Nông Phụ Xuyên Về Cổ Đạigầy Dựng Gia Viên


Vĩ Khê thôn.

Đến lúc ba người về tới nhà trời đã tối nhem , bên đại bá cũng không ai ra tiếp đón.
Trương La nương đành đem tiền qua báo cáo đại phòng.
Dương Hoằng phải nói cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt , rửa được mặt mũi ngã lên kháng ngủ , đến tiền cũng kệ.
..............................

Ò ó o....!Tiếng gà trống gáy buổi sáng tinh mơ báo hiệu một ngày bận rộn.
" Con gà trống chết tiệt...!Có để lão nương ngủ không ? Nếu không phải mày còn hái ra tiền , lão nương đã hầm ăn rồi , chẳng biết khi nào lão nương mới thoát thôn nghèo này.

"

" Bà nương nói ít thôi sáng nào cũng cằng nhằng , tại sao lúc trước ông đây lại cưới bà nương biếng làm , nghèo tại bà.

"

" Cái gì ? Nếu không cưới bà nương này , ông sẽ có một đại nhi tử tài giỏi hay sao ? Còn sắp...!"

" Bà im miệng , nhanh thông báo cho nhị đệ ngừng việc sáng , nói cả đại phòng nhị phòng ăn cơm đoàn viên trò chuyện.

" Dương Nhan vừa mặc quần áo vừa nhìn bà nương lôi thôi nói :

" Sao ông không nói thẳng ra , ông là đại ca còn...!"


" Tại sao lại cưới bà nương không biết suy nghĩ gì!!? Tối ngày chỉ biết ăn và ngủ , không có nhị phòng đại phòng có thể duy trì cho đại nhi tử học sao ? " Dương Nhan tính tình tốt cũng bực bội.

" Bà lấy tiền đi đổi miếng thịt về làm một món mặn , giờ có chuyện lớn cần nhị đệ phải tỏa vẻ một chúc , lúc lên ăn bà ăn nhanh là được.

"

Cầm Hoa nương nghe phu quân nói thấy có lý , bà sách mông đi như bay.

Vừa ra sân nhỏ quả thực thấy nhị thúc đang vác cuốc chuẩn bị ra ruộng.
" Nhị thúc sớm.

" Cầm Hoa nương cười lên rất kinh dị.

" Đại tẩu sớm.

" Dương Đệ thấy đại tẩu cười như vậy tự nhiên lưng lạnh lạnh.
" Đại ca đệ nói hôm nay không cần ra ruộng làm , cả gia đình chúng ta ăn mừng đại cháu trai đệ đi học ở trấn về , nhị đệ muội đâu nấu cơm sớm , đại tẩu đi đổi ít thịt về làm món mặn ăn mừng.

" Cầm Hoa nương vừa nói vừa ngó vô nhị phòng , tiền hôm qua đưa thiếu bà còn chưa trách móc , đã bị phu quân ngăn lại.

" Đại tẩu cứ đi đi , đệ vào kiêu La nương nấu cơm sớm.

"


Cầm Hoa nương chỉ mông có thế.

Sáng sớm thức dậy Dương Hoằng lấy tiền ra điếm , hắn cũng lắng tai nghe đại bá nương nói gì , từ lúc nghe đến lúc bỏ đi thực buồn cười.
" Chẳng có gì tốt mười lần có chuyện hết mười , để xem lần này muốn cái gì , hôm qua đã tiêu hết 70 văn , còn 2 lượng 930 văn đưa cho Thạch ca 1 lượng 500 văn , mục tiêu kiếm tiền còn xa lắm.

"

Dương Hoằng ngó tới lui vẫn nguy hiểm , hắn bò xuống kháng xới lỗ chôn túi tiền xuống lắp lại.
Như này mới an toàn.

" Tiểu tam đệ có trong phòng không ? "

Là tiếng đại biểu ca Dương Kha.
" Két...đại biểu ca sớm.

" Dương Hoằng nhìn đại biểu ca rõ mặt thấy rất giống Cầm Hoa nương.

Dương Nhan một tay để sau một tay nâng lên như thư sinh nói :

" Ừ sớm , ngựa của đại biểu ca hôm qua chỉ ăn chút cỏ , sáng này đã hết cỏ cho ngựa ăn , đệ mau điii...!" Đang nói thì nghe Dương Hoằng la lên.

" Á...!Xin lỗi đại biểu ca đệ đau bụng cần đi gấp , không biết khi nào mới xong , đại biểu ca nhờ nhị biểu ca giúp đi , đệ chịu hết nổi rồi.

"Dương Hoằng ôm bụng chạy đi.

Dương Kha : ( "' ._.

"')





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận