Nô Thê Muốn Xoay Người

Các nếp uống của hoa huy*t chậm rãi bị kéo căng, một tầng lại một tầng gắt gao lộn xộn bao chặt lấy dương v*t, không ngừng mấp máy hút lấy, cơ thể càng cảm nhận từng trận mất hồn sung sướng như muốn bay lên chín tầng mây. hắn kéo thân thể nữ nhân thơm mềm vị ngọt trà xanh vào trong lồng ngực. Nghe bên tai là âm thanh uyển chuyển rên rỉ giống như đóa hoa anh túc lôi cuốn trái tim Bạch Mã Đan Tăng.

Từ đó tới giờ trái tim không có vướng bận của hắn nay đã bị đóa hoa anh túc quấn lấy, lay động nhẹ nhàng lắc lư, một vòng lại một vòng tạo ra từng đợt sóng xuống mặt hồ lặng thinh. Đây là một loại cảm giác hắn chưa từng trải qua, kỳ diệu mà thần bí, hàm chứa ấm áp thản nhiên cũng không làm hắn nảy sinh bất cứ sự kháng cự nào.

Kỳ thực nói đến thì trước kia những song tu liên nữ hiếm hoi sở hữu linh khí đặc biệt thì hắn cũng từng gặp gỡ vài cái, mặc dù không giống vật nhỏ ẩn chứa một dạng năng lượng vũ trụ, nhưng thân linh khí so với nàng nồng đậm hơn nhiều. Mà vật nhỏ có thể từ vũ trụ bên kia xuyên qua thế gian này thì liền nhất định cũng tồn tại kẻ xuyên qua và mang trong mình năng lượng vũ trụ. Chỉ cần phái người đi khắp nơi cẩn thận tìm kiếm, hao chút thời gian cùng tiền tài, tin tưởng cũng có thể tìm ra một hai người, vật nhỏ cũng không phải là đồ cúng tế tố nhất và duy nhất nữa, hắn lúc trước kiên trì muốn chọn nàng vì không nghĩ muốn tốn sức đi tìm thôi.


Bất quá, bởi vì Tán Bố Trác Đốn đề xuất điều kiện, cũng bởi vì Thích Ca Thát Tu yêu thích nàng nên nàng trở thành đồ cúng tế thứ nhất được hắn tỉ mỉ chòng ghẹo thân thể. Hơn hai tháng qua, hắn đổ không biết bao nhiêu loại dược trân quý cùng pháp lực lên trên người nàng, hắn tiêu phí đại lượng thời gian cùng tinh lực, kết quả lại còn phái người đi tìm một đồ cúng tế khác nữa. Nếu vật nhỏ không cẩn thận bị tổn hại, cái giá phải trả là tâm huyết của hắn bao lâu sẽ hóa thành hư ảo. Chính vì thế hắn không thể cho phép Tán Bố Trác Đốn giết Thích Ca Thát Tu, vô luận như thế nào, hắn cũng sẽ không cho phép vật nhỏ dễ dàng bị thương hại.

“Heo nhỏ, còn đau không?” Bàn tay của hắn nâng bờ mông đẫy đà của heo nhỏ, nắm trong tay là thân thể mềm mại, chính hắn vẫn rất thong thả đưa đẩy ra vào. Mỗi một lần đều dùng đỉnh quy đầu ma sát vách tường thịt không bỏ sót bất kỳ chỗ nào rồi mới thúc đến lên chỗ sâu nhất của hoa tâm.

Chính là đẩy đưa hơn mười cái liền khiến cho hoa tâm run rẩy kịch liệt, hoa huy*t co rút rồi lại phun mật càng khiến tường thịt mềm nhuyễn ra giúp dương v*t dễ dàng di chuyển vào sâu hơn. Vật nhỏ trong lòng hắn cảm nhận khoái hoạt, cơ thể hết run lại run, hai bàn tay nhỏ bé vẫn ôm lưng hắn không nhịn được bắt đầu cào vài vệt, một đôi vú no đủ dính sát vào hắn lại càng hăng say cọ lấy cọ để, nỗi ngứa ngáy càng trở nên đậm đặc hơn, trái tim giống như cũng muốn bị nàng ma hóa.


“Cái gì… không… không đau … Còn… Còn muốn…” Cánh môi mềm nhũn nũng nịu mấp máy đòi hỏi. Tê dại khoái ý không ngừng nghỉ từ bên dưới chạy dọc theo cột sống đánh sâu vào hậu não, cảm giác đau đớn khi dương v*t mới tiến vào đã sớm biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, còn lại chỉ có bản năng mãnh liệt cao trào khát cầu tình dục. Đôi mắt trong suốt sáng ngời đen nhánh giờ phút này lại hừng hực cháy rực nhộn nhạo đầy vẻ kiều mỵ xuân ba. Khuôn mặt giống như lúc trời quang mây tạnh, sống mũi thanh tú thở ra từng luồng nhiệt, môi do ma sát nhiều mà sưng đỏ lên một màu kiều diễm, vẫn luôn mở ra chờ đợi hắn yêu mến.

Bộ dáng của vật nhỏ đã muốn chìm đắm ở trong bản năng tình dục, cũng không hoàn toàn là chân thật, lúc nàng thanh tỉnh liền nhìn hắn với ánh mắt sợ hãi, oán hận, nhưng thế thì sao? Nàng là nô lệ của Tán Bố Trác Đốn, cũng là liên nữ của Liên Hoa pháp vương, thân thể của nàng cùng linh hồn vĩnh viễn cũng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn, trốn không thoát khỏi tuyết vực thần thánh rộng lớn này. Trừ phi, hắn chán ngấy nàng và tất cả hứng thú cũng biến mất hết.

“Ngoan, chúng ta liền đem hết các tư thế của kim cương cang làm xong rồi đến lúc đó ngươi không cần cũng muốn làm.” hắn cúi đầu trêu đùa, “Heo nhỏ còn thật sự phải học nhiều, sau này khi song tu sẽ không cần nữ tăng đến chỉ dẫn ngươi nữa.” Vừa nói hắn vừa cầm chắc bờ mông kéo về phía mình đồng thời tiến tới thần tốc, hết trái lại quẹo phải làm cho quy đầu ở trong hoa tâm liên tục được xoa bóp.


“A… A a…” La Chu run rẩy kiều mị rên, nàng chỉ cảm thấy khoái lạc bên trong như muốn nổ tung, dày đặc khoái ý ở bên trong cứ chồng chất mãi từng lớp một không ngừng. Đôi chân thanh mảnh không hề buộc chặt thắt lưng Bạch Mã Đan Tăng mà là run run đá loạn lung tung tấm thảm bên dưới, mười ngón chân khéo léo cuộn lại rồi duỗi ra có thể cho thấy chủ nhân của nó cũng không biết phải làm sao. Nhận thấy được hoa tâm của vật nhỏ bắt đầu chủ động tích cực lấy lòng mút, Bạch Mã Đan Tăng liền buông tay. Quả nhiên, không cần hắn giúp, vật nhỏ đã có thể nhiệt tình mà phóng đãng nhấp nhô đưa đẩy trên người hắn.

“Heo nhỏ, đến sờ lấy ta.” hắn cầm lấy tay của nàng hướng dẫn vuốt ve hai gò má, môi, cổ, ngực của hắn, mang tay nàng xoa nắn hai núm đầu “quả thù du”. hắn cúi đầu hàm trụ cánh môi vừa sưng đỏ vừa gợi cảm của La Chu, hai cái lưỡi thân mật trêu đùa triền miên. Hai khỏa núm màu son mềm nhuyễn trong bàn tay nhỏ bé của La Chu chà xát mà trở nên cứng rắn, vì động tình mà trướng lên một phần trông như hai hòn đá nhỏ, khát vọng được âu yếm nhiều hơn nữa.

*(nói toẹt) đầu ti

hắn hung hăng cắn lưỡi nàng một ngụm, một tay thì đem đầu nàng áp chế hướng về phía ngực hắn, đem núm bên phải gắ đưa vào trong miệng nàng, nửa dụ dỗ nửa ra mệnh lệnh nói: “Heo nhỏ ngoan, hãy liếm nó đi.” Tay kia thì duỗi đến chỗ ngực nàng, xoa nắn đôi bầu ngực căng mềm. Thân thể đang ôm nàng vừa có sự cứng rắn nam tính vừa đầy sự mềm dẻo, xương cốt như ngọc, cái lạnh tựa hồ được bao trùm bởi một tầng nóng bỏng, mùi hương nam tính càng lúc càng nồng làm cho La Chu trầm mê không thể tự kiềm chế. Cái miệng nhỏ nhắn nghe lời mà ngậm lấy núm vú màu son của Pháp vương ma quỷ, hàm răng cũng dựa theo chỉ thị của hắn mà liếm hấp mút cắn, lượn lờ vòng quanh. Nàng nghe được từ cổ họng Pháp vương ma quỷ tràn ra tiếng rên rỉ, thân mình không hiểu nổi cũng trở nên càng mềm oặt ra, nhưng vẫn không ngừng liếm mút núm vú của Pháp vương ma quỷ, bàn tay nhỏ bé như bị ma xui quỷ khiến sờ soạng từng chỗ một trên cơ thể hắn, dần dần tiến xuống khu rừng rậm bên dưới. Khoảnh khắc hai quả trứng gà được bàn tay mềm mại của La Chu cầm lấy, thân thể Bạch Mã Đan Tăng lập tức cứng đờ, vẻ ôn nhu trong đôi mắt phượng đỏ tím trong nháy mắt ngưng trệ thành sát ý, nắm ngón tay của hắn chế trụ đầu nữ nhân, bàn tay còn lại đang xoa nắn vú của nàng cũng thả chậm động tác cùng lực đạo.


“…” Bởi vì vội vàng dùng miệng cùng tay nên La Chu không còn nhấp nhô thân thể đẩy đưa chỗ hoa tâm nữa thành ra con sâu tình dục bị bỏ đói quá lâu trong hư không liền ngẩng đầu, sự thiếu vắng bên trong khiến nàng có chút khó chịu. Thân mình mềm mại làm nũng mà xọ xát trong ngực Bạch Mã Đan Tăng như ám chỉ hắn có thể chủ động đẩy đưa giúp nàng.

Bạch Mã Đan Tăng cười nhẹ một tiếng, sát ý trong mắt nhất thời như tác phẩm nghệ thuật xuất sắc hòa tan không còn thấy bóng dáng tăm hơi, hắn cho phép vật nhỏ đụng đến chỗ yếu hại nhất của hắn. Bàn tay to đặt trên đầu nàng khẽ xoa, hắn liền nằm xuống thảm duỗi thảng hai chân rồi để vật nhỏ nửa nằm nửa ngồi trên người hắn, hai tay đè xuống bờ mông đẫy đà của La Chu, phần eo dùng sức, rất nhanh mà hung mãnh hướng lên trên vận động, nhiều lần đều đâm thẳng đến đỉnh hoa tâm.

“A —— a… Châm… Chậm chút…” một cỗ vừa đau vừa ngứa ngáy từ sâu bên trong trồi ra, so với trước thì càng mãnh liệt cuồng liệt hơn, hoa tâm không chịu sự khống chế mà co rút lại, ngay cả thịt mông cũng buộc chặt co rút. La Chu mềm oặt nằm úp sấp trên người Pháp vương ma quỷ, thịt mông nhếch lên, thân mình theo sự đưa đẩy cường hãn mà rung chuyển nhấp nhô, bộ ngực cọ xát với cơ thể hắn mà nhào nặn thành đủ hình dạng, tình dục kích phát đạt đến cao trào, mùi hương ấm nóng ngọt ngào của nàng quấn quanh núm vú đã sưng không kém lắm của hắn càng khiến Bạch Mã Đan Tăng cảm nhận rõ rệt tư vị khác của tình dục thấm đến từng thớ thịt đến xương cốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận