“Nương thật sự bán đại tỷ rồi sao?”“Không biết!.
” Bạch Lập Hạ lắc đầu, trong mắt có một tầng sương mù, khụt khịt mũi, “Nhưng lời nói của Trương thẩm tử nói cũng không phải không có khả năng.
”Trước đó Tô Mộc Lam đụng một chút là đánh mắng đột nhiên lại thay đổi tính tình, thế nào cũng cảm thấy không hợp lý.
“Nhị tỷ, chúng ta phải làm sao?” Bạch Trúc Diệp lau nước mắt.
Bạch Lập Hạ nhìn đám cỏ vương vãi trên mặt đất mà nhíu mày, một lúc sau nghiến chặt răng, nắm lấy cánh tay của Bạch Trúc Diệp và Bạch Mễ Đậu, "Đi , chúng ta đi tìm lý chính thúc công.
"Lý chính Bạch Khang Nguyên ở thôn Bạch gia là một người công bằng, nhân hậu, hai con trai của ông đều rất có tiền đồ, con trai nhỏ là chủ bộ ở huyện kế bên, có tiếng tăm cao trong làng Bạch gia.
Chuyện lớn nhỏ ở trong thôn chỉ cần là Bạch Khang Nguyên bằng lòng chủ trì công đạo, căn bản không có chuyện gì không thể giải quyết được.
Ba người đã đưa ra quyết định, liền cầm tay nhau một mạch chạy đến nhà Bạch Khang Nguyên.
Bạch Khang Nguyên đang gấp mì lên định ăn, thì nhìn thấy mấy người Bạch Lập Hạ chạy vào trong, liền buông đôi đũa trong tay xuống, “Xảy ra chuyện gì mà chạy gấp gáp như vậy.
” “Lý chính thúc công xin người hãy cứu đại tỷ của bọn con.
” Bạch Lập Hạ dẫn theo Bạch Trúc Diệp và Bạch Mễ Đậu, đầu tiên là vội vàng hét lên một câu, sau đó trực tiếp quỳ rạp xuống đất, hướng về phía Bạch Khang Nguyên mà dập đầu hai cái.
“Xảy ra chuyện gì rồi?” Bạch Khang Nguyên bị dọa một phen, vội vàng đưa tay ra dìu đứng lên, “Xảy ra chuyện gì rồi, Thủy Liễu bị làm sao?”“Nương Con muốn bán đại tỷ của con” Bạch Lập Hạ lúc nói câu này, vốn dĩ đã cắn chặt răng nhưng cũng không kìm được hàng nước mắt không ngừng rơi xuống từ trong hốc mắt, nói chuyện cũng nức nở nghẹn ngào, “Lý chính thúc công xin người cứu đại tỷ của bọn con, đừng để nương bán tỷ ấy!.
”Bạch Trúc Diệp và Bạch Mễ Đậu cũng ở một bên òa khóc lên.
Vốn dĩ làm việc trong trời nắng nóng, mặt mũi lấm lem mồ hôi bùn đất nay lại bị nước mắt cuốn trôi hết, càng giống một con mèo nhỏ với đôi vai gầy gò, trông rất đáng thương.
Thôn Bạch gia không có bí mật nào cả, lúc nãy bàn luận liên quan đến việc Tô Mộc Lam muốn bán Bạch Thủy Liễu, sớm đã truyền đến tay của Bạch Khang NguyênHiện nay nhìn thấy bộ dạng Bạch Lập Hạ ba tỷ đệ như vậy càng khẳng định chuyện này là có thật.
Bạch Khang Nguyên bặm môi, trong lòng nhất thời rất phức tạp.
Theo lý mà nói Tô Mộc Lam là nương của Bạch Thủy Liễu bốn người, tuy nói rằng là nương sao, nhưng lúc đó cũng là Bạch Thạch Đường danh chính ngôn thuận mà cưới về, giờ đây Bạch Thạch Đường đã mất, Tô Mộc Lam là trưởng bối duy nhất trong nhà.
Đối với Tô Mộc Lam mà nói đánh mắng Bạch Thủy Liễu bọn họ cũng được, bán cho người khác đổi lấy tiền cũng đành, tuy nói sẽ bị người chỉ trích, nhưng lại không vi phạm vào mục nào của quốc pháp, dù người ở khắp nơi có nhổ nước bọt đi chăng nữa, cũng không có cách nào khác.
Đừng nói đến ông chỉ là một lý chính, dù là huyện thái gia có đến khuyên giải, cũng không thể xử phạt được gì.
Loại chuyện trong nhà như này là khó giải quyết nhất, nếu giải quyết không ổn thỏa, dễ dàng dẫn đến hai bên đều cảm thấy không hài lòng, nói thật thì Bạch Nguyên Khang cũng thật lòng không muốn tham gia vào những chuyện này.
Nhưng mấy đứa bé này là con của Bạch Thạch Đường.
Lúc trước Bạch Thạch Đường ở ngoài vận chuyển hàng hóa, lúc đi qua một con sông thì gặp phải con trai nhỏ của ông ta là Bạch Tử Thực.
Bạch Tử Thực lúc đó vì muốn từ thư viện về nhà, do muốn tiết kiệm tiền xe ngựa nên đi bộ, không cẩn thận từ bên đường ngã xuống dưới sông, ngã gãy cả chân.
.