Sau khi hoá trang xong, Khương Niệm cầm kịch bản vai phụ của mình về nghiên cứu kỹ nhân vật, cố gắng làm cho quá trình quay phim trôi chảy thuận lợi để Tiểu Nguyệt Nha không phải đợi cô quá lâu.
Tiểu Nguyệt Nha cũng biết mẹ bận nên ở gần đó chờ không gây ồn ào, khi buồn chán thì xem phim hoạt hình, một ngày trôi qua rất nhanh.
Ban ngày Khương Niệm luyện kịch bản cùng Trương Viên, chiều tối sẽ dẫn Tiểu Nguyệt Nha đi ăn tối, ăn xong lại đi dạo công viên, cùng các bạn nhỏ ở đây chơi cầu trượt, bập bênh, xích đu.
Chờ Tiểu Nguyệt Nha giải phóng năng lượng xong, Khương Niệm mới dẫn cô bé về nhà.
Trước khi đi ngủ cô còn đọc sách luyện thi, đợi quay phim xong sẽ về thành phố A để thi.
Kỳ thi lấy chứng chỉ được tổ chức vào tuần cuối cùng của mỗi tháng, và có thể thi năm môn cùng một đợt.
Nếu an toàn vượt qua bài thi viết và hai mạng mục bắt buộc thì có thể lấy được chứng chỉ luôn, không thì phải đợi đến lần thi tiếp theo.
Trương Viên đang chơi game thấy Khương Niệm nghiêm túc đọc sách cũng lặng lẽ lấy kịch bản của mình ra học thuộc để tránh NG khi quay phim.
Chớp mắt một cái đã đến mùng mười, sau khi làm lễ thắp hương khai máy đoàn phim liền bắt đầu quay cảnh quay đầu tiên.
Nhân vật của Khương Niệm chủ yếu đi theo nữ phản diện số hai diễu võ dương oai, gây rắc rối cho nữ chính, nam chính, nữ phụ số ba và cả nam phụ số hai, khiến mọi người vô cùng chán ghét.
Trong quá trình quay phim, Khương Niệm đã sắp xếp cho Tiểu Nguyệt Nha đến một góc hẻo lánh, đặt một chiếc ghế xếp để cô bé ngồi ở đó chơi điện thoại và xem sách trẻ em.
Bên cạnh cô còn đặt một chiếc rương kéo nhỏ, trong đó đựng các loại đồ ăn vặt và nước uống, khi đói bụng có thể lấy ra ăn, rất tiện lợi.
Tiểu Nguyệt Nha vô cùng yên tĩnh và hiểu chuyện, không đi làm phiền ai nên nhân viên công tác cũng không nói gì, thỉnh thoảng còn trêu chọc cô bé mấy câu.
Đến giờ giải lao, Khương Niệm không cùng nữ hai đối diễn mà vội vàng đi đến chỗ Tiểu Nguyệt Nha đưa cô bé đi ăn, đi vệ sinh hoặc ra ngoài thay đổi không khí.
Nếu cô quá bận thì lúc Trương Viên được nghỉ sẽ giúp cô dẫn Tiểu Nguyệt Nha đi nhà vệ sinh, tóm lại việc Tiểu Nguyệt Nha ở đoàn phim rất suôn sẻ.
Tuy nhiên số lần cô quá bận không nhiều, chỉ khi có cảnh chạm trán giữa nữ chính và nữ hai thì cảnh quay đó không thể nhanh chóng kết thúc.
Nữ chính Trương Mẫn và nữ hai Trang Tư Nguyệt đều là những nữ diễn viên đang nổi hiện nay, hai người này trước đó vẫn luôn tranh giành vai nữ chính bộ phim này của đạo diễn Lâm, nhưng cuối cùng vai nữ chính lại rơi vào tay Trương Mẫn.
Mỗi bộ phim do đạo diễn Lâm quay chụp dêud rất nổi tiếng, từ nội dung đến trang phục, trang điểm đều được đầu tư kỹ lưỡng, nhiều năm sau xem lại vẫn cảm thấy có sức hút.
Trang Tư Nguyệt rất coi trọng danh tiếng của đạo diễn Lâm và nhà đầu tư bộ phim, cô ta muốn lấn sân sang lĩnh vực này nên bằng lòng đóng vai nữ phụ.
Trang Tư Nguyệt ngoài mặt thì bằng lòng, nhưng trong lòng cảm thấy không phục.
Khi quay cảnh ngược đãi hành hạ nữ chính, cô ta cố ý làm một số động tác nhỏ, nhưng đều rơi vào góc khuất máy quay, khiến Trương Mẫn chịu khổ mà không thể nói.
Mỗi lần quay cảnh tranh đấu thế này, Khương Niệm đều ước mình là người vô hình, mặc niệm trong lòng: "Oan có đầu nợ có củ, hai người có đánh nhau cũng đừng liên lụy đến tôi, tôi nuôi con gái cũng không dễ dàng!
Đạo diễn Lâm cũng nhận ra giữa Trương Mẫn và Trang Tư Nguyệt có điểm không thích hợp, nhưng từ góc độ ống kính không nhìn ra bất cứ vấn đề gì, ông nhìn đồng hồ: "Nếu mọi người đều không nhập vai được thì hôm nay đến đây thôi, mọi người nghỉ ngơi nửa ngày tìm lại cảm giác, mai quay tiếp."
Tối mai có buổi liên hoan phim truyền hình ở thành phố S, các diễn viên và minh tinh có tác phẩm đều đến đi thảm đỏ, Trang Tư Nguyệt đã sớm sắp xếp phải quay xong hai cảnh quay sáng mai để kịp đi thảm đỏ.
Sau cảnh này vẫn còn vài cảnh nhỏ nữa, chắc phải đến tối mới quay xong, cô ta không cho phép mình vắng mặt trên thảm đỏ ganh đua sắc đẹp: "Đạo diễn, hình như tôi tìm được cảm xúc rồi, quay thêm nột lần nữa đi."
"Nghỉ ngơi chút đã." Lâm đạo diễn nhìn đồng hồ, quả thực đã đến giờ ăn trưa, "Bảo Tiểu Lưu lấy cơm đi, đừng để mọi người đói bụng."
Khương Niệm thấy đạo diễn có vẻ đang tức giận, lại nhìn Trang Tư Nguyệt bị vả mặt, cô lặng lẽ rời khỏi đây, chạy đi tìm Tiểu Nguyệt Nha.
Tiểu Nguyệt Nha thấy cô đến, hai mắt sáng lên, vui vẻ kêu lên: "Mẹ quay xong rồi ạ?"
Gần đây bọn họ sớm chiều ở chung, thêm sự chăm sóc tận tình của Khương Niệm, Tiểu Nguyệt Nha không còn rụt rè như trước nữa, cô bé cảm nhận được sự quan tâm của Khương Niệm nên hoạt bát hơn rất nhiều.
"Vẫn chưa." Khương Niệm ngồi xổm xuống mang giày cho Tiểu Nguyệt Nha, "Con có đói không?"
Tiểu Nguyệt Nha dạ một tiếng giòn tan.
"Vậy chúng ta đi xem hôm nay chú đầu bếp làm món gì nhé?" Khương Niệm dẫn Tiểu Nguyệt Nha ra cửa lấy đồ ăn.
Tiểu Nguyệt Nha mở to mắt nghĩ đến chiếc đùi gà lớn béo ngậy ngày hôm qua, "Cơm đùi gà!"
"Không biết có hay không, chúng ta cùng đi xem." Khương Niệm dẫn Tiểu Nguyệt Nha xếp hàng nhận cơm, trong lúc hai mẹ con xếp hàng chờ đợi, Tiểu Nguyệt Nha tràn đầy mong đợi nhìn Tiểu Lưu đang phát cơm, cười ngọt ngào hỏi: "Chú Lưu ơi, nay có đùi gà không ạ?"
"Hôm nay không có đùi gà, nhưng có tôm." Nhà Đại Lưu cũng có một cô con gái, khi nhìn thấy Tiểu Nguyệt Nha anh ta không khỏi chú ý đến cô bé hơn, "Tiểu Nguyệt Nha có thích ăn tôm không?"
Từ bé đến giờ Tiểu Nguyệt Nha chưa từng ăn tôm, cô bé nhìn con tôm màu đỏ trong hộp cơm, đỏ đỏ như ruột dưa hấu vậy chắc hẳn là ngon lắm nhỉ? Cô nhóc ngập ngừng gật đầu, nếu nó ngon như dưa hấu thì bé sẽ thích.
Không có đứa trẻ nào không thích ăn tôm.
Đại Lưu cười đưa cho Khương Niệm một đĩa đồ ăn và hai phần cơm, "Cô cầm đi, tôm hôm nay khá ngon."
Khương Niệm và Tiểu Nguyệt Nha ăn một phần thì chắc chắn không đủ, ban đầu cô muốn trả tiền mua riêng một phần, nhưng Đại Lưu nói mỗi ngày đoàn phim sẽ chuẩn bị thêm một phần cơm cho những diễn viên có sức ăn lớn, nên lúc ăn cơm có thể lấy thêm một phần cơm.
Vì vậy Khương Niệm nhận hai phần cơm, cô nói cảm ơn với Đại Lưu rồi dẫn Tiểu Nguyệt Nha trở lại chiếc ghế xếp ở góc, hai người đặt hộp cơm lên xe kéo nhỏ rồi ngồi xuống bên cạnh ăn.
Khương Niệm cầm một hộp cơm san một nửa vào chiếc bát inox nhỏ của Tiểu Nguyệt Nha, đối với Tiểu Nguyệt Nha một hộp cơm quá nhiều, ăn một nửa là vừa.
Phần còn lại Khương Niệm có thể tự mình ăn cũng có thể chia cho Trương Viên hoặc những diễn viên khác có sức ăn khoẻ hơn, như vậy sẽ không lãng phí.
Khương Niệm cầm tôm lên bóc vỏ, lột chỉ rồi bỏ con tôm đã được bóc vỏ vào bát nhỏ của Tiểu Nguyệt Nha, "Con nếm thử xem."
Tiểu Nguyệt Nha dùng thìa múc tôm cho vào miệng, hương vị ngọt ngọt lại mềm mềm: "Ngon lắm ạ."
Khương Niệm cũng nếm thử một miếng, mùi vị quả thực rất ngon, tay nghề đầu bếp của đoàn phim rất tốt: "Ăn cùng với cơm nữa."
Tiểu Nguyệt Nha nhu thuận đáp lời, cô bé nghiêm túc ăn cơm, một hạt cơm cũng không để rơi, kiên quyết không lãng phí một hạt lương thực.
Các diễn viên ngồi ăn bên cạnh nhìn thấy không khỏi hỏi: "Tiểu Nguyệt Nha còn nhỏ vậy mà đã biết tiết kiệm đồ ăn rồi à?"
Một diễn viên khác nói: "Có lẽ là con bé được dạy ở trường mẫu giáo?"
Khương Niệm cười phụ hoạ, cô không dám nói trước kia Tiểu Nguyệt Nha thường nhặt cơm thừa ăn.
Sáu con tôm rất nhanh đã bị giải quyết sạch sẽ, hai mẹ con chỉ còn một đĩa khoai tây chua cay và một bát canh rong biển.
Một phần đồ ăn không đủ cho hai người, nên Khương Niệm lấy đồ ăn sẵn đóng hộp, khi không đủ thức ăn cô sẽ ăn cái này cùng với cơm.
Sau khi ăn trưa xong, Khương Niệm dẫn Tiểu Nguyệt Nha ra ngoài vứt rác và đi dạo một lúc rồi mới trở về chiếc ghế xếp ở trong góc.
Cô ngồi quạt cho Tiểu Nguyệt Nha nghỉ trưa.
Cô một lòng muốn nuôi con, nên không tham gia vào vòng tranh đấu giữa các diễn viên, góc nhỏ của hai kẹ con vẫn luôn yên tĩnh.
Nhưng vào giờ nghỉ trưa, Khương Niệm bị cuốn vào vòng tròn tâm cơ của bọn họ, ngay cả Tiểu Nguyệt Nha cũng bị liên lụy.
Bởi vì buổi sáng Trang Tư Nguyệt chọc giận đạo diễn nên đến giờ nghỉ trưa đã bảo trợ lý mua trà sữa và bánh ngọt cho mọi người.
Tình cơ thay, người dfaij diện của nữ chính Trương Mẫn cũng đến thăm ban vào buổi trưa, và đặc biệt mời mọi người đồ uống lạnh và trái cây giải nhiệt.
Các diễn viên ở trường quay đều có phần, lúc đưa đến cho Khương Niệm và Tiểu Nguyệt Nha, "Tiểu Nguyệt Nha có thích ăn bánh ngọt không?"
Tiểu Nguyệt Nha nhìn Khương Niệm, mẹ nói bé không thể tùy tiện nhận đồ của người khác.
Cả đoàn phim đều có, Khương Niệm gật đầu: "Cái này con có thể lấy, nhớ phải nói cảm ơn."
Sau khi được cho phép, Tiểu Nguyệt Nha mới nhận bánh ngọt: "Cảm ơn chị xinh đẹp."
"Cô bé có ánh mắt tốt đấy." Trang Tư Nguyệt hài lòng gật đầu, đặc biệt đưa thêm một cái bánh ngọt cho Tiểu Nguyệt Nha: "Cho em thêm một cái nữa."
"Cảm ơn chị xinh đẹp." Tiểu Nguyệt Nha rất nhạy cảm và giỏi quan sát sắc mặt người khác, cô bé biết dì trước mặt này thích bé nói như vậy nên bé lại ngọt ngào nói thêm lần nữa.
"Không có gìm" Trong lúc Trang Tư Nguyệt đang hưởng thụ những lời tâng bốc của mọi người thì Trương Mẫn dẫn người đại diện đi vào phát nho xanh đắt tiền và đồ uống lạnh chi mọi người: "Tôi mang nho và đồ uống lạnh cho mọi người giải nhiệt đây, trời nóng thế này nhất định phải uống đồ uống lạnh mới hạ hoả được."
Mọi người nhìn trà sữa trên tay, nhanh chóng phải ứng lại sôi nổi nói cảm ơn: "Cảm ơn."
Khi đưa đến chỗ Tiểu Nguyệt Nha thì Trương Mẫn cố ý lấy thêm một ít trái cây cho Tiểu Nguyệt Nha, "Cô bé, phải ăn nhiều trái cây mới có thể càng ngày càng xinh đẹp nha, dì cho cháu thêm mấy chùm nữa, cứ từ từ ăn."
Tiểu Nguyệt Nha lễ phép nói cảm ơn: "Cảm ơn chị xinh đẹp."
"Xem ra nữ chính chủa chúng ta chưa từng sinh con nên không hiết, dạ dày trẻ con yếu ớt ăn quá nhiều đồ lạnh sẽ bị tiêu chảy." Trang Tư Nguyệt không biết quay lại đây từ khi nào, "Tiểu Nguyệt Nha này, em thích ăn bánh ngọt hơn hay cái quả xanh mơn mởn này hơn?"
Ánh mắt Trương Mẫn hơi trầm xuống, xanh mơn mởn? Cô ta đang ám chỉ bản trai cô ăn vụng sao?
Khương Niệm mơ hồ ngửi thấy mùi thuốc súng, hai vị lão đại này đừng có đánh nhau ở chỗ tôi chứ!
Tiểu Nguyệt Nha vẫn luôn cúi đầu không để ý mẹ mình đang tiến vào trạng thái đề phòng, cô bé xoắn xuýt nhìn trái cây trên tay trái và bánh ngọt trên tay phải, khuôn mặt nhỏ nhăn lại.
Cái nào cô bé cũng thích hết, sao phải chọn một trong hai chứ?
Trương Mẫn đang định nói gì đó thì bị đạo diễn gọi đi, cô ấy bất mãn nhìn Trang Tư Nguyệt một cái sau đó quay người đi đến chỗ đạo diễn.
Trang Tư Nguyệt cười khẽ một tiếng, sau đó chậm rãi phe phẩy cái quạt trên tay, cũng quay người đi đến chỗ đạo diễn.
Sau khi hai người rời đi, Khương Niệm cảm thấy không khí trong lành hơn hẳn.
Trương Viên lại gần hỏi nhỏ: "Cô không sao chứ?"
Khương Niệm lắc đầu, xã hội phân chia giai cấp rất rõ ràng giới giải trí lại càng rõ hơn, cho dù cô có khó chịu cũng không thể nói gì đối phương.
"Đồ uống lạnh này cô cầm đi, tôi bị dì cả ghé thăm nên không uống được." Khương Niệm đưa đồ uống lạnh cho Trương Viên, chỉ để lại cốc trà sữa có nhiệt độ bình thường.
Tiểu Nguyệt Nha xoắn xuýt hồi lâu mới chỉ vào cái bánh ngọt, "Mẹ ơi con thích cái bánh ngọt này hơn.".
Truyện Dị Năng
Trẻ con thích ăn đồ ngọt, Khương Niệm cũng không ngạc nhiên với lựa chọn của con bé, "Sau này mà có người hỏi con như vậy, thì con hỏi lại xem người ta thích cái nào?"
Tiểu Nguyệt Nha nghiêm túc ghi nhớ, lần sau cô bé nhất định sẽ làm theo lời mẹ nói..