Nợ Nàng Một Đời Bình An


Thấy nàng ngẩn người ra A Thiết liền hỏi: "Nương nương, hôm nay người cũng mệt rồi, nên nghỉ ngơi sớm đi, tránh ảnh hưởng đến long thai."Nàng bị lời nói của A Thiết làm giật mình, trở về hiện tại, chợt nhớ ra có chuyện chưa hỏi: "A Thiết, có kết quả chưa."A Thiết gật đầu rồi ghé vào tai của nàng nói gì đó rất bí ẩn, chỉ thấy nàng khẽ cười nhếch môi rồi bảo A Thiết nghỉ ngơi, tay cầm chén trà ấm khẽ nói với giọng thần bí: "Xem ra lại có thú vui để chơi rồi."A Thiết chưa đi ngủ mà đứng cạnh đó nhăn mặt ra vẻ đã hiểu được ý gì trong lời nói của nàng: "Nương nương, ý người là...""Muội nói xem, Nhan quý phi cũng đã xảy thai rồi, người cần xuất hiện cuối cùng cũng đã xuất hiện rồi, vậy...!tiếp theo đây chúng ta nên làm gì để cho trò chơi thú vị hơn đây..." Nàng vừa nói vừa nhìn vào tách trà ấm trên tay rồi lại nhìn về phía A Thiết, khóe môi khẽ tạo đưa lên tạo hình bán nguyệt, ở dưới hơi khói khẽ bay từ tách trà nàng đang cầm trông nàng bây giờ thật sự có một nét đẹp bí ẩn, một nét ủy mị chết người."Không lẽ người muốn..."Xem ra A Thiết đã hiểu được ẩn ý của nàng, quả không khổ là một người theo nàng từ nhỏ, không cần nói ra lời cũng đã hiểu được trong từng lời nói, cử chỉ và ánh mắt.

Được vài giây sau nàng lại quay sang hỏi A Thiết."A Thiết, muội theo ta tính đến nay đã được bao nhiêu năm rồi.""A Thiết theo người từ lúc người 5 tuổi, A Thiết 4 tuổi, lần đó nhờ Di tướng quân đưa từ ngoài xó đường về nên tính đến giờ đã được 18 năm rồi." Nàng ấy vừa nói vừa nghĩ để tính xem có đúng không.


Nhưng thực chất là A Thiết nhớ từng chi tiết, vì với A Thiết không có cha nàng thì nàng ấy cũng không có ngày hôm nay, nên nàng ấy rất biết ơn gia đình nàng.

Với người ngoài hai người là q.uan h.ệ chủ tớ, nhưng với A Thiết nàng ấy luôn coi nàng là trưởng tỷ của mình.


Nếu nàng có hoàng thượng, có hài nhi và còn có ca ca là người thân của mình thì A Thiết, nàng người thân duy nhất trên đời này của nàng ấy, hơn thế nữa nàng ấy có thể bảo vệ nàng bằng mọi giá, dù phải đánh đổi tính mạng của nàng ấy.Nàng cũng vậy, từ nhỏ luôn nâng đỡ A Thiết rất nhiều, từ nhỏ nàng học gì cũng để cho nàng ấy cùng học, chẳng hạn như học võ vì nàng luôn muốn tốt cho A Thiết và cũng muốn có một trợ thủ đắc lực bên cạnh mình, với nàng ngoài Tam Thiên và cốt nhục trong bụng nàng và người ca ca đang thất lạc ra thì A Thiết luôn là một bận tâm của nàng.

Nàng xem A Thiết như tỷ muội thân thiết trong nhà.

Trước giờ bí mật nào của nàng A Thiết đều biết chỉ là có một số chuyện bất đắc dĩ nàng không thể nói vì sợ liên lụy đến nàng ấy."Vậy theo muội bây giờ chúng ta nên làm gì?""Nương nương cả ngày hôm nay đã mệt, giờ người nên nghỉ ngơi sớm để mai còn thực hiện những kế hoạch mà người muốn."Nàng nghe xong không nhịn được cười, xem ra chủ nào tớ nấy, nàng ấy không những hiểu nàng trong từng lời nói mà việc nàng tính làm gì tiếp theo A Thiết cũng xem như đoán được vài phần: "Xem như muội hiểu ý ta, bây giờ nghỉ ngơi sớm thôi tiểu bảo bối" Nàng vừa nói vừa đặt tay vào bụng, nơi có sinh linh bé nhỏ đang dần lớn lên, và nở một nụ cười thật hạnh phúc, một nụ cười nghiêng nước nghiêng thành, xem ra đây mới là nàng thật sự, cũng đã lâu thế rồi chưa thấy nàng cười hạnh phúc như vậy, A Thiết cũng mừng lây theo..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận