Ảnh đi xuống cầu thang dìu tôi, vì tôi đang bị đau ở chỗ đó nên phải đi kiểu "bụi đời chợ lớn".
Xuống bếp tôi ngồi bệt trên ghế không di chuyển gì được. Tôi thầm trách Tom ai biểu có củ nhân sâm khổng lồ quá chi làm giờ tôi khổ dễ sợ. Con Quỳnh đang nấu mì gói ăn sáng ở dứoi bếp, nhìn thấy tôi nó lườm một cái.
- Nở hoa ở mông rồi sao đi cà nhắc khổ vậy mày?
- Đâu có tao bị trật chân. - Tôi phủ nhận hành vi “hoang dâm đ*o độ” đêm qua của mình.
- Lừa được ai, rên cả đêm làm tao ko ngủ được. Lần sau muốn làm chuyện người lớn thì mướn hotel dùm. - Nó đặt hai tô mì trên bàn cho tôi với Tom cái bộp rồi hẩy mông đi lên phòng khách.
Tom cầm đũa không được, nên ảnh lấy cái nĩa để ăn mì nhìn ngộ nghĩnh kinh, nhưng cái mặt tôi vẫn hầm hầm vì đau... Tom nhìn tôi mà ảnh có vẻ tội nghiệp lắm.
- Ăn đi em, sao ngồi quoài zậy - Tom nhái giọng miền Nam chọc tôi.
- uhmm... - Tôi quấy quấy tô mì.
Thật lòng thì tôi rất muốn ăn nhưng mà tôi vẫn ê ẩm. Nuốt không trôi, Tom thì nhìn tôi với ánh mắt cảm thông, ảnh xúc mì cho tôi ăn nhưng mà tôi gạt ra. Ảnh có vẻ bắt đầu thấy áy náy vì chuyện hôm qua nên ảnh có vẻ rất chiều chuộng tôi. Được dịp tôi sai vặt ảnh rót nước, pha cafe cho tôi… Mà tôi cứ cử động cái là nó ê ẩm cái chỗ đó. Hic.
- Ê ẩm quá… - Tôi thở dài.
- Thôi mà… để anh dìu em.. – Tom chạy lại vuốt vuốt lưng.
- Hic..
- Em muốn gì để anh làm cho. - Ảnh có vẻ rất lo lắng.
- …
- “Please forgive me…” – Tom chuyển qua nói tiếng Anh.
- …
Tom bắt đầu diễn trò chọc cho tôi cười. Tất cả mọi chiêu trò ảnh đều thực hiện hết nhưng tôi vẫn không thể cười được. Bất chợt ảnh thấy con mèo Nicki chạy qua, ảnh ôm con mèo rồi giả giọng của con mèo giống như đang điều khiển rối.
- Me, please forgive him… - Tom nắm chân trước của con mèo rồi ảnh gật gật đầu.
Tôi cười một cái ngại ngùng.
- Tha thứ cho Tom đi… - Ảnh nói.
- Đúng đó, tha thứ cho Tom đi, me…. – Ảnh lại nhại giọng con mèo.
Tôi không trả lời mà gật đầu. Ảnh có vẻ vui mừng, ảnh ngồi xuống lấy nĩa xúc mì cho tôi ăn. Ráng nuốt cho ảnh vui. Rồi hai đứa lên phòng khách ngồi chơi. Con Quỳnh vẫn đang nằm xem tivi. Tôi với Tom lên ngồi coi tivi chung với nó. Tom ngồi trên ghế sofa. Tôi nằm lên đùi Tom. Quỳnh liếc một cái:
- Ganh tỵ dễ sợ mong hai đứa bây sớm chia tay!
Tom nhìn qua Quỳnh cười một cái, tôi thì lườm lại Quỳnh chọc nó. Quỳnh nó đang xem film tình cảm mà thấy tôi với Tom ngồi đó nên nó lấy remote chuyển đài khác.
- Ê mở Yantv coi mày! – Tôi nói với nó.
Quỳnh không trả lời nhưng nó vẫn bấm chuyển kênh Yantv. Lúc này VJ đang giới thiệu ca khúc mới. Ca khúc “Female President” của nhóm nhạc Hàn Girl’s Day.
- Á, bài này hay nè mày! – Quỳnh reo lên.
- Bài gì vậy? – Tôi nói.
Tom thì vẫn chăm chú nhìn tivi, thỉnh thoảng quay qua nhìn tôi với Quỳnh. Tôi cũng hiểu tính Tom, lúc có người thứ ba nữa là Tom hay im lặng lắm. Ảnh chỉ nói nhiều, lúc có mình tôi với ảnh thôi. Quỳnh hớn hở.
- Bài “Nữ Thị Trưởng”, tao đang luyện nhảy bài này nè mày.
- Hay lắm hả? – Tôi nhạc nhiên.
Tôi, Quỳnh, Tom hướng mắt lên màn hình tivi, bắt đầu xem music video của bài này. Mở đầu bài hát của MV này là cảnh mấy nữ ca sĩ thay đồ. Quỳnh thì chăm chú xem, còn tôi thì để ý biểu hiện của Tom. Mấy nữ ca sĩ cởi đồ một cái (dù không chiếu rõ mà chỉ chiếu cái bóng thôi).
- Wao… oh… man…! – Giọng Tom, Tom đang sững sờ trước hành động cởi đồ của nhóm Girl’s Day.
Con Quỳnh quay qua cười khoái chí, tôi cũng im lặng xem biểu hiện của Tom…
Ba đứa ngồi coi tivi một lát rồi Quỳnh đưa chở Tom về khách sạn. Ngồi sau xe với Tom tôi ôm Tom cứng ngắc, tại chuẩn bị xa ảnh rồi. Tôi nghĩ sao Nha Trang mình không có chỗ nào để đi chơi.
Tới khách sạn, chia tay Tom mà tôi quyến luyến không rời. Chắc tôi không còn thích nữa mà hình như đã lỡ “yêu” mất rồi. Cũng tại tôi dại khờ, trao thân cho ảnh chi. Ảnh thấy tôi đi cà nhắc cà nhắc ảnh cũng lo lắng lắm. Chia tay ảnh, Quỳnh với tôi trở về nhà thì thấy bà nội. Nội đi công chuyện xong và đã trở về… Vậy là không được cơ hội dẫn Tom về nhà để “ăn trái cấm” rồi. Hic
Tôi ngồi bấm điện thoại nhắn tin qua lại với Tom mà cười thầm suốt suốt buổi trưa. Đúng là yêu rồi con người dễ thay đổi, con người u buồn trước kia của tôi hình như đã dần biến mất. Dù sao cả ba người đó cũng không còn nhiều thời gian ở Việt Nam nghỉ hè nữa. Tôi phải tranh thủ để được gần Tom.
- Chết cha. Tao quên mất. – Quỳnh thốt lên
- Chuyện gì? – Tôi quay lại hỏi.
- Hôm nay tao có hẹn đi cafe với con Hà, buổi tối nay...
- Đi đi.
- Uh, tao đi make up rồi đón Sean đây…
Dứt lời Quỳnh đẩy tôi ra khỏi phòng nó rồi đóng cửa cái rầm. Tôi lại trở lại phòng mình, nằm trên giường nhắn tin với Tom. Chợt thấy bộ đồ của Tom để lại hôm qua, tôi loay hoay nhặt lên rồi đem vào toilet để giặt. Thật sự là chưa bao giờ tôi giặt đồ, cái áo vest và quần tây tôi phải nhờ nội đem ra tiệm giặt ủi dùm. Còn cái áo sơ mi, tôi quyết định sẽ tự giặt. Nguyên buổi tối tôi cứ chà chà vết máu trên chiếc áo sơ mi, Mấy tiếng đồng hồ trôi qua mà tôi vẫn chưa giặt được, tôi đành đầu hàng… Tôi thất thểu leo lên giường nằm và đọc tin nhắn của Tom. Tom đang đi chơi với Eric, còn Sean thì đi với Quỳnh chưa về. Tom nói con gái Việt Nam bạo ghê gớm, dẫn con trai đi chơi ào ào…
Tôi xuống nhà ăn cơm tối cùng nội, bữa ăn chỉ có hai người.
Tôi nằm nhắn tin, đọc tin tức trên facebook, thì thấy cộm cộm ở dưới gối… Là con búp bê bùa ngải. Có lẽ bây giờ tôi không cần nữa.
- Hay là mình sẽ tặng Tom con búp bê này thay vì trả lại cái áo, dù sao cũng giặt hoài mà ko ra. – Tôi nghĩ thầm.
Loay hoay trong mớ suy nghĩ vẩn vơ, tôi chìm vào giấc ngủ. Gần một tuần đã trôi qua, tôi đã trải qua những khoảnh khắc tuyệt vời nhất trong đời mình. Nhưng bữa tiệc nào cũng sẽ có lúc tàn…