Nông Thôn Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con


Quả nhiên vừa vào đến trường, Liễu Mạch đã nhìn thấy vợ của Cao Điền Hổ, cấp trên của chồng mình – Phan Nhã Tư cùng với con của họ là Cao Thành Triển.
Lục Cẩm Hoa vốn là một người kiêu ngạo, thế nhưng từ nhỏ đã sùng bái Cao Điền Hổ, khen ngợi ông ta không ngớt lời, rất có tâm thế học hỏi mặt tốt lẫn mặt xấu của người ta.

Thậm chí đến nhà trẻ cũng cho con mình học theo chỗ người ta.

Cao Điền Hổ đưa con mình đi học ở nhà trẻ.

Lục Cẩm Hoa cũng đề nghị cho con mình đi nhà trẻ, cho dù hai đứa con của anh nhỏ hơn con của nhà họ Cao hai tuổi.
Cho đến nay phải học tiểu học, Lục Cẩm Hoa vẫn không muốn trì hoãn gì thêm, anh muốn hai con của mình cùng đến trường tiểu học ghi danh.
Hai đứa trẻ chắc cũng do ảnh hưởng từ bố mình nên đối với đứa nhóc nhà họ Cao cũng có vẻ sùng bái vô cùng.

Con gái bình thường về nhà sẽ đều líu ra líu ríu kể về anh Thành Triển hôm nay trèo cây, anh Thành Triển mang theo đồ ăn ngon, anh Thành Triển đánh người xấu,…

Mà đứa con trai bình thường yên tĩnh không thích nói chuyện phải miễn cưỡng kể những việc trong trường học cũng sẽ nói đến anh Thành Triển chơi trò chơi rất giỏi, anh Thành Triển học rất siêu,…
Hai nhà họ Cao và họ Lục thân quen từ lâu.

Thế nhưng, Liễu Mạch cảm thấy phu nhân Cao không nhiệt tình với mình lắm.

Cũng may con gái cô ta lanh lợi, nhìn thấy người kia liền kéo tay cô ta đi sang bên đó, ngọt giọng chào hỏi.
“Cháu chào dì Phan, em chào anh Thành Triển.”
Lục Thành Tuấn cũng chào theo.
Hai chị em lần lượt chào hỏi, khuôn mặt lại giống nhau, được ăn diện rất đẹp mắt, khó mà khiến người khác không thích được.
Phan Nhã Tư tuy rằng không thích kiểu phụ nữ như cành liễu yếu ớt giống Liễu Mạch thế này nhưng bà lại không thể ghét nổi hai đứa nhỏ kia.

Trên mặt bà tràn đầy niềm vui đáp lại hai đứa nhỏ, cũng chào hỏi với Liễu Mạch.
Cao Thành Triển rất lịch sự gọi một tiếng: “Cháu chào dì Liễu.”
Điều này ngược lại làm cho Liễu Mạch có chút kinh ngạc.

Cao phu nhân nổi tiếng là khó tiếp xúc, thế nhưng nhìn thái độ của bà với hai đứa con của mình, Liễu Mạch lại thấy đắc ý trong lòng.
“Cao phu nhân, bà đã ghi danh xong chưa? Thành Triển học lớp nào thế?” Liễu Mạch khách khí hỏi.
“Đã xong rồi, Thành Triển được xếp vào lớp thứ ba.”
“Tại sao lại không phải lớp thứ nhất…” Liễu Mạch vô cùng ngạc nhiên.

Những trường thế này bình thường sẽ ngầm coi lớp thứ nhất là lớp tốt nhất, nên cô ta bèn tìm một người trước đó, xếp cho hai đứa con mình vào lớp thứ nhất.


Cô ta không ngờ đứa nhóc nhà họ Cao lại học ở lớp thứ ba.
Vào được trường Tiểu học Lam Tinh không hề dễ dàng, con cái nhà ai cũng không phải đứa trẻ bình thường, Liễu Mạch bị chuyện lớp bậc này hành hạ đến mức phiền não, lúc này cô ta lại có chút hối hận.

Sớm biết như vậy, cô ta nên hỏi chồng mình trước mới đúng.
“Con nhà chúng tôi nghịch lắm.” Phan Nhã Tư nói xong câu này liền im lặng.

Đúng lúc này có người quen đi tới, Liễu Mạch thấy cũng không nên ở lại nữa, cô ta nói đưa đám trẻ đi ghi danh rồi rời đi.
Nhưng Lục Tiểu Mãn lại không muốn rời đi, cô bé bị Liễu Mạch bấm một cái ở trong tay áo rồi kéo đi.
“Mẹ ơi, con cũng muốn vào lớp thứ ba.

Con muốn cùng lớp với anh Thành Triển cơ, nếu không thì anh Thành Triển phải đến lớp thứ nhất.” Vừa mới đi được vài bước, Lục Tiểu Mãn đã không chờ được mà nói.
Nhìn thấy sắc mặt u ám của mẹ, mẹ lại không nói gì.

Lục Tiểu Mãn không nhịn được mà kéo tay em trai, tức giận nói: “Em nói với mẹ là em cũng muốn học lớp thứ ba đi.”

Lục Thành Tuấn lắc đầu nói: “Em theo ý hai người.”
Liễu Mạch nhìn thấy con gái đang trong tư thế chuẩn bị khóc nháo, xung quanh đều có người đang nhìn vào thì rất tức giận.

Cô ta không kìm nổi lửa giận, cấu một cái thật mạnh vào cánh tay Lục Tiểu Mãn khiến cho tay con bé đỏ hết lên.
Cô ta quỳ một chân xuống, từng lời từng câu đều là cảnh cáo con gái: “Không được phép làm loạn.

Học hành cho tốt ở lớp thứ nhất.

Ở đó con sẽ gặp được người anh mới.

Nếu vẫn còn muốn chơi cùng anh Thành Triển, con có thể tan học đến tìm anh ấy, cũng có thể mời anh ấy về nhà mình chơi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận