Nữ Bá Vương Trong Thôn Ruộng Đồng Nhà Nàng Thật Bát Ngát


Lúc này Hứa Tam Hoa đang gắng gượng ở phương bắc xa xôi, trong tay nàng kiếm được chút tiền, vốn muốn nhờ quản sự thương đội thay nàng mang tiền về thôn Cô Sơn giao cho Hứa Đại Mậu, đáng tiếc quản sự kia không tìm được người, sau đó báo cáo lại với nàng những gì hắn hỏi thăm được.

Lúc này nàng mới biết, từ sau khi nàng đi, lão Hứa gia sống ngày càng khó khăn.

Nghĩ vậy, Hứa Tam Hoa thở dài một hơi, lão thiên gia khiến nàng chết thảm, sau đó cho nàng trọng sinh quay về năm mười ba tuổi này là để trừng phạt nàng, để nàng chuộc tội sao?

Không phụng dưỡng người thân là tội lớn, ông trời đều nhìn thấy.

Huống chi, mọi người làm quần quật để nàng có cái ăn, bình thường nàng còn là người ăn nhiều nhất, nhưng sau này, bởi vì quá đói mà nàng vứt bỏ người nhà, không để ý tới bọn họ.

Trận mưa này rơi liên tục tầm bảy, tám ngày, trong thôn, rất nhiều nhà, lúa đã bị ẩm mốc.

Đợi được mặt trời mọc giống như đang đợi tức phụ đẻ, lúc này tất cả mọi người đều vội vàng mang lúa bị mốc ra ngoài phơi nắng, lương thực rất quý giá, phơi nắng mầm cây đã mốc, mặc dù không bán được tiền, nhưng tốt xấu gì đây cũng là lương thực, so với đói bụng thì còn tốt hơn.

Sau hai ngày trời nắng, thư huyện cưỡi một con lừa lúc la lúc lắc đi tới các thôn trong trấn Thập Lý, phân phó trưởng thôn thông báo đến các hộ gia đình để chuẩn bị tốt thuế lương, mười ngày đầu tháng tám phải mang lên huyện nha.

Thuế lương không phải là đến từng thôn để thu, mà là các thôn hộ tự mình chuẩn bị đủ hai thành lương thực thu từ ruộng của mình, sau đó đóng gói lương thực cẩn thận hoặc là để ngân lượng trả thóc thuế.

Từ mỗi thôn, trưởng thôn sẽ mang lên thị trấn.

Lão Hứa gia có tổng cộng tám mẫu ruộng, thuế lương bắp và lúa cần giao là hai bao, chỉ cần để cho hai người Hứa Đại Mậu cùng Hứa Tam Mậu làm là được rồi. 

Lão Hứa đầu nhìn bốn bao tải to, không cần phải nói trong lòng có bao nhiêu đau đớn, đó chính là lương thực đấy! Bốn bao tải này đủ nuôi sống một đứa trẻ, nhưng hắn cũng đủ thỏa mãn rồi, thuở niên thiếu hắn phải giao thuế tới bốn thành, chờ xong khi giao thuế xong, trong nhà quanh năm suốt tháng không còn gì để ăn!

Nhìn Hứa Đại Mậu và Hứa Tam Mậu mỗi người vác một thứ đi đến tập hợp bên nhà thôn trưởng, lão Hứa đầu hút một ngụm khói, xoay người quay về sân.

Trong viện, lão Hồ thị đang cùng hai người con dâu Chu thị và Lưu thị xới đất trong vườn rau.

Trong vườn rau có hai loại củ cải khác nhau, là cây củ cải dài và cây củ cải trắng, mùa đông bọn họ còn phải dựa vào chúng để no bụng.

Lão Hồ thị rất có tay nghề trồng rau củ, rau bà trồng tốt hơn rất nhiều so với những nhà khác.

Bà nghiêm túc dạy, hai người con dâu cũng nghiêm túc học.

Mặc dù hằng năm, lúc nào tới mùa trồng trọt Hồ thị cũng nói, nhưng bọn họ vẫn như cũ, không cảm thấy phiền hà.

Ngũ Hoa và Lục Hoa đang đào bùn để tìm giun, sau đó bỏ vào một cái lọ vỡ để mang đi cho gà ăn.

Hứa Đại Thụ và Hứa Tứ Thụ đi theo Hứa Nhị Mậu học nghề thợ mộc.

Trước đây, Hứa Nhị Mậu được qua thôn ở bên cạnh để học vài chiêu nghề mộc với lão thợ mộc bên đó trong vài năm, chính mình cũng có thiên phú, nên không cần phải cân nhắc.

Những năm gần đây, hắn cũng có chút bản lĩnh làm mộc, hắn dạy hai đứa con của mình rất tốt.

Trời vào đông, không có việc gì làm, có thể mang bọn họ ra ngoài đi nhiều nơi tìm vài công việc liên quan đến mộc, cũng có thể kiếm được vài đồng tiền.

Về phần Hứa Nhị Thụ, từ trước đến nay vẫn luôn là từ sáng đến tối không thấy người.

Hồ thị ngồi dưới mái hiên ở đông phòng, sửa sang lại xiêm y mà Hứa Tứ Thụ mặc không vừa, chuẩn bị để cho đứa nhỏ trong bụng mặc.

Trong nhà túng thiếu, đã nhiều năm rồi không có được bộ đồ mới để mặc, đứa nhỏ mặc đồ của người lớn, đây là chuyện bình thường.

Hứa Tam Hoa ngồi ở trên thành giếng, gặm cỏ dại nhổ ra từ trong vườn rau, nhìn thấy lão Hồ thị đang bận rộn chăm sóc mấy mầm cây non, mùi cỏ thanh mát đọng lại trong miệng khiến nàng có chút ngẩn ngơ.

Bất ngờ, nàng nhìn thấy Từ Xán ở cách vách đang mở cửa vào nhà, thấy nàng, hắn ngoắc nàng mấy cái.

Hứa Tam Hoa nghĩ một chút, sau đó dứt khoát đứng dậy, vượt qua hàng rào nhà mình, nhảy qua con kênh ngăn cách hai nhà, trực tiếp bước vào sân nhà Từ Xán.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui