Nơi Ánh Dương Ta Gặp Nhau


Củ cải trắng nhà em ! Anh đưa em về được rồi ! *Suy nghĩ của Nam 9
Hải Băng ! Chúng ta đi thôi , rời khỏi căn nhà ch.à đ.ạp em suốt 10 năm nay !
Hả !?? Đi đâu c…ơ ?? Băng ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì , nói chưa hết câu đã bị Thiên bế sốc lên.

Cô nhìn anh với ánh mắt long lanh , nghĩ lại câu nói vừa rồi , lòng cô ấm ứ.c , vùi đầu vào lòng anh , thút thít khóc .
Thiên cũng hiểu được cô phải chịu thiệt thòi suốt 10 năm qua kể từ khi mẹ cô qu.a đ.ời , nhẹ nhàng ôm cô vỗ nhẹ lưng an ủi cô , mặc kệ nước mắt cô đã thấm đẫm làm bẩn chiếc áo vest mới may của anh !
Ngoan , củ cải trắng ! Không khóc nữa , anh thương ! Anh đưa em về Phong gia , ở với anh , em sẽ không bị ức hiếp nữa ! ^^
Anh gọi tôi là gì ? Củ cải trắng ? Sao thế ? Cô ngước lên hỏi anh với đôi mắt ửng đỏ , cô b.ĩu môi tỏ vẻ không vừa ý.


Anh gõ nhẹ lên trán cô nuông chiều , cô n.ũng n.ịu dụi khuôn mặt non nớt vào người anh, anh cười nhẹ ôm cô vào biệt phủ của mình .Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống ghế , một dàn hầu gái cùng hầu nam dàn hàng chờ lệnh , quản gia lễ phép cuối chào Thiên và Băng , sau đó anh lệnh người mang khăn sạch đến lau mặt cho Băng
Sau khi lau xong , cô đi xung quanh trong nhà , nghe một vài người hầu nữ s.oi m.ói mình nói cô là đồ đ.ê t.iện, v.e v.ãn, d.ụ d.ỗ Thiên đưa mình về nhà .Trong khi cô chỉ mới 15 tuổi , biết gì mà là d.ụ là d.ỗ ? Cô vừa ho.ang m.ang mà lại tức giận , cô đi ra nói một tràng đạo lý cho họ nghe , Thiên vừa đi vào nghe cô chửi mắng đám hầu nữ , nghe từ quản gia mới biết là họ nói xấu cô , cô b.ức quá nên mới la họ , quản gia định ngăn nhưng bị anh cản lại , anh khoanh tay nhìn cô với ánh mắt nuông chiều , coi cô như phu nhân tương lai nhà này ! Sau đó cô quay qua , phồng má giận dỗi tìm Thiên tính sổ , Thiên bước lại gọi cô
Hải Băng ! Em sao thế ? Bọn họ nói xấu em nên giờ em tìm anh tính sổ phải không?
Đúng ! Anh xem đi bọn họ nói tôi là dụ dỗ anh đưa tôi về , bọn họ đang là ứ.c h.i.ế.p tôi !
Chẳng phải em đã d.ụ anh sao, sao lấy con người d.ụ anh chứ gì nữa ? Anh … đúng là đồ v.ô l.ại mà !
Anh đùa thôi , mấy người các cô sao dám nói xấu phu nhân nhà này hả ?
Anh gằng giọng , sắc mặt quay 360 độ hỏi đám hầu nữ.


Đám hầu nữ ho.ảng s.ợ , quỳ rạp xuống xin lỗi Thiên , anh ra lệnh lôi xuống trả mỗi người tiền lương tháng này rồi đuổi khỏi Phong gia , còn cô ngạc nhiên há h.ốc miệng vì không tin vào tai mình .
Đây cũng là hình phạt và lời ( sự) cảnh cáo của tôi đến tất cả , nếu ai vi phạm hay làm bất cứ khiến phu nhân tô …i … ưm ưm.

Không đợi anh nói hết câu cô đã nhảy lên ,vận dụng hết sức bình sinh và tài năng nhảy cao của mình cô tóm miệng của anh không cho nói tiếp.

Cô gượng cười ( hay cười khổ , cười trừ á quý zị ) nhìn mọi người , cô nhìn anh với ánh mắt đầy yêu thương ( thực chất là lườm đấy )
Anh ôm cô , lấy tay cô ra rồi đưa cô lên lầu .



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận