Vừa vặn để vào trong đầm ướp lạnh ái, về nhà lấy ra ăn sẽ càng ngon ngọt hơn!
Lái xe về đến tiểu khu, Lâm Phong dừng xe thuê chỗ đậu, sau đó quan sát kỹ xung quanh, sau khi phát hiện không ai chú ý tới mình, lúc này anh mới hơi chuyển động ý nghĩ, tiến vào không gian, xách hai túi dâu tây ra.
Băng băng lành lạnh, còn dính nước trong không gian, trông cực kỳ hấp dẫn.
Lâm Phong gõ cửa nhà của bà Hoàng, đưa túi chứa 2 lạng dâu tây cho bà, cười nói: “Lúc về cháu thấy có chỗ bán, rất tươi, bà Hoàng ăn đi, không ăn hết thì để vào tủ lạnh, ngày mai nhất định phải ăn xong đấy~!"
Bà Hoàng ôi một tiếng, vừa vui lại tiếc tiền.
"Lúc này dâu tây đắt lắm! Sao lại tốn phí tiền vậy, bà không thích ăn thứ này! Con mau đưa cho Chi Chi ăn!"
Bà Hoàng lại đẩy tay của Lâm Phong đi.
Lâm Phong vội từ chối cười khoát khoát tay: “Con đi mua thêm cho Chi Chi! Bà cứ ăn đi! Yên tâm đi!"
Lúc này Chi Chi bỗng chạy ra khỏi phòng với đôi chân trần trắng nõn và mềm mại, vừa nhìn thấy Lâm Phong thì đôi mắt lập tức sáng lên, ngọt ngào gọi ba: "Ba ba! Ba ba đã về rồi ạ? !"
Nói xong lập tức nhào vào trong lòng của Lâm Phong.
Một cơ thể nhỏ bé mềm mại, Lâm Phong lập tức cảm thấy đời chỉ cần thế này là đủ!
Đời này, có con gái, vậy là đủ rồi!
"Chúng ta về nhà đi!"
Lâm Phong vẫy vẫy tay với bà Hoàng, rồi nói với Chi Chi: “Tạm biệt bà đi!"
"Con tạm biệt bà!"
Chi Chi cười đến con mắt cong cong giống như vầng trăng khuyết nha.
"Ai ui! Chi Chi ngoan quá, ngày mai phải học bài thật giỏi nha!"
Bà Hoàng hôn nhanh lên má của Chi Chi cái chụt, kêu Lâm Phong ôm cô bé vui vẻ cười tít mắt trở về.
Về đến nhà, Lâm Phong vội nấu cơm.
Đầu tiên anh vo gạo, suy nghĩ một chút, múc một muôi nước suối từ trong không gian ra, bỏ vào trong nồi cơm điện.
Sau đó, anh rửa sạch một bó cái chíp, chần qua nước, vớt ra và thêm một chút dầu hào vào nước sốt.
Lại xào một quả trứng chiên cà chua, rửa dâu tây, đến khi anh làm xong đồ ăn, bưng lên bàn, cơm cũng đã chín.
"Chi Chi! Ăn cơm thôi!"
Lâm Phong xoa xoa cái đầu nhỏ đầy tóc đen thui của Chi Chi: “Ba ba mua cho con dâu tây rồi nè! Nhưng phải ăn tối xong mới được ăn nha!"
Chi Chi nháy mắt, như con mèo con thèm liếm liếm hai bờ môi mịn màng, cười tít cả mắt nhìn ba mình Lâm Phong.