Về phần Khánh Sơn...
["Alô,gọi tao có việc j ko?"]-Tiếng một ng con trai ấm áp từ đầu dây bên kia vang lên.
["Gia Huy à?Đang làm j vậy?"]-Hắn hỏi làm nền cho cuộc đối thoại.
["Học"]-Ng đó trả lời vỏn vẹn duy nhất 1 từ.
["IQ đủ cao rồi,học nhiều để muối à?"[-Hắn trêu.
["Hihi,nhưng dù có phấn đấu như thế nào cx đâu sánh bằng mày!À mà gọi có chuyện chi ko?"]-Ng con trai đó vui vẻ.
["Có mới gọi cho mày."]
["Thế mà tưởng quan tâm ng ta cơ đấy!"]
["Tưởng bở chắc?Giúp tao một việc nè!"]
["Việc j?"]
["Là[email protected]$..#%&...*[email protected]ậy đó!Đồng ý nha!"]-Hắn kể lại m.chuyện rồi nũng nịu chẳng giống chính mk tí nào.
["Ko đc,việc này đâu phải bình thường?"]-Ng con trai bên kia đầu dây phản đối.
["Giúp đi,bao nhiêu lần tao giúp mày khỏi phải đi xem mắt rồi?Lần dầu tao nhờ mà ko đc sao?"]-Hắn chẳng giống đang nhờ ng khác mà ra lệnh thì đúng hơn.
["Mày doạ tao hả?"]-Ng đó.
["Nghĩ sao cx đc,thế có giúp ko thì bảo?"]-Hắn lại dở thói ác quỷ.
[" Ờ thì giúp.Nhưng nếu mày ns tao đẹp trai,thông minh hơn mày thì thực hiện sẽ hiệu quả hơn ko biết chừng..."]Giọng điệu trêu đùa của chàng trai suýt nữa đã đẩy anh vào cuộc "tra tấn dã man" từ hắn.
["Cho nói lại!"]-Ngữ khí toàn mùi băng hàn của Khánh Sơn thật kinh khủng.
["Hehe,làm không khí vui vẻ hơn thôi, bớt nóng, í nhầm, bớt lạnh bớt lạnh! "]-Ng con trai cố làm giảm hàn khí trong hắn nhưng vẫn chẳng khác gì nói đùa.
["Sao độ này mày yêu đời đến nỗi suýt làm tao bốc hỏa vậy? Đợt trước 2 đứa mình hợp nhau lắm mà? "]-Hắn hỏi, lòng đang mừng thay thằng bạn thân khi anh vui tính hơn, ko còn trầm lặng như hắn nữa.
["Gần mực thì đen gần đèn thì rạng, ảnh hưởng bởi Bảo Nam."]-Chàng trai lém lỉnh.
["Bảo Nam?Phải rồi, khi nào nó về? "]-Nhắc đến cái tên ấy, hắn tò mò hỏi.
["Khoảng mấy tháng sau.Thằng đó với bạn gái nó đang tận hưởng hạnh phúc bên Pháp,xem ra cô gái lần này rất đặc biệt. Điều gì ở cô ấy đã giữ nó lại nhỉ? "]
["Chắc nó yêu người ta thật sự. Hi vọng hai ng sẽ bên nhau trọn đời,nó ko còn thói thay bồ như thay áo! "]-Hắn thầm chúc phúc cho người bạn tên Bảo Nam kia,rất chân thành và thật lòng.
["Tao cũng mong giống mày.À mà cho chỗ hẹn cụ thể đi!"]-Chàng trai kia.
["Lát tao nhắn,thôi mày nhét kiến thức vào đầu tiếp đi!"]-Hắn ns mà nhữg ng ham học đau lòng:Học=Nhét kiế thức vào đầu?
["Uh,bye mày!"]-Chàng trai vui vẻ
["Bye!"]-Chào tạm biệt xong,hắn cúp máy rồi nhắn tin cho nó:["Ok cả rồi,cho địa chỉ cụ thể đi!"]
5s sau...
"Ting!"-Tiếng tin nhắn đến,là nó gửi.Hắn mở ra xem,nội dung như sau:["Tôi cx xong oy,bảo ng ấy ngày mai tại quán cafe 'Our love is forever' nha!"]
Hắn nhắn lại:["Quán cafe j cơ?]
["Nghe ko thủng à? 'Our love is forever':Tình yêu của chúng ta là mãi mãi đó! Đồ ngốc!"]-Nó nhắn,kèm theo biểu thị lè lưỡi trêu tức hắn.
Hắn:["Ko phải là ko thủng,sao cô chọn cái quán có cái tên sến sến vậy?"]
Nó:["Đơn giản là vì quán đẹp,nổi tiếng.Còn j để hỏi nữa ko tên âm binh kia?"]
Hắn:["Nè,vốn từ của cô rộng lớn quá ha!Lúc thì nói tôi là chết bầm,chết trôi,chết nổi, chết chìm...Đủ mọi loại chết.Lúc thì điên khùng,lúc thì ôn thần chết tiệt,lúc thì đồ ngốc,lúc thì âm binh...Coi bộ cô học giỏi văn quá nhỉ?"]
Nó:["Hihi,tôi ko học giỏi văn,vốn từ cx ko rộng rãi.Nhưng để chửi anh thì còn nhiều lắm!"]
Hắn:["Thế hả?Vậy thì chau dồi nhiều vào để mà chửi tiếp"]
Nó:["Đc thôi!"]-Kèm theo bộ mặt vênh váo.
......vân vân và mây mây......
Cứ thế,hắn vs nó chí chóe nhau qua tin nhắn như muốn làm nổ cái điện thoại vô tội luôn!Mãi 1 lúc sau...
[Thoai,ko thèm nhắn vs anh nữa!Tôi ngủ đây,tạm biệt tên đầu heo!"]-Nó miễn phí thêm 1 "biệt danh" nữa cho hắn.
Hắn cười khẩy rồi nhắn lại cho nó:["Thôi ngủ đi kẻo bị tước 'danh hiệu cao quý' lợn béo!]
["Ai bảo anh tôi là lợn béo? "]-Nó bức xúc.
["Theo tôi biết có giờ ra chơi sáng nay cô đi xuống canteen mua ko dưới 10 thứ đồ ăn đúng không? Mới chat có tí mmà đã đòi ngủ.Vậy chỉ biết ăn với ngủ thì là con gì nhỉ?"]-Hắn trêu.
["Sao anh biết tôi xuống canteen? Lúc đó tôi còn chưa phải nhìn thấy 'cái bản mặt'của anh? "]-Nó ngạc nhiên.
["Tôi biết hết! Thế nào? "]-Hắn lên giọng đầy thách thức.
["Cấm gọi tôi là lợn béo! "]-Giọng nó có chút đe dọa.
["Vẫn gọi thì sao? "]
["Thì chết với tôi! "]
.....Bla...Blap.....
Rồi cuộc chat chit lại kéo dài tới tận...(Chậc,tg ko tính nổi lun rùi!)Trước khi kết thúc,đôi bn trẻ của chúng ta ko quên nhắn cho nhau "lời tạm biệt đá đểu":
["Chúc anh ngủ ko ngon,mơ thật nhiều ác mộng!"]-Nó.
["Chúc cô bị mất ngủ,gặp thật nhiều xui xẻo!"]-Hắn
Tắt máy,cả hai mỗi ng mỗi nơi cùng ném chiếc Iphone X lên giường và thả mk tự do về phía sau."Bộp!"- Đáp đất an toàn nhờ tấm đệm ngoại sịn êm ái.Nó và hắn đang theo đuổi những suy nghĩ vớ vẩn riêng của mk.Nhưng cx ko hẳn là riêng vì...
-Trời đất,sao mk lại nghĩ đến hắn ta/cô ta cơ chứ?-Hai giọng nói một nam một nữ vang lên trong 2 môi trường khác biệt:Nó ở nhà nó,hắn ở nhà hắn.(Hai anh chj này có thần giao cách cảm!)
Dù đã cố gắng xua đuổi nhưng những h/ảnh về nhau vẫn nhởn nhơ trong đầu.Hắn nghĩ kĩ thì thấy nó tối nay cx đẹp đó chứ!Mang trên mk chiếc váy trễ vai trên bó dưới xoè trắng muốt,khuôn mặt chuẩn high fashion,body đầy đặn ko thừa ko thiếu,da trắng nõn...Ôi!Chẳng phải xinh quá còn gì?
"Ax,cái đầu chết tiệt!"-Hắn tự mắng mk
Còn nó,tối nay hắn cx thật bảnh trong vest đen thời thượng,khuôn mặt lạnh điển trai...Omg!May mà nó ko bị mất máu!
"Linh tinh quá!Ko nghĩ nữa!Ko nghĩ nữa!"-Nó cx tự nhủ.
Cả hai ko thôi nghĩ đến nhau dù đã cố gắng "No never"!Còn 1 giải pháp,Linh Chi và Khánh Sơn dồn hết tâm huyết để...Ngủ!!!!!!
(Các bn ơi,ai đang thắc mắc tại sao "cặp đôi trời sinh" của chúng ta lại có số đt của nhau thì mk giải thích thế này nhé!:Để thực hiện thành công cái kế hoạch có 1-0-2 kia,hai ng này đã tiếc nuối cho nhau số đt nhằm tiện cho việc liên lạc.Vậy đó!Quay lại truyện tiếp nha!)
-------------------------
Sáng hôm sau...
-Linh Chi,con dậy đi!Hôm nay đi chơi vs Khánh Sơn mà!-Ng.phu nhân khoe giọng "thánh thót" gọi con thức dậy.
-Hôm nay ngày nghỉ,mama tha cho con!-Từ đống chăn gối lộn xộn,nó cất giọng uể oải.
-Ko đc,hẹn trước rồi mà!-Ng.phu nhân ko đồng ý.
-Mama yên tâm!Con có ng đi hộ rồi!-Nó "ngây thơ" nói.
-Hả?!!!!-Ng.phu nhân há hốc mồm.
-Í í ko phải đâu mama!Con nói lộn,giờ con đi liền!!!-Nhận ra mk đã hớ hênh,nó vội bào chữa rồi vụt dậy vscn,thay đồ...v..v...và phi vội ra khỏi nhà trước con mắt kinh ngạc của tất cả mọi người.
-Phù,thoát chết!-Nó thở dốc,giờ đây đang ở ngoài đường phố.- Ấy chết,chưa kịp chôm mấy cái bánh mì!!!!!-Omg!Linh Chi giật mình khi chưa ăn sáng?!!!
Xong phim,lại phải móc ví ra nhà hàng ăn rùi!(Tg:Chj có thiếu tiền đâu mà lo?*Linh Chi:Pama bảo sẽ ko cho tiền tiêu vặt nếu dám giở trò về chuyện hôn ước nên đề phòng thôi!*Tg:Oh,ra là thế,!Ra là thế!)Rồi nó chán ngắt bắt taxi đến nhà hàng sang trọng nhất thành phố cx như cả nước do tập đoàn nhà nó xây dựng:LC restaurant.