Nóng Cháy Cuồng Hạ Cường Thủ Hào Đoạt H


Hạ Ức không nhớ rõ đã bao lâu rồi mình chưa nghỉ phép.

Sau khi hoàn thành hết các dự án trong tay, anh được nghỉ phép trong một tháng.

Bởi vì tiền sử bệnh tật của gia tộc nên anh phải uống thuốc mỗi ngày, tháng nào cũng phải tái khám.

Có các bác sĩ chính khác nhau ở cả trong và ngoài nước.

Đã từng có một thời gian rất dài, bởi vì bệnh tình, trí nhớ của anh thường xuyên rơi vào hỗn loạn, cả người trở nên điên cuồng và điên dại, dẫn đến một mất đi một phần ký ức.

Anh đã từng nghỉ học một năm, mới điều chỉnh tốt lại hoàn toàn.

Bây giờ, thực ra anh ít có khả năng bị bệnh hơn.

Vào mùa này, anh đến Nam Thành để nghỉ dưỡng.

Tuần trước, anh còn đang ở một thành phố khác, anh không có cảm xúc gì đặc biệt gì với Nam Thành, nơi này là thành phố mà anh chọn ngẫu nhiên.

Anh không thích ở một khách sạn nên anh đã mua một ngôi nhà ở Nam Thành.

Tối nay.

Hạ Ức nằm trên giường lăn qua lộn lại, trằn trọc mãi không ngủ được, anh bận rộn quá lâu, dừng lại đột ngột, anh lại thấy không quen.

Trước đó, anh cũng như thế khi ở thành phố khác, không chỉ ở Nam Thành.

Chỉ là sau khi đi tới Nam Thành, anh càng thêm cáu kỉnh, có lẽ anh thực sự không thích nơi này, có cảm giác bài xích với nơi này.

Hạ Ức nghĩ, anh sẽ không ở lại đây lâu đâu.

Anh đứng dậy nhìn vào đồng hồ.

Mới 12 giờ thôi.

Sau khi Hạ Ức gửi tin nhắn vào nhóm trên WeChat, trong vòng nửa tiếng, một đám bạn bè đã tới.

Họ xách theo đủ loại rượu tới.

Hầu hết đều là những thứ cần thiết cho bữa tiệc.

Người đến chỗ ở của Hạ Ức, còn có một người tên là Trương Lưu.

Ngày thường người khác gọi là Trương Lưu, là công tử Trương ở Nam Thành, bởi vì sản nghiệp nhà hắn có lịch sử trăm năm ở Nam Thành.

Trương Lưu và Hạ Ức là bạn học đại học, xem như là người quen cũ, nhưng sau khi tốt nghiệp, Trương Lưu trở về Nam Thành phát triển.

Đã rất lâu học không gặp nhau.

Vào lúc 1 giờ sáng.

Trương Lưu đói bụng, anh nhìn lướt qua đồ trên bàn, đều là một ít rượu mạnh, đồ uống có ga, thuốc lá và xì gà, ngoài ra còn có một số loại hạt.

Trương Lưu có vấn đề về dạ dày nên tới giờ uống thuốc, tuy nhiên hắn phải tìm chút đồ ăn thanh đạm trước đã, sau đó mới uống thuốc được.

Công tử Trương mở app đặt đồ ăn, lướt lướt đại, toàn là mấy món gà ra, đồ nướng như BBQ, anh ngó qua các cửa hàng bán cháo trắng, trong lúc vô tình phát hiện một quán hoành thánh nhỏ.

Cửa hàng này, doanh số hàng tháng chỉ hơn một trăm phần.

Trương Lưu bấm vào xem bình luận, hầu hết đều là đánh giá tốt.

Trương Lưu ngước mắt lên hỏi đám bạn bè đang ăn chơi: “Ê, ăn khuya nè, tôi đặt hoành thánh, mấy cậu muốn ăn gì?”

“Khuya rồi, cậu đặt mấy phần cổ vịt nướng, có không.



Trương Lưu bĩu môi: “Phiền thật đó, muốn ăn thịt nướng tự đi đặt đi.



Anh bị bệnh đau bao tử, ăn khuya không ăn được những thứ này, tối nay anh thậm chí còn không uống rượu, chỉ uống chút nước trái cây.

Trương Lưu gom đơn ngẫu nhiên, đặt mười phần hoành thánh.



Cửa hàng hoành thánh nhỏ Hàng Ký.

Hàng Vãn Tản đang chuẩn bị đóng cửa.

Cô thấy có người đặt hàng, đặt 10 phần hoành thánh nhỏ, khi đặt còn không áp mã giảm giá của app, đối với cô mà nói đây là một đơn hàng lớn, mặc dù cô có chút mệt mỏi nhưng vẫn nhận đơn.

Nếu đó là một hoặc hai phần, có khả năng là cô sẽ chọn hủy đơn hàng.

Cô vừa nhìn địa chỉ, cũng không xa chỗ cô lắm, chỉ hơn một cây số, nhưng tiểu khu này là khu biệt thự, trước đó cô chưa từng giao tới lần nào.

Cửa hàng nhỏ tồi tàn này của cô nằm ở trong một con ngõ nhỏ, bình thường chỉ toàn là khách quen cũ đến ăn, còn có những người được khách quen cũ giới thiệu.

Giá thuê nhà ở đây rẻ, bởi vậy mặc dù ngày thường làm ăn ít, nhưng cũng có thể nuôi sống bản thân.

Cô hít một hơi thật sâu, lấy lại tinh thần, bật bếp điện.

Nước vốn đã ấm rồi, vì vậy nồi sôi rất nhanh.

Sau khi cô đóng gói mười phần hoành thánh nhỏ.

Cô đóng gói chúng trong một hộp cách nhiệt.

Sau khi khóa cửa lại, Hàng Vãn Tản đạp xe đạp điện đến địa chỉ.

Sau khi Trương Lưu nghe thấy tiếng chuông cửa, mở cửa ra, hơn nửa đêm, chỉ thấy nhân viên giao hàng là một người phụ nữ.

Thân hình cô đầy đặn, dáng người cũng cao gầy.

Trên chiếc áo may-ô màu đỏ sẫm của cô có dòng chữ in trên ngực: Cửa hàng hoành thánh nhỏ Hàng Ký.

Cô đeo khẩu trang, tóc được búi lên gọn gàng bằng cây trâm cài tóc bằng gỗ, đôi mắt đen láy, lộ ra nửa khuôn mặt, làn da rất trắng nõn.

Trương Lưu có chút kinh ngạc, tùy ý liếc nhìn đánh giá một cái, thấy cô một người phụ nữ, xách theo một cái hộp lớn.

Trương Lưu quay đầu lại gọi người trong phòng, gọi người mang hoành thánh đi vào.

Sau khi những người khác rời đi, Trương Lưu thưởng cho một phong bì lớn màu đỏ.

Hàng Vãn Tản cô thấy được bao lì xì, nội tâm sung sướng, nghĩ thầm quả nhiên đơn này không uổng công vô ích rồi.

Sau khi tiết kiệm tiền trong tháng này, cô có thể tiết kiệm được một ít tiền để mua một số vật dụng cần thiết rồi.

Lúc này Hạ Ức đang ở ban công tầng hai nói chuyện điện thoại, sau khi giải thích xong chuyện, anh cúp điện thoại.

Anh thấy nhân viên bán hàng ở tầng dưới xách theo hộp chứa đồ rời khỏi sân.

Anh quan sát bóng lưng này vài lần, lập tức đi xuống lầu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui