Cất dây buộc tóc đi xong thì Tống Điềm Điềm mới nhìn về phía tam thúc Tống Thế Trình nói: “Tam thúc, ngày hôm qua cháu suy nghĩ ra một cách ăn bánh bột ngô kiểu mới, thúc có muốn làm thử hay không”
“Cách ăn mới?” Đôi mắt của Tống Thế Trình sáng rực lên, lập tức lôi kéo Tống Điềm Điềm: “Đi, trong lò vẫn còn lửa, nói cho tam thúc xem làm như thế nào”
Tống Thế Trình cũng là năm nay mới đi tới trấn trên bày hàng, ý tưởng này chính là do Tống Điềm Điềm nghĩ ra.
Nguyên nhân là do ông ấy làm một cái bánh cho Điềm Điềm ăn đỡ thèm, kết quả sau khi Điềm Điềm ăn xong liền sửa lại cách làm của ông ấy một chút.
Sau khi cả nhà ăn đều ăn khen không dứt miệng, thế là cháu gái lại đề nghị bảo ông ấy đi làm bày hàng bán bánh rán, cả nhà đều cảm thấy ý tưởng này không tồi, thế là ông ấy liền đi lên trấn trên bày quán, không nghĩ tới việc làm ăn khá tốt.
“Tam đệ thật là nóng nảy mà” Nhị thúc buồn cười.
Dương thị mỉm cười nhìn ông ấy: “Ý tưởng kiếm tiền của hắn là do Điềm Điềm nghĩ ra mà” Dừng một chút, Dương thị lại cười: “Nhưng mà có thể kiếm thêm chút tiền cũng là chuyện tốt”
Tam thẩm tiểu Dương thị đi theo ra ngoài, phu quân nhà mình cùng và cháu gái mân mê bánh bột ngô, bà ấy liền giúp đỡ nhóm lửa.
Bếp lò vừa mới đẩy trở về vẫn còn ấm áp, tam thẩm lập tức đốt lửa lên, chỉ chốc lát sau thì quầy bánh đã tỏa ra hơi nóng.
Tam thúc bắt đầu nhào bột, vừa làm vừa hỏi Tống Điềm Điềm: “Điềm Điềm, cháu có cách ăn gì mới vậy?”
Lần trước ông ấy chỉ làm một cái bánh bột mì bình thường, kết quả Điềm Điềm dạy ông ấy mở một cái miệng ở bên trong, tô một ít nước chấm lên, sau đó lại chiên một quả trứng bỏ vào bên trong, thế là liền biến thành một cái bánh có hương vị ngon hơn hẳn.
Cháu gái nhà mình còn cười hì hì nói với mình rằng nó gọi là “Bánh cán tay”.
Lần này lại là cái gì đây?
Tống Điềm Điềm cười nói: “Tam thúc, lần này cán da mỏng một chút.
” Nói xong lại nói với tam thẩm tiểu Dương thị: “Tam thẩm, thẩm đi hỏi nương của cháu lấy một chút cải mai khô tới, lại lấy thêm một chút gia vị nữa”
Tiểu Dương thị ném một cành củi vào bếp lò, liền lập tức đi tới phòng bếp lấy đồ vật.
Mùa đông này không có rau dưa gì mới mẻ cả, cho nên mỗi nhà đều làm rất nhiều rau ngâm và cải mai khô.
Tam thúc dựa theo lời Tống Điềm Điềm nói, cán bột vừa mỏng vừa to, tam thẩm cũng mang cải mai khô và gia vị tới.
Tống Điềm Điềm dựa theo ký ức kiếp trước và cách làm trong hệ thống bách khoa, tự mình trộn mai cải khô và gia vị theo tỉ lệ, bên trong gia vị còn có một ít mỡ heo, Tống Điềm Điềm cũng bỏ một chút vào, nhưng mà cũng không bỏ quá nhiều.
Ở cổ đại, ăn cơm no đều khó, mỡ heo này lại càng là thứ quý giá trong nhà nông mà chỉ có ngày lễ ngày tết mới ăn một chút, Tống gia cũng là như thế.
“Tam thúc, bao cải mai khô vào đi” Tống Điềm Điềm nói với tam thúc.
Tam thúc nghe vậy liền bắt đầu bao cải mai khô vào.
Trấn trên cũng có người làm bánh nướng, nhưng mọi người đều sẽ dùng rau hoặc thịt để làm nhân, đây là lần đầu tiên thấy dùng cải mai khô làm nhân, dùng cái này để bao thì có ăn được không?