đất... rồi bật nảy lên.
“.... A, a a.... Tại sao tôi lại xinh . đẹp . đến . thế . này chứ? Ha ha ha, tôi sẽ không bao giờ buông mình ra nữa đâu.”
Steph trở thành nô lệ tình yêu của bản thân, vòng tay tự ôm chặt lấy chính mình, bắt đầu uốn éo vặn vẹo.
“Hmm hmm, quả nhiên là có tính năng bật nảy, điều này sẽ là mấu chốt đấy, Shiro.”
“... Ưm, em hiểu... rồi... Cứ giao, cho em.”
Hai anh em nhìn Steph đang uốn éo với ánh mắt nghiêm túc, tiến hành thảo luận bằng cách chỉ hai người mới hiểu được.
“Vậy chúng ta sẽ tạm lấy chỗ này làm điểm α. Trước khi hoàn toàn nắm được cân bằng trong trò chơi thì luôn phải hành động theo đội. Chiếu theo luật chơi, ngoài Jibril ra, tính năng cơ thể căn bản không thể so sánh được. Nếu như điểm chỉ số của [NPC] cũng tương tự như người thú thì có thoát ra được hay không cũng rất khó nói. Jibril, cô đi cuối cùng, giúp bọn tôi xử lý hết truy đuổi.”
“.... Yes, sir.”
“Đã rõ.... Nhưng mà để Dora-chan như vậy có ổn không ạ?”
Nghe cô nói vậy, Sora quay sang phía Steph vẫn đang tiếp tục uốn éo.
“Không sao cả. Cho dù cô ấy bị Steph bắn trúng thì cũng không vấn đề gì, đúng không? Nếu là Steph.”
“Đúng là như vậy thật. Nếu là Dora-chan.”
Nghe Sora khẳng định, Jibril cũng vui vẻ vứt bỏ Steph.
“Được rồi, đi thôi! Hai người! Vận mệnh của loài người nằm cả trong cuộc đấu này!”
““Ô ~~!””
“A ha ha, tại sao tôi lại xinh . đẹp . thế . này.... A a, tại sao lại lạnh lùng như vậy?”
Mặc kệ Steph đang dí mặt vào tấm kính, tiếp tục uốn uốn éo éo, ba người bắt đầu hành động.
Chú thích:
(1) FPS: First-person shooter, dòng game bắn súng theo góc nhìn người thứ nhất.
(2) SF: science fiction, khoa học viễn tưởng.
(3) Persona: Tên đầy đủ [Shin Megami Tensei: Persona], dòng game nhập vai nổi tiếng của Atlus.
Steins;Gate: Một Visual Novel rất nổi tiếng của Nitroplus, cả game và anime adapted đều được đánh giá rất cao.
Akiba's Trip: Một game phiêu lưu (ko phải là hay lắm) của Arquire.
(4) Ngoại truyện dòng game Living or Dead; Yêu hay Được yêu 2: Hãy bắn viên đạn tình yêu về phía cô ấy.
(5) Mero mero: Từ tượng thanh trong tiếng Nhật, diễn tả khi một người tan chảy, ngất xỉu, vì say hoặc vì tình yêu.
(6) Gal ☆Gun: Một game thể loại bắn-chạy của Alchemist
(7) Left 4 Dead: Dòng game hành động-kinh dị nổi tiếng của Valve.
(8) NTR: Netorare (寝取られ), một thể loại truyện, game, khi nhân vật chính bất lực chứng kiến người yêu bị cướp mất, phản bội, mục tiêu là gây cảm giác tức giận, ức chế, ghen tức, kích thích cho người xem