Bước vào Phiêu Hương Lâu, Mãn chưởng quầy liền đón hắn vào phòng chuyên dụng, sau đó để tiểu nhị đến phòng bếp nhỏ thông tri cho Diệp Hiểu Mạn đem đồ ăn lên.
Nhìn từng món được đưa lên, Mã chưởng quầy cùng hắn đều xem đến há hống mồm, ngây ngẩn cả người.
Tuy rằng phương pháp nấu là không giống nhau, nhưng là cũng không quá khó để nhận ra đây đều cùng là một loại đồ vật nấu lên.
Thứ này bọn họ không phải cũng chưa gặp qua, cũng biết tư vị của nó như thế nào.“ Mã chưởng quầy, đây là đồ vật mà nàng nói?” Triệu Tử Thần dò hỏi.“ Ách, công tử hẳn là như vậy đi.” Hắn cũng không có nhìn thấy là thứ gì trong thùng kia, nếu biết là thứ này hắn khẳng định sẽ nói cho nữ oa kia không nấu.“ Hẳn là?” Chẳng lẽ ngươi liền không có dò hỏi qua sao? Còn không phải trước tiên nên nói qua với ngươi sao?“ Thế nào, Triệu thúc thúc, thứ này không hợp khẩu vị của ngươi sao?” Lúc này Diệp Hiểu Mạn đi lên rồi chờ mong mà nhìn Triệu Tử Thần.“ Mạn nha đầu, ngươi xác định đây là đồ vật mà ngươi nói.” Triệu Tử Thần hi vòng nàng sẽ nói với mình đây chỉ là đùa, thứ tốt chân chính ở đằng sau.“ Đúng vậy, thứ này ăn rất ngon, lần trước ta ở nhà đã nấu qua, người trong nhà đều nói ăn rất ngon, đệ đệ ta hôm nay còn muốn ta mang về một ít nấu cho hắn đâu.” Diệp Hiểu Mạn gật gật đầu: “ Ngươi nếu không tin lền hỏi ông nội của ta.”Triệu Tử Thần đem ánh mắt hướng Diệp lão, Diệp lão liền gật gật đầu: “ Đúng vậy, Triệu công tử.
Thứ này xác trước kia ta cũng từng ăn qua cảm thấy không ngon, đó là bởi vì phương pháp ăn của chúng ta là sai lầm, ngươi liền thử xem đi.”Triệu Tử Thần ôm thái độ hoài nghi chọn món an toàn nhất là fans bỏ vào trong miệng, cẩn thận mà cắn cắn vài cái, hương vị xác thật là tốt, hơn nữa trơn mềm ngon miệng, còn mang theo nồng đậm mùi hương.
Ăn ngon, chỉ thấy hắn nhanh chóng mà đem mỗi món đồ ăn đều nếm qua, ăn đến vui vẻ vô cùng, như thế nào cũng luyến tiếc cất chiếc đũa xuống.“ Thứ này xác thật ăn ngon.” Triệu Tử Thần khẳng định mà gật gật đầu: “ Chỉ là ta sẽ không đáp ứng ngươi đem thứ này đặt trong Phiêu Hương Lâu bán.”“ Vì cái gì?” Kết quả này làm cho bọn người Diệp Hiểu Mạn chấn động.
Rõ ràng đều nói ăn ngon, vì cái gì liền nói không bán đâu?“ Bởi vì thứ này tuy rằng ngươi làm ăn là rất ngon, chính là thứ này dễ dàng ăn hư bụng, tửu lâu của ta cũng không nghĩ suốt ngày đều phải bồi tiền, thời gian lâu rồi sẽ ảnh hưởng đến việc làm ăn buôn bán.” Cũng không biết hắn vừa mới ăn nhiều như vậy không biết có hay không đau bụng.“ Triệu thúc thúc, kì thật chuyện này không cóp liên quân đến con cua, chỉ là đò ăn khi phối hợp sảy ra vấn đề, đồ ăn nếu phối hợp sai cũng sẽ xuất hiện tình huống như thế.” Diệp Hiểu Mạn biết sao lại thế này: “ Thứ này không thể ăn cùng rượu, bí đỏ, mật ong, ăn cùng nhau sẽ trúng độc, cũng là không thể cùng ăn với trái cây và trà sẽ dễ dàng bị đi tả, nếu dị ứng với cá thì với thứ này cũng dị ứng, người có thi cũng không thể ăn, thể chết kém sẽ dễ bị lưu thai.”“ Ăn thứ này còn chú ý nhiều như vậy?” Triệu Tử Thần không nghĩ tới ăn một cái đồ vật thôi cũng nhiều như vậy học vấn.“ Đương nhiên, còn có con cua này chính là đồ vật khó có được, nó không phải khi nào cũng đều ăn ngon, thời điểm ăn tốt nhất chính là lúc này, bên trong tràn ngập gạch cua vừa ngon lại vừa thơm.” Cua lớn này ở nơi đó của nàng chính là đồ vật quý hiếm đâu, người bình thường còn luyến tiếc mua ăn, tuỳ tiện mua đều là một hai trăm , đi nhà hàng ăn còn đắt hơn.“ Triệu thúc thúc nếu ngươi lo lắng bán không tốt ta nơi đó còn làm nhiều hơn mấy phần, nơi đem nó miễn phí cho khách nhân nếm thử, xem ý tứ bọn hắn như thế nào chúng ta sẽ bàn lại, được không?”“ Được, Mã chưởng quầy ngươi an bài đi.” Triệu Tử thần ngẫm lại liền đáp ứng.
Nữ oa này thật không đơn giản, xem ra nàng là sớm đã có chuẩn bị..