Chương 13:
Trên một hành lang dài hẻo lánh,có một cô gái với mái tóc đỏ dài,đôi mắt xanh nước biển cùng với khuôn mặt vô hồn nhìn phía trước. Trên tay bưng khay dồ ăn, đôi chân trần ấy khẽ bước vào phòng…..118- của kHánh Nam…
Cánh cửa khẽ mở, một người con gái bước vào với bộ đồ giúp việc,đặt khay đồ ăn xuống, khẽ nhìn thấy người con trai.Một người con trai với chiếc áo sơ mi trắng, mái tóc xanh rêu,đôi mắt vô hồn nhìn chằm chằm vào máy tính….dường như không để ý đến xung quanh….coi người ta như không khí và…..cứ ngỡ thế giới này chỉ có mình cậu….
Đôi chân trần ấy bước ra, chân đi từ từ chậm rãi trên dãy hành lang lạnh. Khuôn mặt vô hồn không cảm xúc, trong đầu bộ não đang hoạt dộng hết công suất. Nó đang cố tìm kiếm những dữ liệu, phân tích cái thiết kế trong căn nhà. Nhìn ngôi biệt thự rộng lớn được bao phủ một màu đen u ám,còn có cả những thang máy, Khu 1 là nhà bếp, phòng ăn…Khu 2 là phòng cậu chủ , khu 3 quản lí an ninh, khu 4 vũ khí bí mật…..Vậy chẳng lẽ ông ta không sản xuất ra ma túy và các loại thuốc giết người sao, cả hoa ăn thịt người nữa và dùng cả máu của người để chế tạo ra mấy loại thuốc quý hiếm…Chúng ở đâu chứ….Chẳng lẽ….là…Tầng hầm….???.......nhưng nó ở đâu mới được….
Bộ não đang hoạt động tích cực…..Thì…..Đôi mắt ấy…..đôi mắt xanh nước biển ấy…dần dần….thành…một màu đỏ tươi…của máu….Khuôn mặt lạnh tanh đến đáng sợ..Đôi tay nắm chặt….Trông như một con hổ mẹ đang tức giận vì những bọn con người đã giết con của nó….ánh mắt đầy thù hận, căm ghét, VÀ…quyết sẽ trả thù…
Nhưng…
Đột nhiên…..
Xung quanh lại quanh vòng vòng,không nhìn thấy rõ, mọi thư như không khí,một màu đen mù mịt bao phủ xung quanh với một mình cô gái yếu đuối.Cơn đau đầu ngày càng tăng,rồi khó chịu,ngộp thở…..Rồi đột nhiên ngất trong không khí mù mịt ấy.
Trên một hạnh lang dài và rộng…..
Bao phủ một màu đen mù mịt tối om…
Trên sàn nhà lạnh
Là một cô gái
Với mái tóc đỏ dài che gần hết khuôn mặt
Đang ngất đi,ngồi bệt dưới sàn lạnh…
Một mình cô đơn,lạnh lẽo không ai quan tâm
Sắp lìa xa thế gian nhưng không ai hay biết
Đến nỗi….
Người con gái ấy cũng không nhận ra..!!!
Một chàng trai với mái tóc màu bạch kim,thân hình cao ráo, đôi mắt café khuôn mặt lạnh tanh bước đi…Là Khánh Bảo….cậu từ phòng cha mình bước về…
“ Này con trai,kế hoạch lần này của ta rất quan trọng, con phải làm theo,và bắt buộc con phải cưới con gái của ngài William là Amy,bọn họ sẽ giúp ta rất nhiều vào những kế hoạch trong năm nay.
- ông đang bán đứng con trai ông?
Bán đứng ư? con khi sinh ra thì ông trời đã quyết định như vậy rồi,không bàn cãi nữa,con là con của ta,ta nói con phải nghe,đó là Bắt Buộc.Dù có muốn cũng không có quyền từ chối”
Những câu nói thâm độc của ông ta-cái người mà anh gọi là cha ấy những lời nói đó khiến anh đau.Phải cưới người không yêu?Quá tàn nhẫn?và rồi ông ta sẽ không dừng lại nếu chưa thực hiện được kế hoạch vĩ đại của mình.Mục tiêu tiếp theo của ông ta không ai khác là Thiên Tài của ông ta-Khánh Nam….Đi ngang qua….lướt qua mạnh mẽ trước người con gái ấy….đi đi mãi……để cho người con gái ấy đang đau khổ chờ chết khi chưa trả thù.
…………………………………………..........
Một người con trai tai thì đeo tai phone đỏ với chiếc áo sơ mi trắng quen thuộc đang ngồi trên chiếc xích đu trắng,đôi mắt nhìn về nơi bầu trời.Những đám mây bồng bềnh nhưng hiu quạnh lẽ loi.Nó đơn độc một mình bay giữa không trung.Chẳng lẽ nó cũng cô đơn giống anh ư? Trong một vườn hoa rộng lớn nhưng chỉ có một người con trai đang ngồi dưới xích đu.Người con trai ấy trong thật cô đơn đến lạnh lẽo.
Người con trai một mình cô đơn trong vườn hoa
Và
Người con gái một mình cũng cô đơn
Nhưng
Người con gái ấy đã ngất…Vẫn…..Chưa tĩnh dậy….,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,