Nợ Một Lời Xin Lỗi


Mình nhớ là đi vào nhà vệ sinh sau đó??? Chẳng nhớ gì cả…hỏi hắn cũng bằng thừa …sao vậy?? Sao về được tới nhà!
"Đói hjx.

.

giờ này khuya rồi xuống tìm gì ăn đã rồi tính tiếp"
"Cạch"
Vương Thừa Nhi đi ngang qua giường liếc nhìn không thấy hắn ngủ?nhìn qua chỗ làm việc thì thấy hắn đang ngồi xem gì đó
"Cô đi đâu"
"Tôi đói,anh có muốn ăn chút gì không? Sẵn tiện tôi làm cho anh một phần"
"Tuỳ"
Vương Thừa Nhi xuống bếp lục lọi trong tủ thì chỉ còn đồ ăn tươi chưa nấu
"Ăn mì trứng ốp la vậy"
… một lát sau
"Của anh đây"
Hắn không nói gì chỉ chăm chú ăn bát mì nóng của mình
"Anh là người thứ hai tôi nấu mì cho ăn đấy,ngoài gia đình tôi"
"Người đó cũng rất thích ăn mì do tôi nấu"
"Mì không ngon chút nào từ nay về sau đừng nấu cho tôi nữa"
"Anh nổi điên gì vậy?"
Đoàn Thiếu Dương bỏ lên phòng không thèm nói gì
"Rõ ràng đang ăn ngon lành mà,đúng là mấy tên nhà giàu bị điên thật"
….

Dọn dẹp xong Vương Thừa Nhi về phòng thấy hắn vẫn đang ngồi xem tài liệu.

.



Không nghĩ ngợi nhiều đánh một giấc thôi
….

.

Reng reng (đồng hồ báo thức)
Mới đây mà đã sáng rồi sao?phải đi làm rồi
Hôm nay cô vận một chiếc áo sơ mi voan màu nude,chân váy màu cafe sữa tới gối,ôm body trông kín đáo nhưng gợi cảm,tóc cột cao môi hồng đầy sức sống
Vừa đến công ty cô đã bị lôi vào phòng Lỗ Gia Ngọc
"Tôi hỏi cô! Ba tên kia có làm gì cô không?"
"Cô hỏi gì vậy phó phòng?"
"À không có gì" chã nhẽ nó không biết gì sao?thuốc đó mạnh đến nỗi nó không hay biết gì???cũng may mình chỉ cho ba tên đó tạo sự hiểu lầm giữ Dương và nó,nếu không bây giờ mình ngồi xơi cơm tù rồi
"Dự án tới đâu rồi"
"Mai tôi và Siêu sẽ đi gặp cô Rose họ cho chúng tôi một cuộc hẹn rồi"
"Chúc cô may mắn,tôi thấy không đơn giản đâu"
"Uhm không thử thì chắc chắn không may,nhưng thử có thể may thì sao"
"Ra ngoài đi"
….

.

Phòng chủ tịch
"Dương cậu định bỏ qua sao"
"Uh cô ta là gì mà tôi phải hao tâm,tôi chỉ xem cô ta như thú vui tiêu khiển"
"Cậu điên rồi Dương,tại sao mất thời gian với kiểu phụ nữ này"
"Còn nhiều thứ tôi muốn cô ta nếm trải lắm"
"Tôi thấy Tranh nó có vẻ thích cô ta,mong là đừng mắc bẫy cô ta"
"Mặc kệ nó tôi bảo mãi không nghe thì chịu"
"Mai cậu không đi đón em gái cậu à"
"Nó tự có chân đâu phải con nít ba tuổi"
"Tôi cũng không biết em cậu có giống tính cậu không nữa,chơi bao nhiêu năm mà giấu em gái kỹ như giấu vàng ấy"
"Tôi là sợ cái mặt cậu nhìn thấy nó rồi không nỡ buông tha nó,cái tên đào hoa nhăng nhít như cậu có ma mới dám giới thiệu em gái cho cậu "
"Nè anh em bao năm còn chưa hiểu nhau hả"
"Không dám hiểu"
"Thôi đi ăn trưa nào,không hơn thua với cậu"

Nhà hàng xxx
"Dương cậu xem thư ký của cậu hẹn với đại gia nào kìa, em ấy đúng là không bao giờ ngừng hot nhỉ"
"Mặc kệ cô ta"
"Ngồi sau cái phông này tôi đợi xem người mà cô ta đợi là ai?"
"Tôi bảo không quan tâm thì cậu quan tâm làm gì"
"Dương! Cậu không quan tâm nhưng tôi tò mò được chưa"
"Cô ta đâu đáng để chúng ta ngồi đây xem"
"Im ngay đi Dương,cô ta phát hiện ra giờ"
Gương mặt Đoàn Thiếu Dương như đang muốn giết người ngay lúc này,hắn không cam tâm,hắn rất cảm thấy rất ghét người phụ nữ này
"Nhi chị đợi lâu không"
"Thằng mất nết" Vương Thừa Nhi lấy cái túi đánh liên tục vào đầu Vương Thừa Định
"Tại sao không hẹn chỗ khác,chỗ này là một buổi ăn là tốn hết cả tuần làm của chị rồi"
"Em muốn cho chị một buổi ăn để tạ lỗi chuyện trước kia mà,chị đánh em"
….


"Haha Dương cậu xem mình đoán sai hết rồi"
"Hình như ngay từ đầu cậu là người khơi mà"
"E hèm…cậu ăn gì gọi đi"
Mặt của Đoàn Thiếu Dương giãn ra hắn không còn cau có,mặc dù đoán sai nhưng ít ra không phải khó chịu tại sao vậy?
…( bàn gần đó)
"Chị hai,công việc chị ổn không"
"Ổn,chuyện kết hôn nên giấu mẹ đến lúc nào hay lúc đó"
"Chị không yêu anh ta à"
"Sao hỏi vậy,em đừng nói cho mẹ là được"
"Chị có hạnh phúc không"
"Bình thường"
"Sao chị đồng ý lấy anh ấy"
"Tiền,bất kể ai trong tâm thế của chị chắc cũng sẽ chọn gia đình thay vì tình cảm riêng"
"Nói vậy là chị không yêu anh ấy,vậy mau kết thúc đi"
"Chị không biết,mọi thứ chỉ mới bắt đầu,vả lại chị cũng sẽ sớm kết thúc,đợi mẹ trị xong bệnh…"

(Bàn gần đó)
"Dương cậu chưa ăn mà "
"No rồi"
Đệt,,,,cô ta nói gì Dương và mình nghe hết rồi rõ ràng con người cô ta thực dụng,Dương nổi điên là phải
Nhưng mà Dương trông chờ gì?Cô ta lấy vì yêu Dương sao?Rõ ràng tên ngốc này còn yêu người ta mà?
"Dương,Dương ơi Dương"
"Phiền chết được"
….

….

.

Buổi tối
Cả nhà đang dùng bữa tối,trong không khí im bật Đoàn phu nhân mới mở lời "Hai đứa chọn ngày kết hôn chưa"
"Dạ chưa"
"Vậy để mẹ nha"
"Dương hai đứa định hưởng tuần trăng mật ở đâu"
"Con không định đi"

"Không được mẹ muốn hai đứa đi"
"Vậy chọn đại ở đâu cũng được"
"Dạ con cũng thấy chọn ở đâu cũng được"
"Để ta chọn"
"Một tí ăn xong con lên phòng ta nha con gái"
"Dạ"
Sau giờ ăn Thiếu Dương trở về phòng ngồi đọc sách còn Vương Thừa Nhi thì sang phòng Đoàn phu nhân
"Hôm nay ta có cái này muốn cho con"
"Đây là cổ phần của ta nếu con lấy Dương rồi thì nó để ở chỗ con,chỉ cần con ký thì con sẽ là cổ đông lớn chỉ sau Dương trong tập đoàn Đoàn Dư"
Trời đất ơi,mình cần tiền chữa bệnh cho mẹ chứ không phải gia sản,hơn nữa bọn mình đâu phải thật.

.

"Con xin lỗi,con xin nhận tấm lòng của bác,nhưng bác cứ để anh Dương nắm cổ phần này ạ,dù gì nếu là vợ chồng thì bác có đưa con hay Dương cũng như nhau ạ"
Con xin lỗi bác gái vì đã lừa bác,thực sự cảm động trước sự chân thành của bác ấy
"Vậy con hãy nhận mấy bộ trang sức này của ta xem như hồi môn"
Đoàn phu nhân kéo cái tủ trong đó có ba ngăn tổng cộng 15 bộ trang sức bằng kim cương quý
"Con lấy hết đi xem thích không"
"Con con…"
"A con lấy cái này " Vương Thừa Nhi chụp lấy cái khăn quàng cổ
"Con con rất thích cái này hihi"
"Cái đó à…Nhi Nhi cái đó là cái khăn bình thường thôi mà"
"Dạ con thích quà này của bác vậy con xin phép xin nó nha"
"Nè ta chưa nói hết"
"Con bé này được đó,ông thấy không con mình có mắt nhìn đó "
"Nó chọn con trai mình là có tất cả rồi cũng như bà năm xưa ấy"
"Sao anh nhớ dai vậy kaka".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận