" Còn có con mau đi kiêu một xe trâu , chở đồ đến trấn cho nhanh.
"
Dương Kiêu vừa nghe phụ thân phân phó chạy đi , trong lòng hứng khởi hưng phấn.
Ra cửa đụng Dương Hoằng cũng không thèm để ý.
Dương Hoằng : ...!( “ ...!” ) ...
Trong phòng Dương Nhan vẫn còn nói :
" Kha nhi phụ thân và mẫu thân con tin tưởng con nói , giờ đã rạch mặt tất cả với nhị phòng , sau này khó thân như trước , con đừng khiến phụ mẫu có đi không thể về.
"
Dương Kha sắc mặt nghiêm túc nói :
"Phụ thân , mẫu thân yên tâm , hài nhi đã nắm chắc mới dám bàn chuyện , cưới được nàng sau này chúng ta không lo không có tiền xài , người hầu kẻ hạ , hài nhi cũng sẽ vào trường học lớn nhất ở trấn học , nâng cao kiến thức công danh còn không lo ngại , nếu nhị phòng theo chúng ta chỉ rước thêm phiền phức , chi bằng để họ ở lại thôn.
"
" Được , phụ thân tin con , vì từ nhỏ đến lớn con chưa làm phụ thân thất vọng.
"
" Kha nhi con nói có người hầu hạ sao ? " Bà nghe có người hầu không dám tin hỏi lại :
" Dạ , những gì hài nhi nói điều sự thật.
"
" Tốt lắm , chúng ta cũng mau ra gặp thôn trưởng.Bà đi lấy trà pha đem ra cho trưởng thôn uống.
"
" Sao phải lấy trà pha làm gì ? Cũng đâu còn quay lại nữa mà ông muốn lấy lòng , trà này đắt tiền bao nhiêu ông cũng biết..."
" Bà còn nói nữa xem , sao đầu bà toàn tiền tiền , nếu trưởng thôn không giải quyết giấy tờ , bà có thể cắt đứt hộ khẩu ở đây sao ? cả đời của bà đừng mong ra khỏi thôn được! Trà này buộc phải pha...!"
" Mẫu thân người muốn đi không ? " Sao hắn thông minh tài giỏi , lại có một mẫu thân hạn hẹp vậy! Cũng may hắn giống phụ thân...
" Đi sao không muốn đi , được rồi phụ tử hai người ra trước , pha trà là được chứ gì! "
...........................
Hai người đi đến phòng chính thấy Dương Đệ ngồi còn có Dương Hoằng.
" Trưởng thôn khỏe...!"
" Trưởng thôn gia gia khỏe...!"
Ông gật đầu xem như đáp lại.
Cầm Hoa nương bưng ấm trà thơm ra rót cho trưởng thôn một lý.
" Trưởng thôn mời dùng trà, trà này rất...!"
" Bà nương mời trưởng thôn uống trà rồi , bà xuống đây ngôi đi.
" Ông sợ bà nói ra câu gì mất mặt , mất lòng trưởng thôn nữa.
Dương Hoằng xém nữa nghe được tiếng nói chọc người mất vui của bà rồi.
Trưởng thôn cũng không muốn dòng do chờ đợi nữa hỏi thẳng :
" Đại phòng quyết định tách gia phải không ? Mọi tài sản đã thỏa thuận với nhị phòng , có thây đổi gì không ? "
Dương Nhan nói :
" Dạ đúng vậy , nhà và ruộng sẽ giao cho nhị đệ thây con chăm sóc , nói ra cũng không muốn , hazzz...!Nhưng trưởng thôn cũng biết Kha nhi đã qua tuổi thành thân , nên phân....!"
Trưởng thôn khoát tay ý ngăn chặn Dương Nhan nói nữa , mọi chuyện Dương Hoằng đã kể , ông lại hiểu tính đại phòng , đã nhận được câu khẳng định phân gia , nhà và ruộng thuộc nhị phòng vậy là được rồi , ông đã già không muốn nghe mấy câu giả dối đó , tối nay sẽ làm ông mất ngủ.
Dương Nhan : ...( "' ...!"' )....!Sao trưởng thôn không theo lẽ thường...
Dương Hoằng trong lòng hô lớn.
Trưởng thôn gia gia thật đáng yêu...