-Anh có nhầm lẫn gì không vậy? Tôi có liên quan gì đâu mà anh đưa tôi tới đây vậy?
-Trong cuộc họp này và sau này cô sẽ liên quan đấy cứ ngồi yên và nghe thôi không cần phải làm gì cả
Tần Y Nguyệt bước vào phòng cùng với TưThành rồi ngồi xuống
-Cô gái đó là ai vậy-Nhiều người cổ đông bàn tán
-Xin chào mọi người, tôi rất vui khi mọi người đến đây đông đủ để họp, hôm nay tôi mời mọi người đến đây để tham gia cuộc họp này là vì tôi sẽ quyết định phân chia di chúc cổ phần của Lục thị mà tôi đang nắm giữ-Huy Nhân nói
Trợ lý của Lục Huy Nhân nói:
-Hôm nay tôi sẽ thay mặt ông Lục Huy Nhân để công bố di chúc về cổ phần tập đoàn.
Như mọi người đã biết hiện tại ông Huy Nhân đang giữ tổng cộng là 50% cổ phần của tập đoàn và ông ấy quyết định phân chia nó như sau: Lục Tư Thành con trai cả 20% cổ phần, Lục Tử Minh con trai thứ hai 15% cổ phần, Lục Tu Kiệt 5 % cổ phần và người cuối cùng là cô Tần Y Nguyệt 10% cổ phần.Bản di chúc xin hết
Nghe xong Tần Y Nguyệt sửng sốt quay sang hỏi Tư Thành:
-Tại sao trong bản di chúc lại có tên của tôi bố của anh không nhầm chứ?
-Để lát nữa rồi nói đi, bây giờ thì trật tự nghe tiếp đi
-Được
Tất cả các cổ đông đều hoảng vì nghe tên Tần Y Nguyệt được hưởng 10% cổ phần và bắt đầu bàn tán xôn xao thấy vậy Huy Nhân liền nói:
-Chắc nhiều người cũng thắc mắc tại sao chúng tôi lại quyết định cho Tần Y Nguyệt 10% cổ phần thì tôi sẽ giải thích nếu không có cô ấy giúp đỡ thì bây giờ chúng tôi không ở đây họp cổ đông mà đang khóc lóc chuẩn bị hậu sự rồi nên để cảm tạ ân tình này của cô ấy gia đình chúng tôi đã quyết định cho Y Nguyệt 10% cổ phần.
Còn bây giờ cảm ơn mọi người đã đến dự buổi họp này, tan họp
Sau khi mọi cổ đông đã về hết trong phòng chỉ có Tần Y Nguyệt và cả nhà họ Lục, Y Nguyệt liền nói:
-Chú à, hôm nay chú có phải nhầm lẫn gì không ạ
-Chú không có nhầm lẫn gì cả cháu giúp gia đình chú thì gia đình chú trả ơn cháu đây cũng chính là món quà đáp ơn thật sự
-Nhưng chú à nghĩa vụ của 1 bác sĩ như cháu là chữa khỏi cho bệnh nhân mục đích của cháu là trở thành 1 bác sĩ giỏi chữa bệnh cho mọi người được khỏe mạnh trở lại chứ không phải là muốn họ đáp ơn-Cháu không phải nói như thế chú biết cháu khám cho rất nhiều bệnh nhân và tỉ lệ thành công rất cao, cháu khám cho họ, họ trả ơn hay không thật sự không liên quan còn cháu đã giúp Tử Minh nhà chú và giúp Tu Kiệt ngày càng vui tính hòa đồng hơn là một ân tình vô cùng lớn, cháu hãy nhận lấy phần quà này của chú nhé
-Cháu giúp anh Tử Minh vì anh ấy cần được cháu giúp và Tu Kiệt thì cháu quý em ấy chứ không muốn nhận phần quà quá khoa trương như thế này
-Nếu cháu không nhận thì chú dì cảm thấy rất ăn năn, cắn rứt hết cả quãng đường đời còn lại thế nên cháu hãy nhận đi nhé-Tịnh Y nói
-Vâng ạ.Cháu cảm ơn về món quà của chú dì còn giờ cháu xin phép trở về bệnh viện 1 tiếng nữa cháu có ca phẫu thuật.
Cháu xin phép
HẾT CHAP 9
CHAP 10
Sau khi Y Nguyệt rời đi khỏi phòng trong phòng chỉ còn lại gia đình nhà họ Lục, Huy Nhân nói:
-Ba nghĩ con bé sẽ vui chứ không ngờ tạng món quà này làm con bé thấy mình không được tôn trọng
-Thôi ba à cho thì cũng đã cho rồi đợi mọi chuyện qua thì sẽ hết thôi con không nghĩ Y Nguyệt là người thích giận lâu đâu-Tử Minh nói
-Ừm bố mong là thế.
Thôi tới đây thôi bây giờ bố mẹ phải về nhà hai đứa làm việc đi
Thế là Tịnh Y và Huy Nhân rời đi.
Bệnh viện của Y Nguyệt có một bé trai nhập viện vì ngã ở trên cây xuống.
Tất cả các y tá đều hay nhau đến để xử lí vết thương cho cậu bs nhưng đều bị cậu bé đuổi ra ngoài và nói:
-Tôi không cần các người tôi cần thiên thần cơ
Tất cả các y tá đều bị đuổi ra ngoài bố của cậu bé lo cho con trai của mình liền nói với y tá:
-Cô ơi, bệnh viện này có nữ y tá hoặc bác ĩ nào xinh không?Nếu có cô gọi cô ấy xuống đây xử lí vết thương cho con trai tôi tiền không thành vấn đề
-Trong bệnh viện của chúng tôi hình như có bác sĩ Tần Y Nguyệt cô ấy xinh lắm luôn
-Thật vậy thì tốt cô mau gọi cô ấy xuống đây đi
-Được thôi đợi tôi một lúc
Cô y tá liền chạy lên phòng Y Nguyệt rồi gõ cửa:
-Cốc…cốc…cốc
-Mời vào-Y Nguyệt bên trong đáp lại
Cô y tá vội vàng mở của vừa thở dốc và nói:
-Bá..c sĩ Tần c..ó 1 câu nhóc …
-Cậu nhóc đó bị thương à?
Cô y tá gật đầu
-Vậy thì vừa đi vừa nói đi
-Thưa bác sĩ cậu bé nhập viện vì ngã từ trên cây xuống ạ
-Cái gì, ngã từ trên cây xuống mà gọi tôi xuống chữa đừng nói cậu bé này bị sứt đầu mẻ trán nhé nhanh lên tôi phải xem cậu bé này là ai mới được-Y Nguyệt hốt hoảng nói
-Không phải đâu bác sĩ Tần thôi cô cứ đi theo tôi đến gặp bố cậu bé thì cô sẽ biết rõ hơn
Thế là cô y tá kéo Y Nguyệt đi đến cửa phong của cậu bé đó, rồi nói với bố câu bé:
-Thưa anh, đây là bác sĩ Tần cô ấy rất xinh đẹp đúng chứ?
-Đúng, cô ấy rất xinh- bố cậu bé trả lời
-Chào anh tôi bác sĩ Tần Y Nguyệt bên đa khoa
-Chào cô Tần tôi là Dương Thiên Hoa bố của Dương Đình Vũ cậu nhóc trong kia
-Cho tôi hỏi cậu bé đó sao lại vào bệnh viện thế?
-Hôm nay nó chơi trong vườn rồi trèo lên một cái cây rồi bị ngã xuống, những vết thương này cũng không nặng mong cô giúp đỡ
-Không nặng?Nói cách khác là vết thương ngoài da các y tá trong bệnh viện có thể làm được sao lại gọi tôi-Thật sự nói với cô thằng nhóc nhà tôi thích những cô gái xinh như thiên thần cơ mà trong bệnh viện tôi nghĩ cô rất xinh đẹp nên nhờ y tá gọi cô xuống không ngờ cô là một người còn xinh hơn cả thiên thần nên mong cô giúp đỡ
-Cảm ơn anh đã khen tôi sẽ xử lí vết hương cho cậu bé
Tần Y Nguyệt bước vào phòng và nói:
-Cháu ơi cô đến để xử lí vết thương cho cháu nè cháu quay mặt ra đây đi
Cậu bé nghe thấy liền đáp:
-Cô có giọng hay thật nhưng cô không thể nào xinh đẹp được đâu
-Vậy sao? Thế tại sao cháu chưa gặp cô mà đã nói như thế rồi cháu phải quay mặt ra nhìn cô 1 cái chứ rồi mới nên kết luận nha
Cậu bé liền quay ra ngạc nhiên nói:
-Woa, cô là thiên thần hả?
-Cô không phải thiên thần mà là 1 bác sĩ để chữa vết thương cho cháu.
Cháu đưa tay đây nhé
Cậu bé nhìn thấy Y Nguyệt xinh đẹp nê nnghe lời để cô chữa trị vết thương.Sau khi chữa trị xong vết thương cậu bé nói:
-Cô ơi cô tên là gì vậy ạ?
-Cô là Tần Y Nguyệt rất vui khi được gặp cháu cậu bé đáng yêu, cháu cho cô hỏi cháu tên là gì?
-Cháu tên là Dương Đình Vũ năm nay cháu 4 tuổi, mọi người gọi cháu là Bảo Bảo
-Ồ vậy ạ, vậy cô chào Bảo Bảo đáng yêu nhé.Bây giờ cô xử lí xong vết thương rồi chúng ta ra gặp bố cháu nhé.
-Vâng ạ