Nông Phụ Xuyên Về Cổ Đạigầy Dựng Gia Viên


Trời chưa sáng cả nhị phòng đều thức sớm hơn tiếng gà gáy.
Từ thôn cước bộ lên thị trấn rất xa phải mất hơn hai canh giờ , mỗi lần muốn bán gì phải thức khi trời còn đen mới mong đi kịp chợ sáng.
Dương Hoằng ngáp dài ngáp ngắn hắn không biết phải thức sớm như vậy là , hắn nhớ mới chộp mắt được chút đã bị phụ thân kiêu dậy.

" Mình phải cố gắng kiếm tiền mua xe ngựa haha...!Để được khí thế..

"

" Bốp..

"

Một phát vào đầu tỉnh mộng.

" Đây là là bị phụ thân đánh cho cảnh tỉnh...!Sao..!!! "

" Mẫu thân trời đang hừng đông sương nhiều gió lạnh , mẫu thân mặc thêm áo vào.

"

" Được rồi mẫu thân đã biết , con mới khỏe cũng mặc thêm vào đừng cậy mạnh.

" Nói rồi bà ôm rổ trứng gà được 30 quả , đây là để dành bán kiếm thêm mấy đồng.

Đường đi thị trấn là đường quan đạo rất rộng rãi lần đầu Dương Hoằng thấy cũng giật mình , có thể đủ hai chiếc xe ngựa chạy song song cùng lúc.


" Đường ở đây đã lớn chắc thành đô còn lớn hơn.

"

" Đúng vậy phụ thân có đi ngang đường lên thành đô , đường rộng lớn ước tính 3 hoặc 4 chiếc xe ngựa chạy.

"

Mẫu tử hà...

Dương Đệ có chủ đề để khoe với mẫu tử hai người mình thấy gì.
Cũng như xe ngựa đẹp được hai hoặc ba con ngựa kéo...
Như nơi ông vác hàng ở bến tàu , những chiếc thuyền buôn vận đồ lớn đến 3 tầng 4 tầng...
Nơi trung tâm thị trấn có nhiều phủ đẹp rất xa hoa khí thế...
Hai mẫu tử nghe Dương Đệ kể đi trên đường không chán tí nào.

Nơi đây là cổ đại nghe phụ thân kể như vậy cũng không tệ như sử sách đã ghi , cũng có thể vì cổ đại này song song với cổ đại khác nên không hề có trong lịch sử , ở đây còn giàu có phát triển Sĩ Nông Công Thương đều quan trọng , đều trọng dụng như nhau.

" Hoằng nhi đến cổng lớn thị trấn rồi , con đi theo phụ thân vào cửa tây còn mẫu thân con vào hướng bắc , nơi bán các loại thịt cũng như thu bán các loài thú rừng.

"

Nghe phụ thân nói Dương Hoằng nghĩ đến câu.
Đông thành giàu, Tây thành quý, Bắc thành nghèo, Nam thành hèn.

Thời xưa lấy hướng đông làm trọng , thường thì phía đông đều là nha môn và một số nhà của những người giàu.

Phía tây thì thường những nhà phú quý ở và cũng là nơi nhiều cửa hàng xa hoa buôn bán.

Phía bắc nghèo dành cho những người trung bình mở quầy bán và là nơi chợ.

Bắc thành thì hèn là nơi ăn mày tụ hộp , những người dân nghèo....!

Trương La nương đã đi một đoạn xa , trong lòng rất hồi hộp không biết thứ nhi tử bán có được không ? ...

Bên này Dương Hoằng không nghĩ gì nữa mà tập trung quan sát , mắt cứ ngó dáo dác đánh giá cổ đại.
Chỗ này thật lớn , dân cư đông đúc , nhà tầng tầng xa hoa được xây dựng toàn gỗ quý , đường xá khỏi chê rộng rãi thoải mái đi không đụng ai , nhiều xe ngựa chạy bang bang , người ở đây ăn mặc phú quý....
Dương Hoằng không biết ở đây dễ kiếm tiền cũng xài dễ hết.

" Con đi sát phụ thân chúng ta bán Hồi này trước , con tính bán ở đâu , ở đây có Tập Hóa , dược đường...!"

" Phụ thân ở đây có cửa hàng gia vị không ? "

Dương Đệ nhìn nhi tử nói :

" Có bán gia vị nhưng trong cửa hàng Tập Hóa lớn.

"

" Vậy mình đến đó xem.

"

Dương Hoằng thích rồi , ở đây rộng rãi thoải mái chứ không chật chội dơ bẩn như hắn tưởng tượng , hai bên đường cũng có cửa hàng bán đồ ăn , tửu rượu , cửa hàng vải...!Đặc biệt cửa hàng rèn sắt được hắn lưu tâm.






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận