Dương Hoằng thật muốn cười , đại bá nương nói hay thật nhưng ráng nhịn lại , ai biểu ở đây hắn nhỏ nhất.
Dương Đệ và Trương La nương xem như không nghe vẫn ngồi im đợi.
Dương Kha và Dương Kiêu : "' ...!"' ....
Dương Nhan sắc mặt khó coi liết bà nương...
Ở đây nói gấp cũng có Dương Kha , nếu hôm nay bàn không lấy được tiền sính lễ , mọi suy tính sẽ đổ vỡ , dù sao cũng phải có tiền.
Dương Nhan tay dỗ lên bàn , ý là muốn mọi người chú ý ông nói mục đích hôm nay hộp gia.
" Nhị đệ đại ca có hai chuyện muốn bàn , nhị đệ cũng biết từ khi phụ mẫu qua đời đại ca luôn chăm sóc đệ , sợ phân gia ở đệ sẽ cô đơn , huynh cũng phải làm tròn bổn phân đại ca lo cho đệ hazzzz....!" Nói tới đây ông dã bộ thở dài muốn nói nhưng khó sử.
Dương Đệ thấy vậy thì chiều đại ca :
" Cảm tạ đại ca đã lo lắng cho đệ , có chuyện gì khó sử đại ca cứ nói , huynh đệ ta cùng suy tính.
"
" Nhị đệ , là đại ca muốn phân gia , nói ra đây cũng bắt đắt gỉ đệ cũng thấy đại ca có hai nhi tử , đại nhi tử mặc dù đang học nhưng cũng qua tuổi lập gia , nên đại ca muốn cưới nàng dâu cho Dương Kha , còn nhị nhi tử cũng xấp đến tuổi , đệ đệ thấy sao.
"
Dương Đệ không ngờ đại ca nói muốn phân gia :
" Đại ca...!Phân gia sao ? "
Dương Nhan mặt buồn bã gật đầu.
Trương La nương nhẹ nắm tay phu quân , trong lòng hồi hộp chỉ cần phân gia được , việc thứ hai cũng không quan trọng với bà.
Dương Hoằng cũng không nghĩ đại bá buôn tha nhị phòng , nhất định là đại biểu ca về đã bàn tính gì có lợi , nên đại bá phải chọn phân gia , còn mục đích thứ hai chắc chắn liên quan tới tiền.
Dương Kiêu ngồi lâu khó chịu muốn đứng lên , nhưng nghe phụ thân nói muốn phân gia , hắn hết hồn không tin được , nhất định là tối hôm qua , đại ca đã vào phòng phụ mẫu nói chuyện rất lâu , hắn cũng lười vào nghe mỗi lần nghe chỉ có hắn bị cằn nhằn , thật hối hận đã không theo vào.
Dương Kha im lặng ánh mắt nhìn xuống chân.
Cầm Hoa nương nóng lòng ngồi chờ.
" Chuyện thứ hai đại ca muốn nói là chuyện gì ? "
Câu hỏi của nhị đệ làm ông nghẹn những lời muốn than.
" Đại ca còn không phải đang lo chuyện hôn sự cho Kha nhi sao ? Hazzz....!Nói đến là đại ca vô dụng không có tiền lo sính lễ , đệ cũng biết Kha nhi một lòng chỉ lo đọc sách , nhưng học một lần là mười mấy năm đèn sách , giờ cũng đã 17 tuổi.
"
Dương Đệ : ......!
" Đại ca huynh nói phải , đại điệt nhi cần lo hôn sự.
"
Dương Nhan lại thở dài :
" Hazzz...!Đệ cũng thấy phải , nhưng người Kha nhi nhìn trúng không ở thôn mà ở trấn.
"
Cầm Hoa nương đợi nghe giờ mặt mày rạng rỡ lên giọng :
" Nàng dâu tương lai của đại tẩu tẩu là con gái thương gia giàu có ở trấn, người đẹp, nghe biết Cầm Kỳ Thư Họa, tri thư hiểu lễ...!"
Dương Kha : .......!Mẫu thân chắc hiểu lầm nhưng không sao để bà khoe, sẽ tôn lên hắn là một người tài giỏi không phải hắn nàng sẽ không lấy.