Cách người đàn ông kia đối xử với Yoonshin có thể làm tổn thương lòng kiêu hãnh của cậu, nhưng Yoonshin vẫn tiếp tục đáp lại người đối diện một cách điềm tĩnh.
Sehun thích thú theo dõi họ từ bên ngoài, như thể anh đang được xem một trận thi đấu đấu thể thao rất căng thẳng.
"Tôi tự hỏi cậu ta có thể hành hạ gã kia tới mức nào?" Sehun nhận xét.
"Anh ghĩ sao ạ luật sư Kang?" Thư ký Tak hỏi.
"Tôi không biết.
Không có giới hạn nào cả nên tùy vào số tiền mà bên đại diện bên kia sẵn sàng bỏ ra.
Nếu Năm Tư quyết định chấp nhận một thỏa thuận nhỏ chỉ với 10 ngàn thay vì thay đổi hoàn toàn cuộc sống cho khách hàng của cậu ta thì hãy gửi cậu ta đến nhóm tranh tụng và không cần báo cáo lại với tôi.
À, và cứ coi cậu ta là một kẻ thất bại."
"Vậy thì, như thế nào cậu ấy mới có thể pass bài kiểm tra của anh?
Thư ký Tak quay về phía Sehun và cười nhẹ.
"Đây hẳn là bài kiểm tra cuối cùng của anh rồi nhỉ.
Nếu là anh, anh sẽ lấy bao nhiêu?"
"Tôi từng tính thử nên không biết nữa.
Nhưng nếu tôi ở trong căn phòng đó, tôi sẽ ăn hiếp tay luật sư kia tới vài triệu."
Khi nghe điều đó thư ký Tak liền giật mình sửng sốt, Sehun ngay lập tức nhận ra.
"Phản ứng nông cạn thế là sao vậy?"
"Anh đã đưa cho cậu ấy thứ gì vậy chứ? Offer mà bên kia đưa ra thực sự là đã hơn nhiều lần so với tội danh của thân chủ họ đó ạ."
Sehun chỉ nhún vai thay vì trả lời.
"Chà...! Tôi đã nghĩ đây là một vụ bình thường, nhưng có lẽ nó còn lớn hơn nhiều so với những gì tôi nghĩ.
Anh không chỉ đơn giản chọn 1 vụ đưa cho cậu ấy, mà anh đã có hết tất cả thông tin về nó rồi..
Gã giám đốc đó là người có liên quan trong vụ án cũ đúng không ạ?"
"Tôi chỉ tình cờ nhìn thấy nó khi đang giúp luật sư Song trong một phiên tòa cách đây vài năm thôi.
Hồi đó cứ tưởng cái usb đó sẽ bị bứt đi, không ngờ nó lại dùng được như thế này.
Dù có hơi muộn nhưng có vẻ như nó sẽ đáng giá đó."
'Tất nhiên rồi ạ,' Thư ký Tak gật đầu.
Sau đó, cậu đột nhiên hỏi, "Nhưng mà, luật sư Do không vượt quá mong đợi của anh sao?"
"Tôi không biết cậu đang cố tìm hiểu điều gì.
Tôi không nhớ mình đã gặp được ai đó vượt quá mong đợi của mình đâu."
"Cậu ấy khá giỏi xử lý dù anh có ném bất cứ thứ gì vào cậu ấy mà.
Thành thật mà nói thì ban đầu tôi nghĩ cậu bé đó sẽ không linh hoạt đâu, nhưng thực tế là cậu ấy đã làm được, điều đó làm tôi rất ngạc nhiên đó ạ.
Rốt cục thì cậu ấy cũng đã sử dụng tài liệu mà anh đưa.
À, tất cả mọi người đều đang đánh cược xem liệu vị luật sư đại điện cho nhân quyền cứng nhắc và ương ngạnh đó có bỏ qua được chuẩn mực đạo đức của mình mà dùng chúng hay không đó ạ."
"Cậu có thắng không?"
"Có vẻ như tôi sẽ lấy được tất cả tiền cược đấy ạ."
Sau khi liếc nhìn Thư ký Tak, Sehun dán mắt vào Yoonshin bên trong phòng họp.
Thư ký Tak quan sát khuôn mặt chăm chú của Sehun, rồi anh quay sang nhìn Yoonshin, cậu tò mò muốn biết Sehun đã thấy gì ở chàng luật sư trẻ tuổi kia.
"Anh có tin cậu ấy không? Tôi thấy anh đã cung cấp cho cậu ấy thông tin mà anh nhận được từ các thám tử tư của mình, có vẻ anh đã tin cậu ấy rồi, nhưng mặt khác thì có vẻ anh đưa nó cho cậu ấy để kiểm tra xem cậu ấy có chấp nhận đi đường tắt hay không..."
"Không có tin hay không tin gì ở đây hết.
Tôi chỉ đang kiểm tra xem tên năm tư đó có não hay không, IQ của câu ta liệu có trên mức trung bình hay không mà thôi."
"Anh khắc nghiệt thật đấy.
Cậu ấy đã vượt qua bài kiểm tra thứ hai một cách dễ dàng rồi mà.
Ít nhất anh cũng nên khen ngợi cậu ấy chứ."
Hầu hết những gì thư ký Tak nói đều đúng.
Sehun đưa ra rất nhiều lời bào chữa, nhưng mục đích cuối cùng của Sehun là muốn xem liệu Yoonshin có sử dụng thông tin "nguy hiểm" từ những nguồn không rõ ràng hay không.
Theo quan điểm của anh thì một người như Yoonshin sẽ không thể từ bỏ cuộc sống của mình trước một nơi như Doguk.
Cậu không giống những người khác, những người có thể làm bất cứ điều gì cần thiết để kiếm được tiền từ vụ kiện mà họ nhận được, trong khi đó Yoonshin lại vẫn cứ đồng ý làm những việc như tư vấn pháp lý miễn phí.
Chính vì thế mà Sehun muốn xem liệu rằng Yoonshin đã sẵn sàng nhuộm màu cho bức tranh trống rỗng của cậu hay chưa, hay đơn giản là cậu chỉ đang nói những lời sáo rỗng.
Ngoài ra, bài kiểm tra này khá nhẹ nhàng và thiên về cách dùng người của Sehun hơn.
"Tôi gần như đã đưa thìa lên tận miệng cậu ra rồi.
Tất cả những gì cậu ta cần làm là mở miệng mà thôi.
Tôi có cần khen ngợi cậu ta vì đã ăn đồ ăn mà tôi dâng lên không hả?"
"Nhưng đó là Luật sư Do - luật sư của những kẻ yếu thế mà.
Cậu ấy đã rất dũng cảm khi bước chân vào công ty chúng ta đó chứ.
Nếu anh không khen ngợi cậu nhóc ấy chút nào thì có khi nào cậu ấy sẽ nản lòng không? anh chưa từng nghĩ vậy sao?"
"Nếu thích nuôi dạy con cái, cậu có thể nhận cậu ta dùm tôi, nhé."
Thư ký Tak hài lòng mỉm cười rồi liếc nhìn những nhân viên đang lảng vảng phía hai người và hạ giọng.
"Tôi đã muốn hỏi điều này từ lâu rồi ạ, nhưng mà có khi nào anh có hứng thú với luật sư Do hay chị gái của cậu ấy không ạ?"
Sehun nhấp một ngụm trà ấm và chế giễu "Cậu đang nói cái quái gì vậy? Người trước là đàn ông, còn người sau là phụ nữ đã có gia đình??"
"Anh có biết dạo này anh cư xử rất lạ không ạ? Anh yêu cầu tôi điều tra một điều gì đó chỉ vì sự tò mò cá nhân, rồi anh còn dành thời gian đến quan sát 1 cậu luật sư kém tuổi dù lịch trình của anh cực kỳ bận rộn nữa.
Tôi chưa bao giờ thấy anh tò mò về người khác và quan tâm đến họ như thế này cả.
Thực sự đó, tại sao anh lại làm thế?"
Sehun thực sự đã hành động rất kỳ lạ.
Thường thì Sehun làm việc từng phút từng giây.
Chuyện gác công việc sang một bên và ngồi ngoài như thế này thật là lố bịch, ngay cả Sehun cũng tự cảm nhận được điều đó.
Đó có lẽ cũng là lý do tại sao anh luôn cảm thấy những nhân viên khác đang liếc nhìn mình kể từ lúc anh ngồi đây.
Trong căn phòng chỉ cách vài mét với anh kia, Yoonshin vẫn đang đàm phán với bên kia.
Cuộc đàm phán của họ có vẻ diễn ra không được suôn sẻ cho lắm, cậu quay đầu sang một bên và thở dài thườn thượt.
Tuy nhiên với biểu hiện nhỏ về sự không hài lòng của Yoonshin, người từ đầu cho đến giờ đều tỏ ra tôn trọng đối phương dường như đã nhấn một nút giận giữ cho bên đối phương.
Người đàn ông trung niên đột nhiên nổi cáu và chỉ vào Yoonshin.
( so what happen???)
25.3.2023.