Cả nhà tiễn trưởng thôn đi rồi mạnh ai nấy về phòng.
" Mẫu thân đã bàn xong , chắc chắn hai hoặc ba ngày nhà đại bá dọn đi.
"
Trương La nương sắc mặt nhợt nhạt lên tiếng :
" Đi là tốt , ngày này mẫu thân đã muốn lắm rồi.
" Nói rồi bà muốn khóc , không hiểu sao bà muốn khóc...
" Mẫu thân người có khỏe không ? Sắc mặt của mẫu thân không tốt.
"
Bà muốn nói không sao nhưng mùi cá hấp này làm bà không chịu được cơn buồn nôn.
Dương Hoằng thấy thế chạy đi rót nước cho mẫu thân uống.
..........................
" Phụ thân , mẫu thân hình như ngã bệnh sắc mặt không tốt , vừa ối một trận nhi tử đã đưa mẫu thân nằm nghỉ rồi.
"
" Cái gì ? " Dương Đệ hô lên chạy vô phòng xem Trương La nương.
Dương Đệ tỉnh táo lại xem Trương La nương , từ lúc sáng bà cứ lo lắng kinh hách bất an , dẫn đến cơ thể quá sức.
" Con ở nhà xem mẫu thân , phụ thân đi nhanh gọi đại phụ...!"
" Dạ.
" Dương Hoằng nhìn mẫu thân , từ lúc hắn bị thương đến giờ bà chưa nghỉ ngơi thả lỏng.
" Mẫu thân con đi nấu nước , người chờ phụ thân dẫn đại phụ đến xem nhé.
"
Trương La nương thấy mệt , người rã rời , chống mặt nên mặc kệ phụ tử hai người.
Bà nhớ đến mùi cá không chịu được nói :
" Hoằng nhi con ăn cá với phụ thân con nhé! mẫu thân không ăn được , mùi khó ngửi.
"
Dương Hoằng vừa tính ra nhưng nghe mẫu thân nói.
Dương Hoằng : ...!( ° ...!° )...
Dương Hoằng bắt nước lên , trong khi chờ nước sôi , hắn đi sách nước giếng đổ đầy bồn gỗ.
Quay lại phòng bếp hắn chẳng nể gì , sách con dao ra chuồng chộp đầu gà mái già làm thịt ăn , sáng giờ chỉ có cháo loãng xíu thịt sao no.
Cầm Hoa nương nghe tiếng gà kiu , nhất định nhị phòng làm gà của bà ăn , tính chạy ra chửi bới...
" Bà ở yên đó , chỉ một con gà , sau này bà ăn món nào cũng có thịt , nhịn một chút cho ông.
"
Cầm Hoa nương : ...!( * ...!* )....
Dương Hoằng tay hạ dao đều đều chặt gà đẹp mắt , ăn nhìn phải đẹp ngon mới được.
Lúc gà trong nồi sôi ùng ục hương thơm lan tỏa ra.
................................!
Trong phòng Dương Đệ.
Trần đại phu đang bắt mạch cho Trương La nương , một lúc gật đầu khi thì lắc đầu bạc , khiến tim phụ tử hai người run theo.
" Phụ nhân này đã có thai hơn ba tháng rồi.
" Đại phu ngồi qua ghế nói.
Hai phụ tử nghe không thể tin được niềm vui đến bất ngờ.
Dương Đệ cũng rất muốn có nhiều con , nhưng vì buông ba làm công kiếm tiền , nên tới giờ chỉ có một nhi tử , nghe đại phu nói , mọi đau buồn phân gia đều tan biến.
Dương Hoằng khỏi nói hắn kiếp trước nhỏ tuổi một mình , kiếp này đầy đủ song thân , sắp có thêm đệ đệ hoặc muội muội , thật hạnh phúc.
Đại phu nhìn hai người vui vẻ nhưng ông vẫn phải nói tiếp tục điều quan trọng :
" Thai phụ đã rất yếu , cần bồi bổ , mang thai tâm phải thoải mái , tránh đau buồn , lo âu...vì thời gian này thai phụ không được điều dưỡng nên cơ thể có dấu hiệu suy yếu , các ngươi phải để ý chăm sóc cẩn thận trong 3 tháng tới , như vậy mới bình an sinh con.
Ta sẽ kê thuốc dưỡng thai uống 3 ngày , uống thuốc nhiều cũng không tốt.
"
" Đa tạ đại phu.
" Hai người cùng nói.
" Hoằng nhi con ở phòng chăm sóc mẫu thân con, phụ thân theo Trần đại phu lấy thuốc.
"
" Dạ phụ thân , con đã hầm gà bây giờ đem cho mẫu thân ăn bồi bổ.
"