Ca phẫu thuật lần này vết thương do đạn bắn, hơn nữa không phải là một người mà là hai người.
Họa nhạc sĩ Nhạc An Thần và em gái là ca sĩ của mình.
Nhạc Phi Phi bị trúng đạn ở bụng cũng không nguy hiểm lắm chỉ là mất máu quá nhiều nên có chút nguy hiểm.
Còn Nhạc An Thần khá nguy kịch, vết thương của cô tương tự như Nam Cung Hạo Thần lúc trước nhưng có phần nguy hiểm hơn.
Lần này đích thân Trình Thanh Thu ra trận phẫu thuật cho Nhạc Phi Phi còn Lăng Kì Huyên sẽ phụ trách Nhạc An Thần.
Nghe nói là chồng của Nhạc An Thần chỉ đích danh Trình Thanh Thu phẫu thuật.
Này cũng thật lạ, ai mà không biết tài năng của Trình Thanh Thu như mà ai lại đi nhờ bác sĩ giỏi phẫu thuật cho em vợ mà để một kẻ vô danh tiểu tốt như Lăng Kì Huyên phẫu thuật cho vợ mình.
Lăng Kì Huyên đồng tình nhìn khuôn mặt tái nhợt của cô gái tái nằm trên bàn phẫu thuật, lại nhìn về phía đối diện Trình Thanh Thu đã bắt đầu phẫu thuật.
Lăng Kì Huyên nghĩ thầm, là ai mà có thể mời Trình Thanh Thu đích thân phẫu thuật đây.
Không nghĩ lang mang nữa, Lăng kì Huyên bắt đầu tập trung lao vào phẫu thuật cho Nhạc An Thần.
Được mộ lúc thì nhíu mày, cô gái này không phải là máu loãng chứ.
Lăng Kì Huyên cầm máu lại rồi bắt đầu phẫu thuật nhanh để lấy viên đạn ra sớm nếu không chỉ sợ cô gái này sẽ mất máu mà chết.
Sau khi may lại vết thương của Nhạc An Thần, không biết vì sao tim của Nhạc An Thần lại không ổn định có dấu hiệu ngừng đập.
"Bác sĩ Lăng tình trạng bệnh nhân không tốt, tim đập không ổn định có dấu hiệu ngừng đập".
"Bác sĩ Lăng, tim bệnh nhân ngừng đã ngừng đập rồi".
Trong phòng phẫu thuật của Lăng Kì Huyên rối loạn thành một đoàn.
"Bình tĩnh hết cho tôi".
Lăng Kì Huyên khẽ quát.
Cô không cho phép trên bàn phẫu thuật của mình có người chết lại càng tuyệt đối không có chuyện vừa mới phẫu thuật thành công xong tim bệnh nhân lại ngừng đập.
Loay hoay một lúc, tim Nhạc An Thần cuối cùng cũng ổn định lại nhưng hơi thở lại rất mong manh.
Khi Lăng Kì Huyên vừa chấm dứt ca phẫu thuật thì đối diện Trình Thanh Thu cũng vừa xong.
Lúc này hắn thấy bên Lăng Kì Huyên có chuyện muốn xem thế nào nhưng không được.
Bên này Nhạc Phi Phi lại không ngờ lại có tế bào ung thư hắn lại phải xử lí luôn phần đó nếu không sau này bị ung thư thì khó xử.
Hoàn thành ca phẫu thuật cũng là lúc tối.
Ra khỏi phòng phẫu thuật Lăng Kì Huyền liền thấy Đoan Mộc Hạo Huyền đang nói gì đó với một người đàn ông.
Thoạt nhìn người đàn ông này khí thế cùng dung mạo chẳng hề thua kém thua kém Đoan Mộc Hạo Huyền chút nào hai người bọ họ đều là long phượng trong long phượng.
Lăng Kì Huyên nhất thời cảm thấy người này rất quen nhưng cô lại không nhớ là đã từng gặp anh ta ở đâu.
Hẳn không phải là một người quen vì thế Lăng Kì Huyên cũng chẳng thèm suy nghĩ nữa.
Thấy Lăng Kì Huyên cùng Trình Thanh Thu ra khỏi phòng phẫu thuật, người đàn ông liền đi về phía hai người họ cước bộ có vẻ vội vàng.
"Viện trưởng Trình, Phi Phi và vợ tôi không có việc gì chứ?".
"Không có việc gì, Nhạc tiểu thư và Vũ Văn phu nhân đã ổn định tầm vài ngày là có thể tỉnh lại".
Trình Thanh Thu nhanh chóng nói tình trạng của bệnh nhân cho người đàn ông biết.
Lăng Kì Huyên thoáng nhíu mi nhưng tức khắc liền giản ra như thường.
Người này cũng thật lạ, em vợ và vợ cùng vào bệnh viện hắn lại hỏi em vợ trước lại còn kêu thân mật như vậy.
Haizzzz chuyện gia đìn người ta cô lại để ý làm gì, đúng là rảnh rỗi sinh nông nổi mà.
"Mệt không vất vả cho em rồi".
Đoan Mộc Hạo Huyền đến gần ôn nhu hôn lên trán cô.
Ca phẫu thuật lần này lâu hơn lúc trước rất nhiều, hắn lo cô sẽ mệt mỏi.
"Không mệt, đó là công việc của em mà".
Tối đến, khi cô và Đoan Mộc Hạo Huyền về đến nhà liền thấy Lăng Vân và Đoan Mộc Dao chụm đầu lại ngồi trên sô pha thì thầm gì đó.
Lăng Kì Huyên hiếu kì bước lại gần nghe hai người loáng thoáng nói gì đó mà có 'sinh nhật'.
Cô đoán chắc là hai đứa này muốn đi sinh nhật của ai nên cũng chẳng tò mò nữa.
Giơ tay lên chụp mạnh vào vai hai đứa làm họ giật mình quay lại.
Lăng Vân cùng Đoan Mộc Dao trợn trừng mắt quay lại nhìn Lăng Kì Huyên không biết là cô nghe được bao nhiêu.
"Nói gì mà thần bí thế cho chị tham gia với được không?".
Nghe Lăng Kì Huyên nói thế hai người thở phào.
"Bí mật".
Hai người đồng thanh.
"Này này, tiếc lộ một chút cũng không được sao".
"Không được".
"Có nói không hả".
Lăng Kì Huyên thấy hai người không nói liền cù nách họ.
Hai kẻ kia sẽ ngồi yên sao đương nhiên là phải phản công rồi.
Đoan Mộc Hạo Huyền thấy ba người cù nách thành một đoàn liền đen mặt.
Hắn tiến tới nhấc bỗng Lăng Kì Huyên lên lầu cùng mình.