Nông Phụ Xuyên Về Cổ Đạigầy Dựng Gia Viên


Dương Hoằng nghe không được nữa.

" Khụ khụ...!Vậy đại biểu ca cần bao nhiêu tiền làm sính lễ.

"

Dương Kha cầm chén nước lên uống cho thấm giọng.
Dương Kiêu thấy chén trong tay đại ca hết lập tức đứng lên cầm ấm rót đầy.
Tương lai của hắn sau này còn phải nhờ đại ca , giờ không nịnh nọt bưng nước còn đợi lúc nào! Trước mắt hắn nhị thúc không phải là tấm gương sao!?
Dương Hoằng thấy không phải số tiền nhỏ a...
Dương Kha chấp tay với phụ thân và nhị thúc nói :
" Phụ thân nàng yêu cầu 50 lượng là giá thấp , con thấy giá này cũng được nên đồng ý , dù sao nàng cũng là tiểu thư gã đi phải có mặt mũi , nhị thúc thấy sao ? "

Dương Đệ : .......
Trương La nương : ........
Dương Hoằng : .......!50 lượng giá thấp , nhưng đối với nhị phòng là con số trên trời , hắn muốn nói nhưng ở đây hắn nhỏ nhất , chuyện lớn sẽ không cho hắn nói xen vào.

Dương Đệ cố hỏi ? :

" Vậy đại ca phân gia và tiền sính lễ có liên quan không ? Thứ cho đệ ngu muội chưa hiểu ý đại ca nói.

"


Dương Hoằng : .......!Là đại bá phụ muốn chúng ta ra tiền hết rồi đá đích chúng ta đi , để hưởng phước một mình , nghĩ thật hay....!Phụ thân làm gì còn tiền , nhất định là tiền nạp kho của chung , đại bá muốn lấy hết không chỉ vậy nhà và ruộng cũng muốn thành tiền...

Dương Nhan nhìn đại nhi tử ý muốn nói.

Kha nhi con mau nói chuyện này , phụ thân không mở miệng nói được.

Dương Kha : .........

" Nhị thúc là vầy , sau khi kết hôn xong cháu sẽ ở trấn cùng nương tử , nhà là của nương tử rất lớn , có đại viện và có tiểu viên , nàng cũng đồng ý cho cháu đưa phụ mẫu và đệ đệ ở , nàng chỉ nói phụng dưỡng phụ mẫu chồng không lo người thân khác , nên chỉ có thể phân gia , nhị thúc cháu xin lỗi không phải cháu quên tình nghĩa thủ túc , không phải cháu là người vong ân , cháu chỉ nghĩ từ nhỏ lo học không phụng dưỡng phụ mẫu , không làm tròn chữ hiếu , giờ đã kết hôn cũng nên để nương tử chăm sóc , khi nào cháu đỗ công danh sẽ đền ơn thúc vậy.

"

Dương Hoằng lên tiếng :

" Đại biểu ca huynh nói cần 50 lượng vậy số tiền này muốn tính cho phụ thân đệ sao ? "

Trương La nương nghe nhi tử nói bà biến sắc.


" Đại ca huynh cũng biết có bao nhiêu tiền đệ điều giao nạp vào kho chung , có phải đại ca muốn đệ từ bỏ tiền này mới cho đệ phân gia.


" Dương Đệ mặt âm trầm nói :

" Đệ cũng nghe Kha nhi nói rồi, không có tiền làm sao cưới , huynh đệ ta tình cảm thâm sâu , huynh cũng muốn đưa đệ đi hưởng phúc nhưng có lòng tâm bức lực , giờ trong kho có 55 lượng đại ca sẽ để lại toàn bộ nhà và đất ruộng cho đệ , đệ thấy sao ? "
Cầm Hoa nương không chịu đứng lên :

" Cái gì ? Không phải nhị thúc muốn đi thuyền thương sao ? Nghe nói đi rất có tiền , nhà và đất phải chia ra nữa quy thành tiền viết giấy nợ , khi nào nhị thúc về tiền phải trả đủ.

"

Trương La nương tức giận nói :

" Đại tẩu có biết đi biển rất nguy hiểm , nếu sảy ra chuyện gì ? Mẫu tử ta phải sống làm sao ? "

" Còn không phải tốt hơn sao , nếu hy sinh một người cũng 100 lượng , đủ hai người sống hết đời...!"

" Rầm...!Im miệng độc phụ , bà mau cúc vào phòng cho ông đây.

" Dương Nhan nghe cũng không chịu nổi , dù sao cũng là đệ đệ ruột.












Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận