Noah Động Vật Chẩn Sở Bệnh Lịch Ký Lục Bộ - Quyển 3

Noah Động Vật Chẩn Sở Bệnh Lịch Ký Lục Bộ
(Hồ sơ bệnh án của phòng khám thú y Noah)

| Quyển 2 |

052 - 1 | Hồ sơ bệnh án trang thứ năm mươi hai: Tắm chung với chó

Chân trời lúc ráng chiều sáng lóa động lòng như làn váy của nữ thần, cho dù chỉ có thể nhìn được vài lần, rồi sẽ biến mất theo ánh mặt trời lặn, lại vẫn khiến người kiềm không được muốn dùng ánh mắt đuổi theo nét đẹp của nàng.

Bác sĩ mặc áo blouse trắng tắm mình trong ánh mắt nhu tình cuối cùng của nữ thần... duỗi eo một cái.

Co tay lại thành nắm gõ xương vai, làm ra vẻ tuổi lớn rồi không thể vất vả thêm nữa, trên thực tế cậu nhiều nhất chỉ là ngồi cả ngày trong phòng khám, do ít hoạt động mà xương kêu cọt kẹt thôi.

So với bệnh viện thú y đông như trẩy hội ở ngã rẽ đầu phố, việc làm ăn đáng buồn của phòng khám thú y Noah tuyệt đối là chênh lệch thể tích giữa trâu và muỗi.

May mắn là gần đây có một ít khởi sắc. Có mấy vị khách quen, ví dụ như anh cảnh sát nói trong nhà nuôi một con chó Pomeranian, cô bé đến nay vẫn không phân rõ giới tính của con chó Sa Bì đen còn đặt cho nó cái tên là "Nini", cùng một số hàng xóm bắt đầu hiểu biết về vị bác sĩ thú y dễ nói này... Tuy rằng không phải mối lớn gì, nhưng ít ra miễn cưỡng duy trì được chi tiêu hằng ngày.

Cái gì? Cái đống khách quái vật đến còn nhiều hơn nhân loại?

Cái lũ không thanh toán bằng tiền thông dụng của nhân loại ấy hoàn toàn có thể không tính được không!!

Giờ làm việc của hôm nay đã kết thúc, vào tắm nước nóng thoải mái gột sạch mệt mỏi cả ngày tuyệt đối là một sự hưởng thụ giá rẻ mà lại thực tế.

Lạc Tái có chút vội vàng vọt vào phòng tắm, thuần thục cởi quần áo, "Xì" mở vòi nước, cảm giác hơi nước nóng hôi hổi tưới lên làn da thật tuyệt!

Duỗi tay mò lấy chai sữa tắm, bóp, thế mới nhớ ra vẻ như một tuần trước chai sữa này đã hết, mỗi khi tắm cậu luôn nhắc mình phải thay, nhưng lần nào cũng quên béng, chờ lần sau vào tắm nhớ tới, lại nhắc mình, rồi lại quên... Tuần hoàn tuần hoàn mãi tuần hoàn, thẳng đến khi rót nước vào cũng súc không ra bọt xà phòng.

Rơi vào đường cùng cậu đành phải xin bên ngoài giúp đỡ: "Or! Thrus! Các cậu có ai ở đó không, lấy giúp tôi một chai sữa tắm vào đây với?"

"Vâng, bác sĩ!" Từ câu trả lời lễ phép này đã biết là Or, đổi lại Thrus sẽ không dễ chịu như thế đâu.

Của phòng tắm rất nhanh bị mở ra, thanh niên vì không muốn đôi dép ướt mà đi chân trần vào cầm trên tay một chai sữa tắm mùi sữa mật ong mua được khi giảm giá.

Tuy là hàng giảm giá, nhưng trên thực tế lại trải qua sự chọn lựa vô cùng nghiêm ngặt của Or và Thrus, phải biết, đối với cún con khứu giác linh mẫn lại thích cọ sát để bày tỏ sự thân cận mà nói, mùi trên người chủ nhân dễ chịu hay không rất quan trọng!

Đầu tiên tuyệt đối không được tăng thêm vật chất hóa học tai hại, mùi cũng sẽ không thể thơm và gay mũi như mùi thuốc sát trùng, thứ hai là phải đúng mùi bọn họ đều thích, mà điểm này rất khó có thể thống nhất, tính tình nóng nảy Thrus lại ngoài ý muốn thích mùi sữa ngọt ngào, mà thanh tâm quả dục Or lại thích mùi mật nồng nặc, vì thế chai sữa tắm mùi sữa mật ong có 98. 25% thành phần thuần thiên nhiên, chỉ tăng thêm một ít dầu dừa này chính thức trúng cử vào danh sách đồ dùng đặc cung cho chủ nhân của chó hai đầu Địa Ngục Orthrus.


"Ôi! Cảm ơn!"

Thấy Or vào, bác sĩ trần truồng đứng dưới vòi phun cũng không xấu hổ, rất tự nhiên nói cảm ơn rồi mở chai sữa ra bóp lấy bôi lên người bắt đầu chà bọt. Tuy rằng trường kỳ trạch ở nhà, nhưng đối với bác sĩ thú y, khám bệnh cho thú cưng ở góc độ nào đó mà nói cũng là một việc rất tốn sức, đừng tưởng rằng lũ chó to khệ nệ sẽ ngoan ngoãn nằm xuống bàn để bạn đâm cặp nhiệt độ vào mông đo, cũng đừng tưởng rằng lũ mèo nhảy nhót tung tăng sẽ thành thật mặc cho bạn chích vắc-xin, càng miễn bàn nếu phải tới tận nhà khám cho gia súc, rượt theo lũ dê bò được chăn nuôi trên thảo nguyên rộng lớn có thể mệt chết bạn. Thế nên trên người Lạc Tái không có thịt mỡ gì, đương nhiên bắp thịt cũng đừng có mơ, nhưng so với người Âu Châu cùng tuổi thân hình của cậu tuyệt đối là quá mức gầy yếu.

Thấy Lạc Tái tùy ý như vậy, Or rất thích.

Bất kể là ngủ, ăn cơm hay tắm, Lạc Tái ở trước mặt bọn họ luôn thản nhiên không hề phòng bị.

Phải, bởi vì bọn họ là Orthrus. Cho dù là quái vật Địa Ngục cũng sợ hãi ngọn lửa đen có thể dễ dàng đốt trụi linh hồn và nướt bọt đáng sợ hơn bất cứ chất độc nào trên thế gian, không ai dám thả lỏng cảnh giác ở trước mặt bọn họ, cho dù là anh chị em trong cùng một gia tộc cũng không ngoại lệ.

Nhưng bác sĩ... khi mệt sẽ nhắm mắt khò khè ngủ trước mặt bọn họ, khi ăn cơm không hề hoài nghi những món bọn họ bưng lên bàn còn vùi đầu ngấu nghiến, thậm chí khi răng, móng vuốt của bọn họ đến rất gần yết hầu và trái tim, cũng không hề đề phòng vươn tay ra dành cho bọn họ những cái ôm...

"Này, Or, không bằng cậu cũng tắm luôn đi?"

Thanh niên đang chìm trong suy nghĩ nhất thời bị một vốc nước lạnh hất tới kích tỉnh, cậu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Lạc Tái, phát hiện bác sĩ là nghiêm túc!

"Tắm chung? Bác sĩ, anh chắc không đấy?"

"Đương nhiên rồi."

Or đột nhiên cảm thấy hơi nóng trong phòng tắm đã chưng mất lãnh tĩnh và trí tuệ trong đầu mình.

Dòng nước trong suốt lướt qua thân thể bác sĩ, làn da người phương Đông tuy rằng không trắng bằng người Âu Châu, chất da lại rất tinh tế, như màu mật Or thích.

Kỳ thực Or vẫn muốn biết, nếu liếm lên mùi vị của nó liệu có thể giống như mật không?

Đang định nghe theo yêu cầu cởi quần áo trên người ra cũng tới bên bác sĩ, thanh niên bỗng nhiên dừng lại, nghiêng đầu đi khẽ quát: "Em xía vào làm gì?!" Cậu ấy cố gắng giãy dụa, rồi như không thể mãn nguyện được như thường ngày, mãi một hồi, mới cực không cam lòng nói: "Được rồi, được rồi, anh biết rồi."

Thân hình cao lớn của thanh niên bỗng nhiên thụt lại, một con chó hai đầu Dobermann xuất hiện trong phòng tắm, cái đầu nóng nảy vì bị kẹt miệng trong ống tay áo phẫn nộ không thôi, vừa phát ra tiếng "Ô ô" vừa cố gắng hất đầu, nó không ngừng nỗ lực giãy khỏi bộ đồ, nhưng hiển nhiên là không tìm được điểm mấu chốt.

Mà một cái đầu khác sớm đã thông minh nâng chân trước lên kéo cái áo lông vướng trên cổ xuống, nhưng nó lại hoàn toàn không có ý muốn giúp cái đầu bên kia, hiển nhiên là còn mang oán hận với người anh em chặn ngang một cước.

"Thrus! Đừng vội đừng vội, để tôi cởi giúp cậu!"

Đáng tiếc chó dữ Địa Ngục không hề có xớ tu vi nào liên quan đến nhẫn nại đã chờ không kịp, "Oanh──" cái áo lông bị ngọn lửa đen phun ra từ bên trong triệt để biến thành tro tàn.


May mắn Lạc Tái không chạy lại kịp, bằng không bàn tay duỗi tới của cậu tuyệt đối sẽ chẳng thừa lại tí xương vụn gì.

Or lập tức quay đầu phẫn nộ quở trách thằng bé phóng túng này: "Thrus! Cái áo lông này vừa mới mua đấy!!"

"..."

Trên nguyên tắc... cún nhà mình biết thay chủ nhân tiết kiệm là tốt!

Nhưng... ra vẻ trọng điểm sai rồi?

Cuối cùng cũng chú ý thấy vẻ mặt quái dị của bác sĩ, Or tri kỷ an ủi: "Bác sĩ đừng lo, Thrus khống chế sức lửa rất tốt, nếu nó lỡ bất cẩn bị thương anh, tôi sẽ chờ nó dùng nướt bọt liếm khỏi vết thương của anh rồi cho nó sự trừng phạt gấp mười lần nó đã làm trên người bác sĩ." Cún ngoan điềm tĩnh qua loa miêu tả dự định của mình, con chó dữ vừa rồi còn phun lửa đen dọa người nhất thời "Ngao ô──" một tiếng cúi đầu mang theo mùi hối lỗi.

Tuy rằng Thrus không nói, nhưng vẻ mặt vô tội lộ ra trong đôi ngươi đen kịt lại xinh đẹp hình hạnh nhân thật là khiến lòng người mềm nhũn, đặc biệt đối với một người mắc phải bệnh biến chứng chủ nhân ngu ngốc mà nói, càng là chẳng nỡ nói một câu trách cứ.

"Không sao, không sao, không phải không bị đốt tới ư?" Lạc Tái duỗi hai tay qua, nắm lấy khuôn mặt oai hùng của nó xoa nắn một hồi, lấy để chứng minh cậu xác thực không hề gì.

Tuy rằng rất không thích, nhưng vì đuối lý trước mà không thể phản kháng Thrus đành phải tùy ý bác sĩ xoa cái đầu của mình như búp bê.

...

Noah Động Vật Chẩn Sở Bệnh Lịch Ký Lục Bộ
(Hồ sơ bệnh án của phòng khám thú y Noah)

| Quyển 2 |

052 - 2 | Hồ sơ bệnh án trang thứ năm mươi hai: Tắm chung với chó

"Được rồi, chúng ta vào tắm thôi!"

Lạc Tái lấy ra một chai sữa tắm mới tinh.

"Chai sữa của các cậu sắp hết rồi, đây là loại làm đẹp lông chống viêm kháng khuẩn mới nhất, mùi trước kia vẫn dùng cũng đã hết hàng, thế nên tôi mua loại có mùi cỏ này, không quá kích thích khứu giác, các cậu ngửi thử xem có thích không?"

Or ghé tới gần ngửi một cái, cùng với nói là mùi thơm, còn không bằng nói là mùi hương của những cành cây vụn cỏ vô tình cọ dính khi lăn vòng vòng dưới ánh mặt trời, hẳn là bác sĩ lấy tiền đề khứu giác sẽ không bị kích thích mà chọn. Phải biết đối với loài chó khứu giác nhạy cảm mà nói, những mùi thơm nhân loại cảm thấy dễ chịu có lúc có thể khiến chúng bị sặc chết.


"Mùi cỏ rất dễ chịu, anh chọn tuyệt lắm, bác sĩ!"

Thrus cũng hiếu kỳ ngửi mấy cái, không tỏ vẻ gì, nâng cao đầu đông ngửi ngửi tây ngửi ngửi không khí ẩm ướt trong phòng tắm một hồi, đột nhiên như phát hiện ra tân đại lục, không hề do dự húc đầu tới, trực tiếp cọ vào làn da dùng sữa tắm gội sạch chỉ lưu lại mùi sữa mật ong... So với mùi cỏ thoải mái cậu hình như thích mùi này hơn.

Nhưng vấn đề là, cậu cọ không đúng chỗ!!

Mỗi khi tắm rửa bác sĩ đều rất kỹ càng, tất nhiên bao gồm cả tuyến mồ hôi, tuyến da và một chỗ thịt chất tương đối phong phú bên dưới, mặc dù làm một người phương Đông lông ở chỗ đó của bác sĩ không nhiều, nhưng cũng là chỗ phải tắm rửa nghiêm túc mỗi ngày.

Thế nên hiện tại chỗ này không có mùi tanh nồng hoặc mùi mồ hôi của nam tính, lọt vào mũi của cún hoàn toàn là mùi sữa tắm ngọt ngào.

"Tê tê tê── tôi thích... Tê tê tê── cái mùi này... Tê tê tê──"

Thế nhưng, chỗ này chịu không nổi sự kích thích bị cún con vừa cọ vừa ngửi đâu!

Phỏng chừng rất nhiều chủ nhân nam tính nuôi chó lớn đều sẽ gặp tình huống này, bị cún con không hề có tự giác đang phạm tội cọ vào một chỗ không thể tùy tiện bị cọ, xui xẻo hơn nữa là bị tông!

"Hể! Thrus! Cậu làm gì vậy? Đừng... Đừng mà! Ôi không... Thrus!!" Giọng Lạc Tái bén nhọn đến run rẩy, vừa lùi về sau vừa cố gắng đẩy con cún to đùng ra.

Lạc Tái hối hận cực kỳ!

Phải biết chủ nhân trần truồng tắn chung với cún trên thực tế có tính nguy hiểm nhất định, thú cưng ở khi nhìn thấy nước thường sẽ sinh ra cảm giác khẩn trương, đặc biệt là với một số chó hoặc mèo không thích nước, khi chủ nhân cởi quần áo ra rồi tăng thêm cảm giác xa lạ nhất định, đặc biệt là thân thể trần truồng nam tính của chủ nhân, khi một chỗ riêng tư nào đó để lộ càng sẽ khiến thú cưng lầm tưởng rằng món đồ chơi ấy là một loài động vật kỳ quái, đột nhiên nảy sinh tính công kích, dẫn đến... hậu quả nghiêm trọng bị cắn thương chỗ riêng tư.

"Thrus! Đừng mà... Đừng! Nó không phải lạp xưởng của cậu!! ... A không..."

Bộ phận ngoại trừ mẹ già xưa nay chưa bị bất cứ sinh vật giống cái nào chạm qua nhận lấy kích thích chưa từng có, cái lưỡi nóng bỏng hơn cả không khí đang tăng cao của phòng tắm, xúc cảm ướt át rõ ràng, lưỡi của loài chó rất dày, hoàn toàn khác với đầu lưỡi có gai mèo dùng để lấy thức ăn và như một cái giũa loại bỏ đồ thừa, trên lưỡi của chó là tuyến mồ hôi, thế nên khi bị liếm sẽ có một cảm xúc mềm mại đồng thời nóng bỏng.

Loài chó nhiệt tình luôn thích dùng cách trực tiếp này bày tỏ cảm tình với người thân yêu, đặc biệt là loài chó cỡ lớn, bị nhào tới là một tăng nước bọt rửa mặt, mà chủ nhân được cún yêu như vậy luôn nửa đau nửa vui.

Nhưng nhiệt tình cũng phải nhiệt đúng chỗ! Bị cún nhà mình liếm đến kéo cờ mất mặt lắm đó biết không!!

Lần đầu tiên của đại ma pháp sư lại không phải tặng cho một mỹ mi giải pháp xinh đẹp, mà là cho chiến sủng siêu cấp, về sau còn mặt mũi nào ra đường chứ?!! Tuyệt đối sẽ bị giống cái của mọi chủng loài triệt để khinh thường cười nhạo cộng thêm coi rẻ...

Nhưng bác sĩ muốn đẩy con cún to đùng gàn bướng này ra lại rất khó, nuôi chó nhỏ như Chihuahua, Pomeranian thì còn tốt, nhưng nếu như là chó cỡ lớn, đáng sợ nhất là khi bị đè tuyệt đối không thể xoay người!

"Được rồi, Thrus, đừng giỡn với bác sĩ nữa." Vẫn bình tĩnh ngồi bên cạnh nhìn làn da bị nước ấm xối qua ửng hồng của bác sĩ giờ như trứng tôm đun sôi, Or cuối cùng cũng nói một câu không mấy giống tiếng người.

Nhưng Thrus đang đắm mình trong mùi hương ngọt ngào của sữa mật ong tuyệt đối là điên rồi, nhìn tư thế của cậu ấy hẳn tính đè thân thể thon gầy của bác sĩ xuống đất trực tiếp liếm triệt để như xương.

Or mất hứng, đột nhiên há miệng, hàm răng sắc bén mang theo độc tính trực tiếp cắn vào cổ sau của Thrus, "Uông ô──" Thrus không cam lòng phát ra tiếng kêu kháng nghị, tuy rằng phần thịt bị cắn không đau, nhưng khi làn da bị Or cắn vào kéo cao, khí quản hô hấp sẽ siết chặt, cảm giác nghẹt thở rất khó chịu, Thrus giãy không ra, cuối cùng đành phải thành thật ngẩng đầu.

Bác sĩ thoát khỏi cái lưỡi quấy rối của cún suýt nữa nhũn chân té ngã.


Sức nóng trong phòng tắm đã lên cao, hun cho đôi mắt luôn giấu sau mắt kính hiện chút ướt át, không khí loãng khiến bộ ngực cậu phập phồng không ngừng thở dốc.

"Xin lỗi, bác sĩ, anh biết đấy, Thrus có đôi khi rất tùy hứng..." Or nhu thuận biện giải cho cái đầu dùng chung thân thể với mình, đồng thời âm thầm thuận tay giũ sạch quan hệ, quấy rối chủ nhân tuyệt đối không phải việc một con cún ngoan phẩm chất ưu tú, đáng tin cậy như cậu làm ra được!

Lạc Tái khó khăn lắm mới thở ra hơi, may mắn nhìn thấy một chỗ nào đó đã thoáng xuất hiện phản ứng không nên xuất hiện, nhưng may mắn hơn là trinh tiết cái gì chưa bị cướp...

A phi! Trinh tiết cái búa ấy!!

"Thrus chỉ là rất thích mùi sữa tắm này mà thôi. Tuy rằng mùi cỏ rất thơm, nhưng bọn tôi vẫn hy vọng có thể dùng loại sữa tắm có mùi giống bác sĩ, nó giống như là..." Mũi của Or như là vô thức trùng hợp lướt nhẹ qua phần đùi trần truồng của bác sĩ, hơi thở phà vào khiến làn da thấy mẫn cảm hơn cả liếm hôn nảy lên cơn tê nhỏ bé, mà vùng đùi non càng là chỗ mẫn cảm của rất nhiều người, "Hòa làm một thể với bác sĩ vậy."

Câu này suýt nữa khiến Lạc Tái chào thua...

Có một loại linh hồn khi đang rảo bước tiến tới trước cánh cửa Thiên Đường rồi lại ở một bước cuối cùng chết sống dừng lại, biết rõ phía trước chính là một thế giới cực kỳ tốt đẹp, nhưng cũng tuyệt đối là nguy hiểm qua rồi sẽ không thể quay đầu! M* nó thật muốn ngửa mặt lên trời huýt dài một câu: 'Đối với thành viên của hiệp hội tự xử bằng bàn tay của Thần mà nói đột nhiên chơi nhân thú liệu có nặng khẩu vị quá không?!!'

Nhưng hai tên đầu sỏ chủ mưu một kẻ cứng cổ hất mặt sang bên không hề có ý hối lỗi, một kẻ khác thì dùng cái mặt vô tội lại khẩn trương nhìn cậu, Or thậm chí còn ngậm chai sữa tắm mùi sữa mật ong đặt vào tay Lạc Tái.

"Dùng chung, được không?"

Đối với yêu cầu của cún con, bác sĩ không cần suy nghĩ đã quả quyết cự tuyệt: "Không được. Da người có tính a-xít yếu, da chó lại là tính kiềm yếu, các loại dầu gội đầu và sữa tắm nhân loại thường dùng không thích hợp cho chó, nếu khả năng thích ứng của da tốt thì thôi không nói gì, nhưng nếu không đủ, sẽ dẫn đến da của chó bị dị ứng, ngứa ngáy. Thế nên cứ sử dụng sữa tắm chế riêng dành cho thú cưng thì tốt hơn! Có thể sát trùng, ngừa chí, có thể trị liệu cùng phòng ngừa một số vấn đề về da như rận hoặc ve."

Đừng nhìn Lạc Tái bình thường thoạt nhìn không đáng tin cho mấy, nhưng liên quan tới vấn đề khỏe mạnh của thú cưng cậu lại kiên định đến bất ngờ.

Or luôn dịu ngoan, biết nghe lời gật đầu: "Được rồi, nghe bác sĩ."

"Tốt, tôi đi tìm bông gòn nhét lỗ tai cho các cậu, các cậu ngoan ngoãn đứng cạnh ống thoát nước nhé."

"Biết rồi!"

Không thể dùng sữa tắm có mùi mình thích, Thrus nhịn không được thì thầm: "Xấc! Khi còn ở Địa Ngục ông đây tắm rửa đều là dùng nham thạch nóng chảy..."

"Câm miệng." Or kẽo kẹt nghiến răng khẽ hừ, thấy bác sĩ đã xoay người ra ngoài chuẩn bị tìm cho bọn họ hai cặp bông gòn nhét lỗ tai, mới lộ ra ánh mắt hung tàn, đè thấp giọng cảnh cáo Thrus, "Thông minh lên cho anh! Em muốn bị bác sĩ bóp mông à?"

Chó dữ bình thường lăn lộn trong nham thạch nóng chảy của Địa Ngục cũng không run rẩy lấy một chút nhất thời giật mình, cái lỗ tai cảm giác được nguy cơ trọng đại xù lên, cả cái đuôi nhỏ mọc trên bộ mông tròn trĩnh cũng kéo thẳng băng, đề phòng trừng bóng lưng của bác sĩ.

Không được!!

Bọn họ là chó hai đầu Địa Ngục Orthrus đáng sợ trong truyền thuyết!!

Bị bóp tuyến hậu môn cái gì tuyệt đối không được!!!

...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận