Trên sân thượng, một người đàn ông mặc bộ vest màu đen, đáng người cao lớn, bờ vai rộng lớn hữu lực, khuôn mặt nam tính, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, ánh mắt tà mị mang ý cười nhìn vào màng hình điện thoại quay lại màn vừa của bọn người Lâm Tịch Tuyết và Lăng Kì Huyên.
"Thú vị, miệng lưỡi thật sắc bén a".
Hôn thê của tôi.
Người đàn ông này chính Là Đoan Mộc Hạo Huyền gia chủ Độc Mộc thế gia và là vị hôn phu Lăng Kì Huyên không biết đến.
Xuất thân là người trong xã hội thượng lưu nhưng kiểu ngồi của hắn không hề xứng với thân phận chút nào.
Đoan Mộc Hạo Huyền ngồi trên tường chắn của sân thượng hai chân buông thõng xuống, tự hồ chỉ cần có người đằng sau xô nhẹ đều có thể rơi xuống tử vong.
Từ sau lần thấy Lăng Kì Huyên ở trung tâm mua sắm hắn đã nhận định người này là của mình, cho nên vật của mình thì phải giám sát bảo vệ thật cẩn thận tránh cho bị người khác trộm đi a.
Lăng Kì Huyên em là của tôi, tôi không cho phép bất cứ kẻ nào dám tổn thương đến em dù chỉ là một sợi tóc.
Một tháng qua hắn đã cho người âm thầm theo dõi Lăng Kì Huyên, đồng thời cũng là bảo vệ cô.
Đồng thời cũng trong một tháng này hắn tra xét toàn bộ quá khứ của Lăng Kì Huyên trước khi cô nằm viện.
Điều làm cho hắn ngạc nhiên là Lăng Kì Huyên và người trong thông tin hắn tra được tựa hồ hoàn toàn là hai người khác nhau.
Một người sau khi dạo quỷ môn quan một vòng lại thay đổi một trời một vực như vậy chỉ có hai khả năng, một là cô mượn xác hoàn hồn, hai là Lăng Kì Huyên mắt phải căn bệnh huyền thoại _ đa nhân cách.
Người bệnh đa nhân cách có thể bộc lộ những khả năng vượt trội mà nhân cách nguyên bản nhân cách trước không có được (ta chém >~.